Người chơi được gọi là "Thảm họa diệt thế" chính vì tiềm năng không thể xác định và nguy cơ phá vỡ mọi sự cân bằng trong trò chơi.
Ví dụ điển hình chính là ngay sau khi được giáo chủ của Quang Minh Giáo Hội giúp kiểm tra thiên phú, một người chơi có ID [Thiện Tai] với cái đầu trọc bóng loáng đã vuốt cằm trầm ngâm:
“Ồ ma pháp hắc ám cũng học được à? Tôi đã sớm muốn thử một lần vô thanh vô tức đoạt mạng người khác rồi.”
Người chơi có thể tự do lựa chọn năng lực và hướng phát triển của bản thân. Mỗi thuộc tính đều có ưu, nhược điểm riêng, giống như lúc lựa chọn chức nghiệp trong tổ đội: thủ lĩnh, hỗ trợ, tanker,... Do đó, sự lựa chọn hiện tại sẽ ảnh hưởng trực tiếp đến nghề nghiệp tương lai của họ.
“Ivan từng nói rồi mà, thuộc tính hắc ám là loại đặc thù, có lẽ còn rất nhiều thứ ẩn dấu.” [Thiện Tai] tiếp tục lầm bầm.
[Bóp Hông Một Cái] cười bất lực: “Vậy mà tôi còn tưởng cậu vốn là hòa thượng đấy.”
“Ai nói cứ đầu trọc là hòa thượng?” [Thiện Tai] sờ sờ đầu mình: “Nếu ngoài đời tôi cạo trọc mà không bị mẹ đánh, tôi đã sớm cạo từ lâu rồi!”
Không người chơi nào cảm thấy việc học ma pháp hắc ám có vấn đề gì nhưng họ tựa hồ quên mất một chuyện quan trọng: hoàn cảnh hiện tại của họ.
Họ đang đứng trong lãnh địa của Quang Minh Giáo Hội.
Giáo chủ ở trấn Coca là một ông lão tóc đã lốm đốm bạc, nghe được đám người đang không kiêng dè mà bàn tán sôi nổi về ma pháp hắc ám, ông ta trừng to mắt nhìn, vẻ mặt vốn ôn hòa lập tức lộ rõ kinh ngạc, xen lẫn tức giận:
“Ngươi vừa nói cái gì?! Chẳng lẽ các ngươi là tín đồ hắc ám?”
Tuy giáo chủ và những người xung quanh không trực tiếp ra tay, nhưng ánh mắt cảnh giác và sự phòng bị trong nháy mắt đã khiến cả nhóm người chơi ngây ngẩn cả ra.
Đây là lần đầu tiên bọn họ bị đối xử như vậy trong game, những tín đồ trong tòa tháp vốn trước đó còn rất hiền hòa, giờ lại nhìn họ như một đám dị loại.
Không ai thích cảm giác bị đối xử như vậy. Trên màn hình phát sóng, khung bình luận cũng bắt đầu chuyển hướng.
[Bóp Hông Một Cái] lập tức nhận ra bầu không khí bất thường, nhanh chóng bước lên một bước, nở nụ cười nhẹ nhàng giảng hòa:
“Không đâu, không đâu, thưa ngài giáo chủ, chúng tôi hoàn toàn không phải tín đồ hắc ám. Chúng tôi chỉ là… nhất thời tò mò về các thuộc tính ma pháp thôi.”
“…Khoảng thời gian trước, chúng tôi đã bị tấn công bởi ma thú hắc ám, cho nên mới…”
[Bóp Hông Một Cái] vô cùng biết cách đối nhân xử thế, biểu cảm cũng thể hiện đúng mực.
Quả nhiên, sắc mặt giáo chủ dịu xuống nhiều.
Tuy vậy, giáo chủ Jeremy vẫn hơi cau mày: “Có phải các người đang nói đến ma thú bị ô nhiễm đúng không? Chúng chính là Parut.”
“…Parut?” [Bóp Hông Một Cái] nghi hoặc hỏi lại.
Xác định rằng đám người trước mặt thật sự không biết gì về kiến thức liên quan đến ma pháp hắc ám, có lẽ vừa rồi họ chỉ kích động quá mức nên mới lỡ lời.
Giáo chủ Jeremy mới hơi thả lỏng cảnh giác, ngữ điệu trở lại ôn hòa như ban đầu.
“Parut là tên gọi chung của những dã thú bị ô nhiễm bởi ma pháp hắc ám.” Ông giải thích: “Các người vận khí cũng tốt thật, thế mà không bị Parut cắn trúng. Phải biết, nếu bị thương bởi Parut mà không dùng nước thánh thanh tẩy, vết thương sẽ không bao giờ lành lại được.”
Người chơi thầm nghĩ: Nói ra chắc ông không tin, chứ thực ra bọn ta bị cắn mấy phát lận.
[Ba Ba] len lén nghiêng người tránh đi tầm mắt của giáo chủ, ra vẻ như đang nhìn chỗ khác. Khụ, hình như cô là người trúng chiêu đầu tiên.
“Nước thánh cực kỳ trân quý. Giáo hội chúng tôi hiện tại cũng chỉ còn một lọ duy nhất.”
Giáo chủ thở dài: “Thôi, các vị đã thức tỉnh thiên phú ma pháp rồi, đây là lần đầu tiên trong đời ta thấy 30 người thức tỉnh một lúc, thật sự là quá hiếm thấy. Ta cũng rất tò mò không biết các vị có thể đạt được loại thuộc tính nào.”
Đợt kiểm tra vừa rồi chỉ giúp xác định xem liệu một người có ma lực hay không.
Còn về thuộc tính ma pháp, phải tiến hành thêm một bước kiểm tra nữa.
Trong lúc đó, [Thủy Vô Nguyệt] suy nghĩ một lúc, để tránh xảy ra chuyện ngoài ý muốn vi phạm những quy tắc của Quang Minh Giáo Hội, cô lựa chọn nhắn tin trong nhóm chat, phòng ngừa đồng đội lại lỡ lời như ban nãy:
[Thủy Vô Nguyệt: Tôi đã tìm hiểu trước rồi, các thuộc tính đều có tương sinh tương khắc. Ví dụ nếu đã chọn Thủy thì không thể chọn Hỏa. Quang Minh và Hắc Ám hiện tại đều chưa thể lựa chọn. Chúng ta nên chọn các thuộc tính cơ bản trước.]
[Đại Hông: Khoan đã? Cậu lấy thông tin ở đâu ra vậy? Chẳng phải chúng ta là nhóm đầu tiên chơi game sao?]
[Cha Ngươi: Phản đồ! Phản đồ!]
[Thủy Vô Nguyệt: Mấy cậu tưởng tôi mượn sách Ivan cho vui à?]
[Cha Ngươi: Ồ, vậy tốt quá, ba ba khen con!]
[Thiện Tai: Hu hu vừa nãy ánh măt của giáo chủ nhìn đáng sợ quá! QAQ]
[Cha Ngươi: Mệt cậu bề ngoại đại sư, tâm hồn lại thiếu nữ thế kia, lớn đầu rồi mà còn dùng ký hiệu nhõng nhẽo!]
[Thiện Tai: Ai quy định hòa thượng không được cute?! Tôi chính là thích sự cute đấy! QwQ]
[Thủy Vô Nguyệt: Nói chung, trước tiên các cậu cứ lựa chọn theo sở thích đi. Tương lai còn có thể học các hệ khác thông qua đạo cụ ma pháp, tôi đã hỏi thử Ivan rồi.]
[Đại Hông: Vậy tức là chỉ cần chịu khó cày, tương lai có thể chinh phục toàn hệ luôn đúng không?]
[Thủy Vô Nguyệt: Đúng.]
Trò chuyện riêng kết thúc, đám người chơi nhanh chóng ổn định lại tâm trạng.
Trên đường dẫn họ tới phòng kiểm tra thuộc tính, giáo chủ Jeremy vẫn mang lòng cảnh giác, quan sát đám người tự dưng lại im ắng một cách lạ lùng thế này. Chờ tới phòng kiểm tra thuộc tính, giáo chủ mới bất giác phát hiện vấn đề.
“Thật xin lỗi… đã lâu không ai thức tỉnh, căn phòng này cũng lâu rồi không bảo trì, hình như đạo cụ kiểm tra thuộc tính đã hư hỏng chưa được sửa lại.”
Giáo chủ nói tiếp: “Nếu không ngại, các vị có thể tạm thời nghỉ lại tại giáo hội đêm nay. Chúng tôi sẽ gấp rút sửa chữa xong vào sáng mai.”
[Bóp Hông Một Cái] cùng [Thủy Vô Nguyệt] liếc nhau, rồi người chơi tóc vàng lập tức nở nụ cười sảng khoái: “Vậy thì chúng tôi sẽ quay lại vào sau. Dù sao bạn của chúng tôi vẫn còn đang đợi ở ngoài.”