Sau cuộc chiến chớp nhoáng với "Kẻ Rình Rập", căn nhà nhỏ trở nên tĩnh lặng đến đáng sợ. Mai An cẩn thận rửa sạch vết thương trên cánh tay Tố Sang, những ngón tay thoăn thoắt thoa thuốc sát trùng và băng bó cẩn thận.
Vết cào sâu và rát, nhưng may mắn là không trúng vào động mạch.
Bảo Vy và bố Long kiểm tra lại những khu vực xung quanh nhà, soi đèn pin vào những bụi cây rậm rạp và những góc tối. Họ không tìm thấy dấu hiệu nào khác của những sinh vật kỳ lạ, nhưng cảm giác bất an vẫn bao trùm lấy tất cả mọi người.
"Chúng ta cần phải làm gì đó," mẹ Ngọc nói, giọng bà run run.
"Chúng ta không thể cứ sống trong sợ hãi thế này được." Bà ôm chặt Ngọc Ly vào lòng, ánh mắt lo lắng nhìn quanh.
"Chúng ta sẽ không để chuyện đó xảy ra," bố Long trấn an vợ, nhưng giọng ông cũng không giấu nổi sự căng thẳng.
"Ngày mai tôi và Tố Sang sẽ dựng thêm hàng rào chắn quanh nhà, chắc chắn hơn."
Mai An vẫn dán mắt vào Cửa Sổ Thế Giới, lướt qua hàng loạt tin nhắn và bài viết liên quan đến "Kẻ Rình Rập". Thông tin về chúng ngày càng nhiều, cho thấy đây không phải là một mối đe dọa đơn lẻ.
"Có người nói rằng "Kẻ Rình Rập" thường đi theo đàn, đặc biệt là vào ban đêm," Mai An thông báo, giọng cô trầm xuống.
"Chúng rất thông minh và có khả năng phối hợp tấn công. Điểm yếu của chúng là ánh sáng mạnh và tiếng động lớn."
"Đi theo đàn?" Tố Sang rùng mình.
"Vậy là đêm qua chúng ta chỉ chạm trán với hai con thôi sao?"
"Có lẽ vậy," Bảo Vy đáp, cô cảm thấy một nỗi lo lắng dâng lên trong lòng.
Nếu có nhiều "Kẻ Rình Rập" hơn, việc bảo vệ ngôi nhà sẽ trở nên khó khăn hơn rất nhiều.
Cả đêm đó, không ai trong gia đình có thể ngủ ngon giấc. Những tiếng động nhỏ nhất cũng khiến họ giật mình tỉnh giấc. Ánh trăng mờ ảo xuyên qua khe cửa sổ càng làm tăng thêm cảm giác bất an.
Sáng hôm sau, bố Long và Tố Sang bắt tay ngay vào việc gia cố hàng rào. Họ tìm kiếm những tấm ván gỗ chắc chắn, những đoạn dây thép gai còn sót lại và những vật liệu có thể sử dụng để tăng cường khả năng phòng thủ của ngôi nhà.
Bảo Vy cũng giúp đỡ hai người trong khả năng của mình, mang vác vật liệu và giữ đèn pin.
Mai An tiếp tục theo dõi thông tin trên Cửa Sổ Thế Giới, tìm kiếm những phương pháp phòng thủ hiệu quả chống lại "Kẻ Rình Rập" mà những người chơi khác đã chia sẻ.
Cô ghi lại những mẹo và kinh nghiệm hữu ích, sau đó cùng gia đình thảo luận để tìm ra giải pháp tốt nhất cho họ.
"Có người nói rằng "Kẻ Rình Rập" rất sợ mùi khói," Mai An nói.
"Có lẽ chúng ta nên đốt một đống lửa lớn quanh nhà vào ban đêm để xua đuổi chúng."
"Đó là một ý hay," bố Long đồng ý.
"Chúng ta sẽ tìm thêm củi để chuẩn bị."
Ngoài ra, họ cũng quyết định lắp đặt thêm một hệ thống cảnh báo đơn giản bằng cách treo những chiếc lon rỗng trên những sợi dây quanh nhà.
Bất kỳ sự xâm nhập nào cũng sẽ khiến những chiếc lon này va vào nhau, tạo ra tiếng động đủ lớn để đánh thức mọi người.
Trong khi mọi người đang bận rộn gia cố ngôi nhà, Bảo Vy chợt nhớ đến một thông tin mà cô đã đọc được trên Cửa Sổ Thế Giới về một nhóm người sống sót đang xây dựng một khu định cư kiên cố ở ngoại ô thành phố.
Họ được trang bị vũ khí tốt và có hệ thống phòng thủ rất vững chắc.
"Em nghĩ chúng ta nên tìm cách liên lạc với nhóm người này," Bảo Vy nói với gia đình.
"Có lẽ họ sẽ có kinh nghiệm và nguồn lực để giúp chúng ta đối phó với "Kẻ Rình Rập"."
Mọi người đều đồng ý với ý kiến của Bảo Vy. Mai An nhanh chóng tìm kiếm thông tin liên lạc của nhóm người đó trên Cửa Sổ Thế Giới và gửi một tin nhắn, giới thiệu về gia đình mình và bày tỏ mong muốn được hợp tác.
Họ hồi hộp chờ đợi phản hồi, hy vọng rằng nhóm người kia sẽ chấp nhận lời đề nghị của họ. Trong tình hình hiện tại, việc tìm kiếm đồng minh là vô cùng quan trọng để tăng cơ hội sống sót.
Thời gian trôi qua chậm chạp, nhưng vẫn không có phản hồi từ nhóm người kia. Cả gia đình bắt đầu cảm thấy lo lắng. Có lẽ họ đã quá tin tưởng vào sự giúp đỡ từ bên ngoài.
"Chúng ta không thể chỉ ngồi đây chờ đợi," Tố Sang nói, giọng anh ta đầy quyết tâm.
"Chúng ta phải tự bảo vệ mình."
Anh đề xuất rằng Bảo Vy nên luyện tập thêm với thanh kiếm Ánh Trăng, còn anh sẽ rèn luyện kỹ năng sử dụng rìu và dao. Bố Long cũng sẽ ôn lại những kiến thức về chiến đấu mà ông đã từng học được.
Cả gia đình bắt đầu một lịch trình luyện tập nghiêm ngặt. Mỗi ngày, họ dành vài giờ để rèn luyện thể lực, kỹ năng chiến đấu và khả năng phối hợp với nhau.
Ngọc Ly dù còn nhỏ nhưng cũng cố gắng tham gia vào những bài tập nhẹ nhàng, học cách né tránh và phòng thủ.
Trong những buổi luyện tập, Bảo Vy ngày càng làm chủ được thanh kiếm Ánh Trăng. Những đường kiếm của cô trở nên nhanh hơn, mạnh hơn và chính xác hơn.
Kỹ năng [Trăng Khuyết] cũng được cô sử dụng thành thạo hơn, trở thành một vũ khí lợi hại trong những tình huống nguy cấp.
Tố Sang cũng không ngừng cải thiện kỹ năng chiến đấu của mình. Anh đã trở nên nhanh nhẹn và quyết đoán hơn trong những pha đối đầu. Chiếc rìu và con dao trong tay anh trở thành những công cụ hữu hiệu để tự vệ.
Bố Long dù đã lớn tuổi nhưng vẫn giữ được sự nhanh nhẹn và kinh nghiệm chiến đấu. Ông truyền đạt lại cho các con những kiến thức và kỹ năng mà ông đã học được trong quân đội.
Cả gia đình cùng nhau cố gắng trở nên mạnh mẽ hơn, chuẩn bị cho những thử thách có thể đến bất cứ lúc nào.
Họ biết rằng chỉ có sự đoàn kết và nỗ lực không ngừng mới có thể giúp họ tồn tại trong thế giới đầy rẫy nguy hiểm này.
Một đêm, khi mọi người đang ngủ say, hệ thống cảnh báo tự chế của họ bất ngờ phát ra những tiếng động leng keng. Tố Sang và Bảo Vy bật dậy ngay lập tức, cầm theo vũ khí và lao ra ngoài.
Trong ánh trăng mờ ảo, họ nhìn thấy hai bóng đen quen thuộc đang lảng vảng gần hàng rào.
Đó chính là "Kẻ Rình Rập". Lần này, chúng có vẻ táo tợn hơn, dám tiếp cận ngôi nhà của họ.
"Chúng ta sẽ không để chúng vào được," Tố Sang nghiến răng, nắm chặt chiếc rìu trong tay.
Bảo Vy gật đầu, thanh kiếm Ánh Trăng đã sẵn sàng trên tay cô. Cả hai anh em thận trọng tiến về phía hàng rào, chuẩn bị cho một cuộc chiến khác.
Nhưng lần này, họ không đơn độc. Bố Long cũng đã tỉnh giấc và cầm theo cây gậy sắt, đứng bên cạnh các con. Mai An cũng đã chuẩn bị sẵn chiếc đèn pin mạnh, sẵn sàng chiếu sáng nếu cần thiết.
Cả gia đình đứng thành một vòng tròn, lưng tựa vào nhau, đối mặt với hai "Kẻ Rình Rập" đang rình rập trong bóng tối. Họ đã sẵn sàng cho trận chiến này, họ đã luyện tập và chuẩn bị kỹ lưỡng.
Họ sẽ bảo vệ ngôi nhà của mình và những người thân yêu đến cùng.
"Kẻ Rình Rập" dường như cảm nhận được sự kiên quyết của gia đình Bảo Vy. Chúng gầm gừ một hồi rồi bất ngờ quay đầu bỏ chạy vào bóng tối của khu rừng.
Cả gia đình thở phào nhẹ nhõm, nhưng họ vẫn giữ cảnh giác. Họ biết rằng đây có thể chỉ là một cuộc thăm dò, và "Kẻ Rình Rập" có thể quay lại bất cứ lúc nào, có lẽ với số lượng lớn hơn.
"Chúng ta cần phải làm gì đó dứt điểm với chúng," Tố Sang nói, giọng anh ta đầy lo lắng. "Chúng ta không thể cứ sống trong tình trạng này mãi được."
Bảo Vy suy nghĩ một lát. Cô nhớ đến một thông tin mà Mai An đã tìm được trên Cửa Sổ Thế Giới về một loại cây có độc tố mạnh, có thể xua đuổi những sinh vật như "Kẻ Rình Rập".
Loại cây này mọc hoang ở một khu vực đồi núi cách nhà họ không xa.
"Em nghĩ chúng ta nên đi tìm loại cây đó," Bảo Vy nói. "Nếu chúng ta có thể mang nó về và trồng quanh nhà, có lẽ chúng ta sẽ an toàn hơn."
Mọi người đều đồng ý với kế hoạch của Bảo Vy. Họ biết rằng đây là một nhiệm vụ nguy hiểm, nhưng họ không còn lựa chọn nào khác. Họ cần phải hành động để bảo vệ gia đình mình khỏi bóng tối đang ngày càng siết chặt.
Họ sẽ cùng nhau đối mặt với mọi thử thách, với hy vọng tìm thấy một chút bình yên trong thế giới đầy rẫy nguy hiểm này.