Không sai! Cứ quyết định vậy đi!
"Báo cáo huấn luyện viên, tôi tình nguyện nhận nhiệm vụ hướng dẫn học viên Hứa Tô Tô."
Băng Không đột nhiên nắm lấy tay cô.
Từ lòng bàn tay hắn truyền đến cảm giác mát lạnh như ngọc, khiến Hứa Tô Tô bất giác cảm thấy an tâm hơn.
So với Phỉ Liệt tính khí nóng nảy thất thường, rõ ràng Băng Không đáng tin cậy hơn nhiều.
Không biết Băng Không có cần… một đàn em không nhỉ?
Bị những con người tương lai với sức mạnh kinh khủng hành hạ đến phát điên, Hứa Tô Tô đã hoàn toàn chấp nhận thân phận tiểu đệ của mình.
Phỉ Liệt trừng mắt, đôi đồng tử đỏ rực ánh lên vẻ không cam lòng.
Người nhà họ Băng đúng là biết chớp thời cơ mà!
"Huấn luyện viên, giao Hứa Tô Tô cho tôi đi. Tôi đảm bảo hoàn thành nhiệm vụ một cách hoàn hảo!"
Một giọng nói khác kéo dài đuôi câu, lộ rõ sự thích thú: "Tôi cũng có thể nhé ~" Người vừa lên tiếng là Ngọc.
Hàng ngũ học viên lập tức xôn xao.
Trong một thế giới nơi thông tin phát triển cực nhanh, con người trở nên lạnh lùng xa cách. Thậm chí có nhìn thấy người nằm giữa đường, thì cũng chẳng ai buồn bận tâm.
Huống hồ gì lại có người chủ động gánh vác một nhiệm vụ rườm rà như dạy tư thế chào quân đội?
Cái cậu bạn Hứa Tô Tô kia rốt cuộc có sức hút gì mà khiến nhiều người tranh giành muốn dạy dỗ đến thế?
Đám học viên tương lai tò mò nhìn Hứa Tô Tô, trong lòng bọn họ bỗng dâng lên một cảm giác dễ chịu khó hiểu.
Hình như… hướng dẫn một cô gái nhỏ bé như vậy, gần gũi với cô ấy, cũng là một chuyện khá thú vị thì phải?
Tiếng bàn tán ngày càng ồn ào.
"Tôi cũng muốn dạy Hứa Tô Tô!"
"Học viên Hứa Tô Tô, hãy để tôi hướng dẫn đi!"
Hứa Tô Tô: Cái quái gì?!!! ∑(°Д°ノ)ノ
Không… không đúng! Kỷ luật tổ chức của thế giới tương lai lỏng lẻo vậy sao?
Tại sao chưa được huấn luyện viên cho phép mà ai cũng tự ý lên tiếng thế này?!
Hứa Tô Tô không biết rằng, Đế quốc là một chính thể đề cao sức mạnh cá nhân.
Họ theo đuổi võ lực tối thượng, hậu quả của chủ nghĩa cá nhân quá mức chính là… tổ chức kỷ luật vô cùng lỏng lẻo.
Địch Sóc hiển nhiên cũng nhận ra điều đó.
"IM LẶNG!"
Giọng quát lạnh băng mang theo uy áp mạnh mẽ vang lên, lập tức đè nén toàn bộ không khí hỗn loạn xuống.
"Tôi có cho phép các cậu mở miệng chưa?"
Giọng nói trầm thấp của Địch Sóc mang theo uy nghiêm đáng sợ, áp lực tựa như có thể đè bẹp mọi người trong chớp mắt.
"Bây giờ, toàn bộ nghe lệnh. Mang theo trọng lượng 400 cân, chạy 5 km!"
"Chạy xong, lập tức tham gia kiểm tra đánh giá trình độ!"
Hứa Tô Tô lập tức tái mặt.
Bốn… bốn trăm cân ư?!
Địch Sóc triệu hồi bảng điều khiển năng lượng, ngón tay lướt nhẹ vài cái.
Trong chớp mắt, khung cảnh xung quanh thay đổi hoàn toàn, biến thành một đường đua rộng lớn với màn sương mù dày đặc.
Đây là công nghệ mô phỏng và trình chiếu thực tế ảo của tương lai.
Dù họ có cảm giác như đang đứng trên đường đua thực sự, nhưng thực tế vẫn chưa hề rời khỏi sân huấn luyện.
Toàn bộ khu huấn luyện trông có vẻ như nằm ngoài trời, nhưng thực chất lại được bao bọc bởi một lớp lá chắn trong suốt. Lớp lá chắn này không chỉ có chức năng phòng thủ, mà còn có thể mô phỏng đủ loại điều kiện thời tiết.
"Đeo lên."
Từ lúc nào, dưới chân Địch Sóc đã xuất hiện một đống ba lô.
Hứa Tô Tô chớp mắt nhìn chằm chằm vào những chiếc ba lô có vẻ ngoài không quá lớn.