Quay Về 2007, Tôi Dẫn Đầu Kỷ Nguyên Hotgirl Mạng

Chương 31

Hơn nữa bây giờ giao thông đâu có thuận tiện như sau này, mà an ninh cũng không tốt lắm.

Năm 2007, tình hình trị an vẫn khá lộn xộn, trộm cắp, móc túi hay cướp giật bằng xe máy xảy ra thường xuyên.

Nếu làm trang điểm cô dâu, cô sẽ phải dậy từ rất sớm theo đoàn suốt cả ngày, tối muộn mới kết thúc công việc. Với dáng người nhỏ bé thế này, cô sợ mình không chịu nổi.

Hiện tại Giang Tuyết cao khoảng 1m65, nhưng tuổi vẫn còn nhỏ, trông non nớt, ăn mặc cũng chưa thực sự bắt mắt.

Nếu làm việc trong studio, có khi cô dâu sẽ không tin tưởng cô. Dù sao thì trang điểm ngày cưới là chuyện hệ trọng cả đời, ai cũng muốn tìm chuyên viên giàu kinh nghiệm từng làm lâu năm.

Vì vậy sau khi quan sát một vòng, cô chuyển sự chú ý sang phim trường.

Phim trường này chủ yếu dựng theo phong cách kiến trúc thời dân quốc, diện tích khá rộng, luôn có đoàn phim quay chụp hoặc khách du lịch ghé thăm. Nhờ đó khu phố bên ngoài cũng trở nên sầm uất.

Những năm gần đây, thể loại phim truyền hình dân quốc liên tục bùng nổ, không ít fan hâm mộ đến check-in tại những bối cảnh kinh điển trong phim.

Nhưng bây giờ không giống thời sau này ai cũng có điện thoại chụp hình. Điện thoại có chức năng chụp ảnh, nhưng chất lượng ảnh lại rất kém. Vì thế bên ngoài phim trường mọc lên nhiều tiệm cho thuê sườn xám hoặc trang phục cổ trang để khách du lịch chụp hình.

Giá thuê dao động từ 50 đến hơn 100 tệ, không bao gồm trang điểm hoặc chỉ trang điểm đơn giản. Du khách mặc đồ thuê dùng máy ảnh kỹ thuật số chụp vài tấm, không chỉnh sửa gì rồi in ra luôn.

Cô đi dạo một vòng, phát hiện cửa hàng nào cũng hoạt động theo mô hình này.

Trừ khi có sẵn nhan sắc nổi bật, nếu không thành phẩm sẽ khá "khó coi". Vì vậy nếu du khách muốn giữ lại kỷ niệm đẹp, ngoài việc tự mang theo máy ảnh, họ chỉ có thể chụp kiểu ảnh du lịch đơn giản này.

Nhưng những tiệm như vậy không lớn, đa phần là cửa hàng gia đình không tuyển thêm nhân viên.

Vậy nên tìm một chỗ làm thuê xem ra không khả thi, muốn trang điểm cho khách du lịch thì cô phải nghĩ cách khác.

Sau khi mua một tấm bản đồ, cô khóa xe bên đường rồi bắt xe buýt đến một khu vực sầm uất hơn. Hỏi thăm rất nhiều người, cuối cùng mới tìm được một trung tâm thương mại bán đủ loại quần áo, giày dép, mỹ phẩm với giá cả bình dân.

Làn da cô bị rám nắng, vóc dáng cao gầy nhìn không có sức sống lắm. Vì vậy cô quyết định ghé vào một tiệm cắt tóc.

Tóc cô không nhuộm cũng chẳng uốn, nhưng chất tóc khá tệ, đặc biệt là phần đuôi bị chẻ ngọn, khô xơ vì nắng gió.

"Chào cô gái xinh đẹp, muốn cắt kiểu gì nào?" Nhà tạo mẫu tóc Trần Hoa niềm nở đón tiếp.

"Tôi muốn cắt ngắn."

Trần Hoa dẫn Giang Tuyết ngồi xuống ghế, nhẹ nhàng tháo dây buộc tóc rồi dùng lược chải suôn phần tóc dài.

"Cô gái, hay là để tôi cắt cho cô kiểu tóc bob đi? Kiểu này đang rất hot, phần đuôi uốn cụp vào trong một chút đáng yêu lắm."

"Không uốn không nhuộm, chỉ cần cắt ngắn với dễ chăm sóc là được."

Câu trả lời của Giang Tuyết khiến Trần Hoa ngẩn người suy nghĩ.

Cô liếc nhìn quanh tiệm một vòng, chỉ vào một thợ cắt tóc nam đang gội đầu cho khách: "Tôi muốn kiểu tương tự như anh ấy, nhưng có chút biến tấu. Trước hết cắt tóc tôi ngắn đến đây."

Ở thời sau này, kiểu tóc này được gọi là "layer nam phân tầng nhẹ", có độ tầng rõ ràng, dễ tạo kiểu mà không quá cầu kỳ.