“Anh còn chưa phải là chồng của ta đâu!” Lam Y Nhân có chút phát cáu.
“Bây giờ đã phải rồi.” Hạ Thiên bày ra vẻ mặt nghiêm túc: “Ta vừa mới hôn nàng, nàng phải có trách nhiệm với ta.”
“Ta không cần anh chịu trách nhiệm... Chờ đã, anh nói gì cơ?” Lam Y Nhân nhất thời có chút sụp đổ: “Ta phải có trách nhiệm với anh sao? Anh là người cưỡng hôn ta đó, được không hả?”
“Vợ Tiểu Y Y, ta đâu có cưỡng hôn nàng đâu, ta đang muốn cứu nàng đó, nếu không nàng đã bị khói làm ngạt chết rồi.” Hạ Thiên cười hì hì: “Ta nói cho nàng nghe, bị khói hun chết rất khó coi đó, còn khó coi hơn cả trang điểm màu khói nữa, nàng chắc chắn không muốn trở nên xấu xí như vậy phải không?”
“Nhưng... Mà thôi bỏ đi, rốt cuộc là có chuyện gì vậy? Sao chúng ta không bị gì cả?” Lúc này, Lam Y Nhân càng muốn biết rõ chuyện này, bốn phương tám hướng đều là lửa, rõ ràng nàng đang ở trong biển lửa, nhưng vì sao lại không chịu bất cứ ảnh hưởng gì?
“Ờ, vợ Tiểu Y Y, chuyện này rất đơn giản, nàng ở bên cạnh ta, đương nhiên sẽ không bị lửa thiêu rồi.” Hạ Thiên thuận miệng nói: “Ơ? Tên ngốc kia vốn đang xem náo nhiệt ở bên ngoài, vậy ta cho hắn vào đây xem thử.”
Lam Y Nhân còn chưa hiểu lời của Hạ Thiên có ý gì, đã thấy mình ra khỏi biển lửa, hơn nữa, nàng đang đứng cạnh một chiếc xe hơi.
Một giây tiếp theo, nàng nhìn thấy Hạ Thiên mở cửa xe ra, kéo tài xế đang ngồi trong xe ra ngoài, sau đó, Hạ Thiên tiện tay ném tên tài xế bay vào trong biển lửa.
Toàn bộ câu lạc bộ Nữ Vương, lúc này đều chìm trong biển lửa, mà tên tài xế bị Hạ Thiên ném vào kia, lúc này đang hoảng sợ kêu to trên không trung: “Không, cứu mạng a, cứu mạng... A!”
Đang kêu lên sợ hãi, tên tài xế kia đã rơi vào biển lửa, mà Lam Y Nhân hơi trợn tròn mắt, đó, đó không phải là giọng của Tần Hải Duyệt sao?
Vừa rồi nàng còn chưa nhìn rõ hình dáng của tài xế, nhưng lúc này, nàng lại nghe rất rõ đó là Tần Hải Duyệt, vậynnghĩa là Hạ Thiên đã ném thẳng vị đệ nhất công tử của thành phố Quế, Tần Hải Duyệt vào biển lửa sao?
“Anh, Anh mới ném Tần Hải Duyệt vào biển lửa sao?” Lam Y Nhân nhìn Hạ Thiên, giọng nói có chút lắp bắp.
“Đúng vậy, vợ Tiểu Y Y, tên ngốc kia muốn thiêu chết chúng ta, ta đây đương nhiên phải ném hắn vào đó rồi.” Hạ Thiên thuận miệng nói, hắn không cảm thấy có vấn đề gì.
“Nhưng, nhưng như vậy, sẽ không có phiền phức gì chứ?” Lam Y Nhân có chút không an tâm.
“Đương nhiên không có.” Hạ Thiên bày ra dáng vẻ không sao cả, loại chuyện nhỏ nhặt này, có thể có phiền phức gì chứ?
“Nhưng lỡ như cảnh sát điều tra...” Lam Y Nhân vẫn không yên tâm.
“Ờ, thật ra ấy, vợ Tiểu Y Y, theo như chị Vân Thanh nói, ta làm như vậy thật ra cũng hợp pháp thôi.” Hạ Thiên cười hì hì: “Với thân phận của ta, người nào muốn gϊếŧ ta, đều không thể tha tội, ừm, ta đây giống như gọi là phòng vệ hợp pháp.”
Nhìn lửa lớn cách đó không xa, Hạ Thiên lại thuận miệng nói: “Tóm lại, vợ Tiểu Y Y nàng đừng sợ, sẽ không có cảnh sát tới tìm ta gây phiền phức đâu, chúng ta trở về khách sạn đi.”
Trong lúc nói chuyện, Hạ Thiên ôm Lam Y Nhân nhanh chóng xuất hiện bên cạnh một chiếc xe khác, cũng chính là chiếc BMW của Lam Y Nhân.
“Vợ Tiểu Y Y, nàng lái xe về hay trực tiếp để ta ôm nàng về đây?” Hạ Thiên hỏi rất nghiêm túc.
“Đương nhiên là lái xe rồi.” Lam Y Nhân cuối cùng cũng hoàn hồn lại, nàng cảm thấy nhanh chóng rời khỏi đây càng sớm càng tốt, ở đây cháy lớn như thế này, sẽ có người tới nhanh thôi.
Lam Y Nhân và Hạ Thiên rất nhanh trở lại khách sạn Tân Quế, sau đó Hạ Thiên lại ôm Lam Y Nhân trực tiếp đi vào phòng từ cửa sổ, mà đúng lúc này, di động của Lam Y Nhân lại vang lên.
Cuộc gọi từ Lam Tuấn Phong gọi tới, vừa kết nối, Lam Tuấn Phong ở đầu bên kia có chút gấp gáp hỏi: “Chị, chị không sao chứ? Em nghe nói câu lạc bộ Nữ Vương xảy ra hoả hoạn, chị có...”
“Chị không sao.” Lam Y Nhân mở miệng nói: “Còn nữa, Tiểu Phong, chuyện đêm nay, em coi như chưa xảy ra chuyện gì, bất kể Tần Hải Duyệt gửi thứ gì cho em, em tiêu hủy hết đi, hiểu chưa?”
“Chị, em biết rồi, nhưng rốt cuộc đã xảy ra chuyện gì thế?” Lam Tuấn Phong không nhịn được truy hỏi.
“Tối nay em sẽ biết.” Giọng nói của Lam Y Nhân có chút trầm xuống: “Vậy đi, chị cúp máy đây.”
Lam Y Nhân cúp điện thoại, sau đó có chút mệt mỏi ngồi trên sô pha, im lặng một lúc, nàng mới ngẩng đầu nhìn Hạ Thiên: “Anh rốt cuộc là ai? Ta không hỏi thân phận của anh, mà những năng lực này của anh rốt cuộc là thế nào? Những người từng học võ công, cũng không thể lợi hại như anh.”
“Điều này à, vợ Tiểu Y Y, bởi vì nàng đã là vợ của ta, cho nên ta có thể cho nàng biết.” Hạ Thiên cười hì hì: “Ta chính là thần tiên trong mắt người thường, đúng rồi, vợ Tiểu yêu tinh nói với ta, nếu có người không thể hiểu chúng ta, vậy thì nói cho bọn hắn rằng chúng ta chính là người tu tiên trong tiểu thuyết.”
“Tu… người tu tiên?” Lam Y Nhân ngẩn người: “Cái đó, Hạ Thiên, anh, anh không đùa chứ?”
“Vợ Tiểu Y Y, ta xưa nay chưa bao giờ nói đùa.” Vẻ mặt Hạ Thiên trở nên nghiêm túc: “Bởi vì nàng đã là vợ của ta, cho nên ta cũng phải bắt đầu biến nàng thành người tu tiên.”
Hạ Thiên ngừng một chút, lập tức nói thêm: “Hay bây giờ bắt đầu luôn đi, vợ Tiểu Y Y, bây giờ ta sẽ biến nàng thành người tu tiên...”