Đây là lần đầu tiên kể từ khi tỉnh lại, nàng có thể nhìn thấy cảnh sắc bên ngoài.
Dường như có một khu sân nhỏ, dù đơn sơ nhưng lại được quét dọn sạch sẽ, hiển nhiên là do hắn làm. Sau khi tháng Giêng trôi qua, xuân đến rất nhanh, những mầm cỏ non bắt đầu mọc lên, điểm xuyết sắc xanh lưa thưa khắp sân.
Ánh nắng giữa trưa trải dài trên nền đất, những tia sáng lấp lánh phản chiếu lên mái tóc đen nhánh của Sư Lam Dã, khiến từng sợi tóc tựa hồ ánh lên chút sắc vàng mờ nhạt.
Nàng lặng lẽ nằm trên giường, dõi theo vệt nắng từ từ bò qua ngưỡng cửa, len lỏi vào trong phòng, chiếu đến mép giường.
Nàng cố gắng cử động tay, ngón tay chạm vào một tia nắng, hơi ấm truyền đến đầu ngón tay, khiến nàng cảm thấy thật dễ chịu.
Từ trong khung cửa nhỏ hẹp, nàng có thể nhìn thấy bầu trời xa xa đang nhuốm màu ráng chiều.
Làn gió thổi vào cũng không còn lạnh buốt như trước, mà trở nên ấm áp, dịu dàng hơn.
Bất giác, tâm trạng nàng cũng tốt hơn một chút.
Sư Lam Dã bận rộn cả buổi chiều, cuối cùng cũng làm xong chiếc chăn bông. Hắn bước vào phòng, động tác vô cùng thuần thục, nhấc bổng nàng lên một cách dễ dàng, như thể trong những ngày nàng hôn mê, hắn đã làm điều này vô số lần.
Hơi thở hắn nhẹ nhàng, luồng khí nóng ấm phả vào bên cổ nàng, mang theo chút hơi ẩm.
Hắn để hai cánh tay nàng vòng qua vai mình, sau đó chỉ hơi dùng lực một chút đã có thể bế nàng lên.
Trầm Vân Hoan vẫn đang trong quá trình xương cốt khôi phục, toàn thân gần như không có chỗ nào có thể vận động. Khi bị nhấc lên, cánh tay nàng vô lực, chỉ có thể mềm nhũn buông thõng ra sau, cả người tựa sát vào l*иg ngực hắn.
Chưa bao giờ nàng ở trong hoàn cảnh như thế này.
Nàng không thích tiếp xúc thân mật với người khác, huống chi là với nam nhân.
Nàng có thể cảm nhận rõ ràng cơ thể hắn, cánh tay vững chắc, l*иg ngực rắn rỏi nhưng không cứng nhắc. Dù thân hình hắn không quá cường tráng, nhưng nhiệt độ từ cơ thể hắn lại rất cao, xuyên qua lớp vải mỏng, từng chút từng chút truyền đến nàng, hòa cùng nhịp thở ổn định.
Nàng hoảng hốt, bả vai hơi cử động, cánh tay bị nẹp cố định khẽ run lên, ngón tay vô thức lướt qua tấm lưng trần của hắn.
Nhưng nàng còn chưa kịp bận tâm đến điều đó, ngay khoảnh khắc cử động vai, cơn đau từ trước ngực đến lưng lập tức bùng lên, đau đến mức khiến ý thức nàng trở nên trống rỗng trong chốc lát.