Nàng nắm chặt chăn, cho đến khi người phía sau bình phong chậm rãi đứng dậy đi về phía mép giường.
Cơ Ngọc mở to mắt nhìn chỗ khuất của bình phong, bóng dáng Lục Thanh Gia nhanh chóng xuất hiện ở đó, so với sự chật vật của nàng, hắn dường như không có chuyện gì xảy ra.
Áo gấm trắng tinh xảo, mái tóc đen như thác nước được buộc nửa đuôi ngựa, khuôn mặt tuấn tú như ngọc, đôi mắt phượng hẹp dài thâm thúy lạnh lùng, rõ ràng là một con phượng hoàng thượng cổ hận không thể thiêu rụi tất cả, nhưng lại giả vờ làm chính nhân quân tử.
Hắn đến gần nàng, ngồi xuống mép giường, trên tay thon dài cầm một chén trà nóng.
Cơ Ngọc nhìn thấy thì không khỏi ngẩn người, nhưng cổ họng nàng khó chịu không nói nên lời, chỉ có thể nhìn ngơ ngác.
Lục Thanh Gia đưa chén trà cho nàng, hiện tại nàng cũng chẳng còn gì để cố kỵ, tất cả đều là do nàng tự làm tự chịu, sự việc đã đến nước này, cho dù trong chén trà là độc dược, nàng cũng nhận.
Ngửa đầu uống cạn chén trà nóng, Cơ Ngọc phát hiện mình vẫn còn sống, giọng nói cũng thoải mái hơn một chút, có thể nói chuyện được rồi.
Nàng nhìn Lục Thanh Gia với ánh mắt phức tạp, hắn ngồi ngay ngắn ở mép giường, vẻ mặt bình tĩnh, ấn ký Phượng Linh giữa mày khiến cho ngũ quan thanh tú lạnh lùng của hắn thêm vài phần yêu dị, hắn giống như một đóa hoa hồng nở rộ, xinh đẹp động lòng người nhưng lại đầy gai nhọn, khắp nơi đều toát ra vẻ nguy hiểm.
"Đa tạ." Cơ Ngọc nắm chặt chén trà, có chút câu nệ nói, "Ta cứ tưởng mình sẽ không tỉnh lại nữa."
Nói cách khác, nàng nghĩ mình chết chắc rồi.
Lục Thanh Gia thản nhiên nhìn nàng, đây hẳn là bộ dạng của hắn khi đối mặt với đại đa số mọi người, ôn nhuận như ngọc, nho nhã lễ độ, cử chỉ tao nhã.
Hắn dùng bộ dạng đoan chính của một vị thần quân thượng cổ chính đạo nói: "Ngươi đáng chết."
Cơ Ngọc nheo mắt, nắm chặt chén trà hơn, chén trà kêu răng rắc, xuất hiện vài vết nứt.
"Nhưng không phải bây giờ." Hắn đổi giọng, ánh mắt dừng lại trên bụng nàng, "Trên người ngươi có thứ của ta, ta phải lấy lại."
Cơ Ngọc nhìn theo ánh mắt hắn, mơ hồ nói: "Thứ gì? Sao lại ở trên người ta?"
Đôi môi đẹp như tranh vẽ của Lục Thanh Gia khẽ mở: "Tinh huyết Phượng Hoàng."
Hắn nhếch khóe miệng, mỉm cười ôn hòa nói: "Ngươi nói xem tại sao nó lại ở trên người ngươi?"
Cơ Ngọc: "..."
Tinh huyết Phượng Hoàng.
Trong nguyên tác, thứ này được dùng để cứu sống Nguyệt Trường Ca, nữ chính đã chết vì hắn vài lần.
Thứ quan trọng như vậy, đúng là nên lấy lại.
Cơ Ngọc run rẩy hàng mi, đặt chén trà sắp bị bóp nát xuống đầu giường, cúi đầu không nói gì.
"Ngươi phải cùng ta quay về Ảnh Nguyệt Tiên Tông." Lục Thanh Gia không quan tâm đến cảm xúc của nàng, hắn chỉ ra lệnh, "Cứ làm theo lời ngươi nói, giải quyết hết những phiền phức mà ngươi gây ra. Sau khi ta lấy lại tinh huyết Phượng Hoàng, ngươi có thể..."
"Có thể chết đúng không?" Cơ Ngọc ngẩng đầu, nhìn thẳng vào mắt hắn.
Không biết vì sao, khi bị nàng nhìn như vậy, Lục Thanh Gia đột nhiên không nói nên lời.
Rất lâu sau, hắn đứng dậy, trường bào lụa mỏng khẽ lay động: "Ngươi biết là tốt rồi."
Hắn lạnh nhạt dời mắt: "Để ngươi sống thêm một đoạn thời gian đã là ngoại lệ rồi."
Hắn rõ ràng không muốn nói thêm gì nữa, nói xong liền rời đi.
Cơ Ngọc nhắm mắt, thầm nghĩ, nàng không thể quá bi quan, không thể vì đã xảy ra một đêm với hắn mà cảm thấy hắn sẽ thay đổi.
Tên cẩu nam nhân này là của nữ chính, ngay cả nữ chính vì muốn có được trái tim hắn cũng phải chết đi sống lại ba lần mới vượt qua khảo nghiệm, nàng chưa làm gì cả, sao có thể mong đợi hắn sẽ đối xử khác biệt, tha cho nàng chứ?
Hơn nữa trên đường đến Ảnh Nguyệt Tiên Tông, nàng hoàn toàn có thể nghĩ cách tự cứu, nàng nhớ rõ trước khi nguyên chủ xuống núi, sư tôn Cơ Vô Huyền đã cho nàng rất nhiều pháp khí bảo mệnh, còn có không ít phù chú cầu cứu, hiện giờ đang ở trong nhẫn trữ vật của nàng.
Nghĩ đến đây, Cơ Ngọc mong chờ nhìn tay mình, sau khi nhìn xong, chút vui mừng vừa dâng lên liền tan biến không còn một mảnh.
Không thấy.
Nhẫn trữ vật không thấy đâu.
Biết ngay Lục Thanh Gia có chuẩn bị mà, loại người như hắn, sao có thể cho nàng cơ hội chạy trốn.
Nhưng cũng không sao, cho dù trên đường không thể chạy trốn, đến Ảnh Nguyệt Tiên Tông rồi, vẫn có thể tìm những đệ tử thích nguyên chủ để cầu cứu.
Cho dù không được, quan hệ giữa tông chủ Hợp Hoan Tông - Cơ Vô Huyền và tông chủ Ảnh Nguyệt Tiên Tông - Doãn Như Yên cũng không tệ, tìm nàng cầu cứu cũng là một cơ hội.