Khi đi ngang qua một người đi đường, Cơ Liêu vô tình liếc mắt qua màn hình điện thoại của người ta, vừa vặn nhìn thấy một video marketing đang phát, tiêu đề lớn màu vàng đậm bắt mắt.
[Thực hư về việc người soạn nhạc hàng đầu của Thiên Hoa, Cơ Liêu, quấy rối tìиɧ ɖu͙© Idol nổi tiếng. Nghe đồn đương sự đang chuẩn bị thủ tục pháp lý.]
Cơ Liêu thu mắt, giơ tay kéo vành mũ xuống, vẻ mặt bình tĩnh nhấp một ngụm cà phê.
Quả nhiên biến thành như vậy.
Chính mình thành tên Alpha vô sỉ quấy rối tìиɧ ɖu͙©.
Có điều Trình Di chắc chắn không đi khởi kiện, người có tư cách đó cũng không phải Trình Di.
Cơ Liêu cầm chặt cốc cà phê đá, thản nhiên dạo bước ở lối đi bộ.
Đánh giá của người không biết chân tướng là vô nghĩa và không đáng chú ý tới. Cho đến lúc này, ảnh hưởng lớn nhất chỉ là các tài khoản xã hội công khai bị oanh tạc mà thôi, cũng không có gì lớn, dù sao cô vốn dĩ không chơi những cái đó.
Tốt nhất nên giải quyết hợp đồng càng nhanh càng tốt…
Một mùi vải ngọt thoang thoảng trong không khí đang tỏa ra từ khe cửa sổ của một chiếc xe Rolls - Royce đỗ gần quảng trường
Có Omega không dùng thuốc ức chế sao…
Cơ Liêu hơi nghiêng đầu nhìn thoáng qua, rồi quay đầu tiếp tục bước về phía trước.
Một cơn gió nóng thổi qua, lay động mái tóc dài của cô, đuôi tóc phiêu đãng trước cửa sổ xe.
“Con đã nói rồi, con cũng muốn đi tìm Alpha, nhưng Alpha thích hợp căn bản… A?”
Mục Thâm Thâm ngồi trong xe lạnh giọng nói, bỗng nhiên cô nghiêng đầu, ánh mắt dừng ở cửa sổ.
“Đang thất thần cái gì?”
Một Alpha trang điểm nhẹ ngồi bên cạnh cô, đuôi mắt kéo dài thành một đường sắc bén, son môi màu nâu càng làm nổi bật khí chất Alpha, không giận mà uy.
Mục Thâm Thâm nhíu mày, nét mặt của mỹ nhân đỉnh cấp toát ra một tia cao ngạo, cao cao tại thượng mà nói: “Hình như có một tiểu Alpha?”
“Đây là đường cái, không phải trong nhà.” Biểu tình Mục Ứng âm trầm tự nhiên, nói tiếp: “Có Alpha xa lạ là bình thường. Nếu không thích nơi có hỗn độn mùi hương thì mau về nhà đi.”
“Không.” Mục Thâm Thâm nghiêng đầu, từ khoảng trống giữa hai ghế trước nhìn ra ngoài, thấy được một bóng dáng cao gầy đạm mạc đang bước đi chậm rãi, tự trả lời: “Cái mùi hương này không tệ lắm.”
“Hả?” Mục Ứng nhíu mày, đánh giá đứa con phản nghịch của mình: “Con sẽ không hoang đường đến mức tùy tiện tìm một Alpha trên đường để đối phó với ta cùng ông con đấy chứ?”
Mục Thâm Thâm không trả lời, chỉ cảm thấy có hứng thú quay đầu, ánh mắt xuyên qua khe hở cửa sổ, nhìn thấy hình ảnh trên màn hình bên ngoài trung tâm thương mại, thuận miệng hỏi một câu: “Đó là quảng cáo của ai?”
Thư ký ngồi ghế phụ nhìn qua, lập tức trả lời: “Là video quảng cáo cho chương trình giải trí của một nhóm nhạc nữ thuộc công ty giải trí dưới trướng tập đoàn. Là một nhóm nhạc đang nổi tiếng.”
“À…” Mục Thâm Thâm thu hồi tầm mắt, giọng nói nhẹ nhàng bâng quơ: “Tôi không thích diện mạo của người này, xóa đi.”
Thư ký ngẩn ra, rồi nhanh chóng nói vâng.
Vốn dĩ chỉ là cùng thuộc một nhà nên tung ra quảng cáo liên kết, nhưng nếu sếp mở miệng bảo đổi, thì dù có vô lý thế nào, nhân viên cũng không dám phản bác.
Mục Ứng cũng chỉ lười biếng nhắm mắt, không đưa ra phản đối.