Dùng cửa để trút giận, kiểu người gì vậy chứ?
Trì Tảo Tảo thầm mắng trong lòng, rồi đưa tay xoa xoa tai.
Tuy vậy, vẻ mặt đen như than của Chu Vân Thâm lúc nãy lại khiến cô cảm thấy sảng khoái vô cùng.
Sau khi Chu Vân Thâm rời khỏi sân thượng, Trì Tảo Tảo không đi ngay lập tức mà đứng yên một lúc để sắp xếp lại mớ thông tin trong đầu, hồi tưởng lại một vài chuyện kiếp trước.
Chỉ là còn chưa kịp nghĩ rõ đầu đuôi thì chợt nghe thấy một tiếng động rất nhỏ vang lên trên sân thượng. Cô cảnh giác ngẩng đầu lên, cảm thấy âm thanh phát ra từ phía sau cầu thang.
“Ai đó?” Trì Tảo Tảo cảnh giác hỏi: “Ai ở đó vậy?”
Vừa dứt lời, vài giây sau, một bóng người gầy gò bước ra từ sau cầu thang.
Tim Trì Tảo Tảo lập tức thắt lại, cô nín thở, chăm chú nhìn người thiếu niên đang bước về phía mình.
Anh đeo khẩu trang, che đi nửa khuôn mặt, nhưng phần lông mày và đôi mắt lộ ra lại rất tinh xảo, chỉ là trông không có chút sinh khí nào. Mái tóc đen rũ xuống khiến làn da lộ ra ngoài khẩu trang càng thêm tái nhợt, cả người toát lên vẻ mong manh yếu ớt. Tóc mái hơi dài che cả xương chân mày cao và sâu, chỉ lộ ra đôi mắt đen láy khiến người ta nhìn vào cảm thấy u ám.
Là Kỳ Yến.
Ngay khi Trì Tảo Tảo nhận ra anh là ai, Kỳ Yến cũng đã đi đến trước mặt cô, đôi mắt đen lạnh lẽo không chớp lấy một cái, nhìn chằm chằm vào cô.
Nhìn vào đôi mắt vô cảm đó, Trì Tảo Tảo bỗng nhớ tới một câu: “Khi bạn nhìn vào vực sâu, vực sâu cũng đang nhìn lại bạn.”
Kỳ Yến chính là vực sâu ấy. Về sau, anh sẽ trở thành phản diện lớn nhất thế giới này, mà còn là một phản diện với thân thể yếu ớt.
Người ta vẫn nói, không có máu chó thì không phải hào môn. Là con thứ của gia tộc họ Kỳ, thân thế của Kỳ Yến rất phức tạp. Ban đầu anh đã bị gia tộc vứt bỏ, ông nội Kỳ cũng đã chỉ định anh trai anh là Kỳ Tu Minh làm người thừa kế. Nhưng cuối cùng gia tộc họ Kỳ lại rơi vào tay Kỳ Yến.
“Kỳ Yến?” Trì Tảo Tảo hơi nghiêng đầu, không chắc chắn hỏi: “Là cậu sao?”
Thiết lập nhân vật của Kỳ Yến là phản diện khiến ai ai cũng sợ hãi, nhưng đối với Trì Tảo Tảo, anh lại là một người bạn vô cùng quan trọng. Kiếp trước, lúc cô sa sút nhất, mọi người đều cười nhạo cô, chỉ có hai người không làm vậy.
Một là người bạn thân từ nhỏ Thẩm Lâm Sơ, người còn lại chính là Kỳ Yến. Thế nên bây giờ gặp lại anh, trong lòng Trì Tảo Tảo dâng lên muôn vàn cảm xúc, thậm chí mắt còn hơi đỏ.
Chỉ là theo thời gian, hiện tại cô và Kỳ Yến vẫn chưa thân thiết, anh cũng không phải người nắm quyền cao cao tại thượng của gia tộc họ Kỳ, mà chỉ là một người bị gia đình lạnh nhạt, đến trường thì ai cũng có thể bắt nạt.
Dù đôi khi Trì Tảo Tảo vẫn thường đi theo bố mẹ đến dự tiệc của gia tộc họ Kỳ, nhưng vì Kỳ Yến không được yêu thích nên hầu như chưa từng xuất hiện trước mặt cô. Đến giờ, giữa cô và Kỳ Yến chỉ có tiếp xúc ở trường. Mà vì học khác lớp, họ chưa từng nói chuyện.