Vì cảm xúc dao động quá lớn, tu vi trên người Dịch Dư Huyền cũng theo đó dao động.
Tu vi của nàng từ Trúc Cơ tầng sáu trực tiếp tăng lên Trúc Cơ đại viên mãn!
“Chậc, đừng hòng ép ta kết Đan, ta tuyệt đối không muốn thăng chức tăng lương lên làm đệ tử chân truyền, tự nhiên rước thêm một sư phụ làm lãnh đạo. Có lãnh đạo nhất định sẽ bắt ta tăng ca, hừ, toàn là chiêu trò cả.” Dịch Dư Huyền cười lạnh, hai ngón tay hợp lại thành kiếm, đâm thẳng vào đan điền của mình.
Chuyện này nàng đã làm vô cùng thành thạo.
Giống như dì cả đến thăm hàng tháng vậy, chút đau đớn này nàng đã quen rồi.
Vèo!
Tu vi của nàng từ Trúc Cơ đại viên mãn bị giảm xuống một tầng, biến thành Trúc Cơ tầng chín.
Vèo vèo!
Lại hai kiếm nữa.
Tu vi của Dịch Dư Huyền lại giảm xuống Trúc Cơ tầng bảy.
Ừm, được rồi.
Cứ mãi không có thành tích cũng không tốt, lỡ bị đuổi việc lại phải tìm chỗ làm mới bắt đầu lại từ đầu.
Nàng thật sự là một thiên tài nơi công sở.
Dịch Dư Huyền tự mãn nghĩ.
Đọc thoại bản chưa được ba hồi, ngoài cửa đã có người gõ cửa.
“Dịch sư muội!”
Ồ, giọng nói quen thuộc.
Dịch Dư Huyền rất muốn giả vờ như mình không có ở động phủ, nhưng người đến đã đứng trước cửa.
Người đi làm đều hiểu rõ, đã hết giờ làm việc rồi, đồng nghiệp đến nhà chắc chắn không có chuyện gì tốt!
****
Dù đã đến giới tu chân, vẫn không thể thoát khỏi nỗi khổ giao tiếp vô nghĩa với đồng nghiệp sau giờ làm việc.
Dịch Dư Huyền mở đôi mắt cá chết của mình, nằm im trên giường, không nhúc nhích.
“Cửa không khóa, ngươi vào đi.” Dịch Dư Huyền búng tay, trực tiếp mở khóa cửa, lúc này người bên ngoài mới có thể vào.
Người bước vào có dáng người trông như một đóa thủy tiên.
Hắn gầy gầy, mặc trường bào trắng, ánh mắt trong sáng, khí chất lại có chút lạnh lùng giống như một đóa thủy tiên thành tinh. Người này chính là Trần Mục Vân, đệ tử nội môn đứng đầu Trường Uyên Kiếm Tông.
Không giống như Dịch Dư Huyền luôn nằm ở hạng giữa, Trần Mục Vân đã liên tiếp năm năm đứng đầu trong kỳ thi khảo hạch đệ tử nội môn, đãi ngộ trong kiếm tông cũng chỉ kém hơn các đệ tử chân truyền một chút, huống chi hắn hiện tại mới hai mươi lăm tuổi, trẻ tuổi tài cao, ai cũng biết hắn sau này nhất định sẽ là đệ tử chân truyền!
Mấy hôm trước hắn vừa kết Kim Đan, đan thành nhất phẩm, nghe nói đã có vài trưởng lão muốn thu hắn làm đồ đệ, chỉ cần hắn mở lời là có thể nhận lương của đệ tử chân truyền bất cứ lúc nào. Trong mắt vô số đệ tử nội môn và ngoại môn, vị sư huynh xuất thân bình thường này lại dựa vào nỗ lực và tu vi của mình, không nghi ngờ gì chính là tấm gương để họ học tập. Hơn nữa, hắn có phong thái như vậy, càng khiến không ít nam nữ si mê. Chỉ là khi hắn mở miệng, khí chất như yêu hoa kia liền biến mất tăm hơi.
“Sư muội, nghe nói hôm nay ngươi gặp các đệ tử mới nhập môn? Haiz, bao nhiêu năm rồi, những gì nên khuyên ta đều đã khuyên, ngươi vẫn không chịu luyện kiếm nhiều hơn. Nếu không với bản lĩnh của ngươi, nói không chừng đã có thể lọt vào top mười đệ tử chân truyền của môn phái, ngày sau nhất định sẽ bay cao bay xa. Một khi trở thành đệ tử chân truyền, tiền tiêu hàng tháng không chỉ tăng gấp mười lần, mà còn có thể trực tiếp tham gia các bí cảnh, đại hội tu chân. Các trưởng lão trong môn phái đều cao thâm khó lường, thực lực phi phàm, với tư chất của ngươi chắc chắn có thể…”
Trần Mục Vân lải nhải một hồi.
Dịch Dư Huyền đã hoàn toàn thả lỏng.
Ừm, đồng nghiệp mà, đều như vậy cả, thích lải nhải.
Nàng trước kia là một thiếu nữ chưa lập gia đình, nhưng đã nghe mười mấy đồng nghiệp truyền thụ kinh nghiệm nuôi dạy con mười mấy năm trời, mỗi ngày đều nghe những điều khác nhau trong vài năm. So với những điều đó, những gì Trần Mục Vân nói có là gì?
Ngây thơ!
Quá ngây thơ!
Cứ tưởng dùng lời nói là có thể khiến nàng khuất phục sao? Nằm mơ đi!
Bánh vẽ của lãnh đạo nàng còn không thèm ăn, huống chi là bánh vẽ của đồng nghiệp?
“Thôi vậy.” Trần Mục Vân nói xong vẫn còn chút chưa thỏa mãn, không cần nhìn cũng biết Dịch Dư Huyền chắc chắn không nghe lọt tai. Nhưng điều này cũng không sao, dù sao hắn thật sự là một kẻ lắm lời. Nhưng với tư cách là đệ tử nội môn đứng đầu, cộng thêm vẻ ngoài này, ngày thường trước mặt các sư đệ sư muội khác không thể không giả vờ lạnh lùng, thật sự khiến hắn nghẹt thở!