Hộ Hoa Cao Thủ Tại Đô Thị 2

Chương 1556. Ta chết rồi sao?

“Này, vợ Tiểu Y Y, mặc dù trí thông minh của nàng không cao nhưng nàng thông minh hơn em trai mình rất nhiều, con dao kia của hắn chưa hề đâm chết người.” Hạ Thiên cười hì hì: “Vị trí đó thật ra không phải là chỗ nguy hiểm. Chỉ đâm một chút không làm chết người được.”

“Anh chắc chứ?” Lam Y Nhân có chút không tin lắm. Tên này chỉ xem một đoạn video mà đã có thể xác định được chuyện này được sao?

“Vợ Tiểu Y Y, ta vừa mới khen nàng một câu, sao nàng lại ngốc thế?” Hạ Thiên có chút buồn bực: “Ta là thần y giỏi nhất trên thế giới này, tất nhiên ta chắc rồi.”

“Vậy được, chúng ta đến chỗ Tần Hải Duyệt trước đã.” Lam Y Nhân cảm thấy không có cách nào nói chuyện đàng hoàng với Hạ Thiên, hơn nữa nàng luôn cảm thấy nếu nói quá nhiều với tên này, có thể trí thông minh của nàng sẽ thực sự bị giảm xuống.

Lam Y Nhân khởi động xe, chẳng mấy chốc, nàng đã đến câu lạc bộ Nữ Vương, nhưng dù là hộp đêm, vào thời gian này cơ bản không có người.

Đây phải làm sao, bây giờ cửa lớn của câu lạc bộ Nữ Vương đã bị đóng lại, nhưng có một cửa nhỏ vẫn đang mở, Lam Y Nhân và Hạ Thiên đi thẳng vào từ cửa nhỏ.

Trái lại, bên trong ánh đèn rực rỡ, nhưng đại sảnh tầng một vẫn không có ai, tạo cho người ta cảm giác trống trải.

Lam Y Nhân đi thang máy lên thẳng tầng bốn. Cái gọi là hậu sảnh Nữ Vương, chính là một trong những phòng riêng sang trọng nhất trong câu lạc bộ. Mà toàn bộ tầng bốn cũng chỉ có hai phòng riêng.

Một là phòng nữ vương, còn lại được gọi là phòng thân vương.

Nghe nói, phòng nữ vương dành riêng để tiếp đón đàn ông. Ở đây, người đàn ông là vua và có thể hưởng thụ những người gọi là hoàng hậu. Còn đối với phòng thân vương là dùng để tiếp đãi phụ nữ, ở đây phụ nữ chính là nữ vương, nhân viên phục vụ nam được gọi là thân vương.

Thực ra, Lam Y Nhân chưa bao giờ từng đến đây, nhưng nàng vẫn biết rõ nơi này, hơn nữa nàng cũng nghe đồn đại, chỗ này chính là sản nghiệp của Tần Hải Duyệt.

Chỉ có điều Tần Hải Duyệt không thừa nhận, nhưng bây giờ Tần Hải Duyệt lại lựa chọn nơi này, đây có thể coi như là thừa nhận.

Dọc đường đi đều không có người nào ngăn cản, hành lang bên trên cũng không có ai, mặc dù đèn đã được bật sáng nhưng toàn bộ nơi đây lại mang đến cho người ta cảm giác vắng vẻ lạ thường, điều này khiến cho Lam Y Nhân cảm thấy có gì đó không ổn.

Tuy nhiên, nàng vẫn bước vào phòng nữ vương.

Nhưng điều nàng không ngờ tới là trong phòng nữ vương cũng không hề có ai.

“Sao lại thế này?” Lam Y Nhân cau mày.

“Vợ Tiểu Y Y, nơi này hoàn toàn không có người.” Hạ Thiên thuận miệng nói: “Ngươi đã bị tên ngốc Tần Hải Duyệt kia lừa rồi.”

Lam Y Nhân lấy điện thoại di động ra bấm số của Tần Hải Duyệt.

“Tần Hải Duyệt, ngươi đang ở đâu?” Lam Y Nhân có chút nổi nóng, hơn nửa đêm rồi còn chơi đùa người khác sao?

“Lam đại tiểu thư, ngươi không nhìn thấy ta, nhưng ta đang nhìn ngươi đấy.” Đầu dây bên kia truyền đến một giọng nói đầy vẻ đắc ý: “Ta đoán không sai, ngươi thật sự đưa tên nhóc đó đến, ngươi đã không tuân thủ hứa hẹn, cho nên ta tự nhiên sẽ không cần đợi ngươi ở đó nữa.”

“Tần Hải Duyệt, rốt cuộc thì ngươi đang giở trò gì vậy?” Lam Y Nhân lạnh lùng hỏi.

“Lam Y Nhân, ngươi sẽ sớm được biết thôi.” Ở trong điện thoại Tần Hải Duyệt cười ha ha một tiếng: “Gửi lời tới tên nhóc tên Hạ Thiên kia, nói là, kiếp sau đừng để cho hắn đắc tội với ta nữa!”

“Ngươi cái gì… “Lam Y Nhân còn muốn hỏi Tần Hải Duyệt nói thế là có ý gì, nhưng nàng lại phát hiện đầu bên kia đã cúp điện thoại.

“Vợ Tiểu Y Y, tên ngu ngốc kia chỉ hướng về phía ta thôi.” Hạ Thiên lười biếng nói: “Chà, nơi này đang bốc cháy, cái đứa đần đó đang muốn thiêu chết ta đây mà.”

“Cái gì?” Sắc mặt Lam Y Nhân thay đổi rõ rệt. “Ở đây đang bốc cháy sao ? Vậy chúng ta mau đi thôi!”

“Vợ Tiểu Y Y, thật ra ngươi không cần phải lo lắng, đó chỉ là xảy ra hỏa hoạn mà thôi. Đừng sợ." Hạ Thiên lại bày ra dáng vẻ chẳng hề để ý, mà đúng lúc này, Lam Y Nhân cũng đã nhìn thấy một đám lửa vọt vào trong.

Ngọn lửa lan ra rất nhanh, mà căn phòng này chỉ có một cánh cửa, lúc này cánh cửa đó đã bị ngọn lửa phong tỏa hoàn toàn, rõ ràng là Tần Hải Duyệt đã sớm chuẩn bị cho chuyện này, hắn muốn thiêu sống Hạ Thiên và Lam Y Nhân ở đây!

“Khụ khụ...” Lam Y Nhân hít vào mấy ngụm khói, sau đó không nhịn được ho khan, chỉ là một giây tiếp theo, nàng không có cách nào ho nữa.

Bởi vì miệng của nàng đã bị chặn lại, mà người đang chặn miệng của nàng, ngoại trừ Hạ Thiên, tự nhiên sẽ không có ai khác.

Lam Y Nhân có chút muốn chửi người, đây là người như thế nào, thế mà lại lợi dụng cơ hội này để vô lễ với nàng!

Nhưng sau khi suy nghĩ một chút, so với việc sẽ bị thiêu chết, điều này hình như cũng không phải vấn đề gì lớn.

Chỉ là nụ hôn đầu cứ như vậy lại mất đi, giống như nó không quá đáng giá đến vậy.

Trong đầu Lam Y Nhân bắt đầu xuất hiện rất nhiều suy nghĩ lộn xộn, nhưng một lúc sau, nàng lại bắt đầu cảm thấy có điều gì đó không ổn, tại sao nàng giống như không có cảm giác gì cả? Không phải là ngọn lửa kia đã cháy đến nơi rồi sao?

Ánh mắt Lam Y Nhân nhìn xung quanh, nàng trợn tròn mắt, bốn phía đều là lửa, nhưng tại sao nàng lại không có việc gì? Không có việc gì cũng coi như bỏ qua, nhưng ngay cả một chút nhiệt nóng nàng cũng không cảm nhận được, điều này quá quỷ dị rồi, phải không?

“Ta chết rồi sao?” Lam Y Nhân chợt nảy ra suy nghĩ này, để kiểm chứng suy đoán của mình, nàng hung hăng cắn Hạ Thiên một cái.

Sau đó, Lam Y Nhân cảm thấy bờ môi của Hạ Thiên rời đi, đồng thời nàng còn nghe được giọng nói bất mãn của Hạ Thiên: “Vợ Tiểu Y Y, không có người nói cho nàng biết là không được cắn chồng mình sao?”