"Tự sát? Ta không có ý định đó." Bấy giờ, từng đợt linh khí tinh khiết cao cấp tràn vào từng lỗ chân lông Chung Lâu Vũ, khiến tu vi của hắn điên cuồng tăng lên. Nhưng ngay sau đó, cảm giác căng cứng và đau đớn dữ dội lan khắp cơ thể. Chung Lâu Vũ cắn răng, lạnh lùng nói: "Ta chỉ đang tăng cường thực lực thôi!"
[Trực tiếp hấp thụ linh lực ở dạng lỏng sẽ khiến cơ thể ký chủ phát nổ đấy.]
Linh khí tràn ngập từng kinh mạch, từng tế bào trong cơ thể đều đã bão hòa. Đau đớn gần như xé nát hắn, nhưng Chung Lâu Vũ vẫn mỉm cười, dường như không hề đặt điều này vào mắt: "Hệ thống, ngươi chỉ là một hệ thống ngoại lai. Ngươi không hiểu rằng, ở tu chân giới này, ta – Chung Lâu Vũ – chính là kỳ tích!"
Hắn hít sâu một hơi, tiếp tục chìm sâu vào trong hồ linh lực. Làn nước trắng như ngọc nhanh chóng bao phủ lấy thân thể hắn. Chung Lâu Vũ nhắm mắt lại, nhanh chóng vận chuyển thần thức.
Nếu Dư Khâm có mặt ở đây, chắc chắn sẽ vui mừng đến phát điên. Lượng linh khí thuần khiết này đủ để đổi lấy một lượng lớn điểm kinh nghiệm, giúp hắn thăng cấp nhanh chóng. Nhưng với Chung Lâu Vũ, hắn không cần thông qua những bước trung gian đó.
Làn da hắn dần chuyển sang đỏ tím, cơ thể như sắp nổ tung. Khi kinh mạch đạt đến giới hạn bão hòa, hắn rốt cuộc cũng bắt đầu vận chuyển linh lực. Số linh lực khổng lồ trong cơ thể hắn lập tức bị cuốn vào một vòng xoáy mạnh mẽ. Tàn dư linh lực không phù hợp bị đẩy ra ngoài, trong khi phần tinh túy nhất nhanh chóng dung hợp vào đan điền đang rách nát. Một bước đột phá sinh tử bắt đầu!
Bên trong đan điền, linh lực hình thành một cơn lốc xoáy mãnh liệt. Tiên linh lực và ma linh lực dần bị loại bỏ lớp vỏ bên ngoài, chỉ còn lại bản chất thuần túy nhất. Lực lượng vô thuộc tính như một con Thao Thiết tham lam cắn nuốt tất cả, trong khi thần thức cường đại của Chung Lâu Vũ không ngừng ép chặt phạm vi của lốc xoáy.
Ngay khoảnh khắc trước khi đan điền bị nổ tung vì áp lực khủng khϊếp, một viên hạt châu nhỏ màu trắng ngà đột ngột hình thành ở trung tâm lốc xoáy.
Kim Đan thành!
Linh lực trong kinh mạch như tìm được nơi quy tụ, ào ạt đổ vào đan điền, hòa nhập vào Kim Đan. Dù cố gắng nén ép, viên Kim Đan trắng ngà vẫn dần lớn lên, cuối cùng đạt đến kích cỡ bằng hạt đậu nành.
Nén ép, tinh luyện, tiếp tục nén ép.
Kim Đan dần xuất hiện những vết nứt.
[Ký chủ! Mau dừng lại! Lực lượng hấp thu quá nhiều, Kim Đan sắp hủy hoại!] Giọng nói máy móc của hệ thống vang lên dồn dập.
"Ta không cần… Kim Đan!" Chung Lâu Vũ mở mắt dưới làn nước, hồ nước bên trên vẫn phẳng lặng như thường. Thế nhưng, nếu có người tinh ý quan sát, sẽ nhận ra mặt hồ đã hạ xuống một tầng mỏng manh.
Trong lúc hắn cất lời, Kim Đan trong đan điền đã lớn ngang một nắm tay, những vết nứt càng lúc càng sâu, thậm chí có một vết nứt suýt chia Kim Đan thành hai nửa. Thế nhưng, linh lực vẫn không ngừng tràn vào. Rốt cuộc, Kim Đan vỡ vụn.
Một ngụm máu trào lên cổ họng Chung Lâu Vũ, việc đột phá Kim Đan vốn đã là một cửa ải khó khăn trên con đường tu chân, mà giờ đây, Kim Đan của hắn bị phá nát hoàn toàn, đòn giáng này càng thêm tàn khốc.
Bên trong đan điền, những mảnh vỡ trắng ngà cuốn theo dòng linh lực hỗn loạn, tàn phá khắp nơi. Đan điền trọng thương gần như không thể chịu nổi thêm bất kỳ áp lực nào. Cùng lúc đó, linh lực tinh khiết từ hồ linh lực vẫn tiếp tục tràn vào, khiến kinh mạch rỗng tuếch giờ đây cũng bị lấp đầy hoàn toàn.
Đáng tiếng chủ nhân của thân thể này căn bản không hề có ý định dừng lại.
Mặc kệ tiếng cảnh báo liên tục của hệ thống, Chung Lâu Vũ mạnh mẽ ép những mảnh vỡ Kim Đan dung hợp, dùng sức mạnh của bản thân để tái tạo thành hình thái Nguyên Anh! Linh lực tinh thuần dồn vào tạo nên một lớp vỏ Nguyên Anh giả. Cường độ linh lực cực đại khiến nhiệt độ bùng phát, áp lực kinh khủng đến mức máu tươi rỉ ra từ bảy khiếu trên khuôn mặt hắn, nhưng ngay lập tức bị sức nóng bốc hơi.
Dẫu vậy, hắn vẫn không dừng lại.
Từ trước đến nay, Chung Lâu Vũ chưa bao giờ là người nương tay với chính mình. Hắn hiểu rõ thân thể của bản thân hơn ai hết. Với nền tảng của một tu sĩ Hợp Thể kỳ, lại có thêm mấy ngày ôn dưỡng bằng công pháp mới, nếu không có gì bất ngờ, hắn hoàn toàn có thể thành công trong cuộc đột phá này.
Mỗi lần da thịt bị linh lực quá tải xé rách, cơ thể lại nhanh chóng khôi phục. Mặc dù nước trong linh hồ không bị ô nhiễm, nhưng nó đã dần ngả sang sắc đỏ nhàn nhạt. Rốt cuộc, một tiếng kêu rên từ cổ họng hắn bật ra. Như thể một cánh cửa lâu nay bị bít kín đột ngột mở toang, dòng chảy của sức mạnh lập tức thông suốt.
Nguyên Anh giả đột phá giới hạn, chính thức ngưng tụ thành Nguyên Anh chân chính!
Nhưng không giống với Nguyên Anh của tiên tu hay Ma Anh của ma tu, Nguyên Anh của Chung Lâu Vũ không mang bất kỳ thuộc tính nào. Chính vì thế, nó có thể hấp thu và chứa đựng lượng linh lực thuần túy khổng lồ, không bị bất kỳ giới hạn nào ràng buộc.
Áp lực giày xé cơ thể cuối cùng biến mất, thay vào đó là một cơn khát khao mãnh liệt. Nước trong linh hồ bị hút cạn với tốc độ mắt thường có thể thấy được.
Chung Lâu Vũ hoàn toàn chìm trong trạng thái nhập định* (trạng thái tậm trung cao độ), cảm nhận sức mạnh đang lan tràn khắp đan điền. Cỗ lực lượng thuần túy ấy mạnh mẽ đến mức khiến hắn có ảo giác rằng, chỉ cần giơ tay, hắn có thể dễ dàng gϊếŧ chết chính bản thân của mình trong quá khứ.
Nhưng hắn không hay biết rằng, bên ngoài dãy núi, từng đợt mây đen kèm theo sấm sét bỗng chốc hội tụ, sấm rền vang dội, tia chớp cuồn cuộn xuyên qua mây mù. Mỗi tiếng nổ vang vọng đều tuyên cáo rõ ràng thân phận của kiếp vân, không phải lôi kiếp thông thường, mà chính là Cửu Trọng Lôi Kiếp, kiếp nạn hung hiểm bậc nhất trong thiên địa.
Đây không phải thiên kiếp dành cho kẻ phàm tục, mà là trừng phạt giáng xuống kẻ nghịch thiên, khiến đất trời phải chấn động, quyết dùng Cửu Trọng Lôi Kiếp để diệt trừ hắn!