Tạ Sâm cũng không trực tiếp mua, mà đi dạo một vòng khảo sát giá cả các loại thịt ở đây.
Thịt loại lớn có giá năm tinh tệ một cân, cơm hộp cậu mua chính là loại thịt này làm. Thịt loại nhỏ giá mười tinh tệ một cân, thịt chim giá mười lăm tinh tệ một cân, thịt cá là loại đắt nhất, hai mươi một tinh tệ một cân.
Sau một hồi suy nghĩ, cậu quyết định mua ba cân thịt loại lớn.
Trên tay không có tiền làm gì cũng không được, tiền lương ở trung tâm Dưỡng Hộ một tuần phát một lần, cậu phải tiết kiệm từng chút một.
Khi về đến nhà cậu làm thịt nướng, mùi vị cũng rất tốt, nhưng liên tục ăn hai ngày, cậu có chút ngán.
Trước kia ngày nào cũng ăn rau củ thì không quý trọng, bây giờ thì lại muốn ăn mà không được! Cậu tự phỉ nhổ mình trong lòng.
Cũng may bây giờ đã kích hoạt được cây ớt đỏ, chỉ cần có năng lượng, ít nhất món thịt nướng của cậu cũng đã có thêm ớt để phối hợp, không chỉ có thêm một loại rau, còn có thể làm gia vị.
Sau khi dọn dẹp nhà bếp, cậu đứng giữa phòng khách mở bảng điều khiển hệ thống, nhìn vào biểu tượng ớt ở góc trên bên trái.
[Có chọn cho cây ớt đỏ xuất chiến không?]
"Có."
Thoáng chốc, trước mắt cậu xuất hiện một cây ớt đỏ cao bằng cánh tay, có ba nhánh nhỏ, phía trên là lá xanh dài mọc sum suê, nhưng không hề có quả.
Nhánh ớt phía trước uốn cong, nhẹ nhàng chạm vào trán Tạ Sâm, lá cây rung rinh tỏ vẻ rất thích thú.
Tạ Sâm véo một chiếc lá, cười nói: "Chúng ta lại sắp sửa kề vai chiến đấu rồi, chúng ta huấn luyện trước một chút, làm quen lẫn nhau trước."
Cành ớt gật đầu một cái, Tạ Sâm ngưng thần cảm nhận sự hiện diện của cây ớt, ra lệnh tấn công trong đầu: Tấn công vách tường.
Cậu đang đứng giữa phòng khách, đối diện với bức tường trống không, vách tường cách cậu khoảng hai mét.
Lệnh vừa được đưa ra, thân chính của cây ớt đột ngột dài ra, đánh úp vào vách tường, "răn rắc" một tiếng, cây ớt bị gãy làm đôi, lá cây rủ rượi.
Tạ Sâm nhận thấy sự thất vọng truyền đến từ cây ớt, vội vàng an ủi trong đầu: "Không sao không sao, là tôi không nói rõ ràng."
Lá cây ớt lại dựng đứng lên, hai nửa bị gãy cũng tự liền lại, trở lại hình dạng ban đầu, lơ lửng bên cạnh vai trái của Tạ Sâm.
Cậu cũng không ra lệnh một lần nữa, mà suy nghĩ trong đầu, mỗi loại cây đều có khả năng tấn công đặc thù của riêng mình, khi kích hoạt cây sẽ có thông báo.
Thông báo của cây ớt là: Mức độ cay do bạn quyết định.
Điều này có nghĩa là sức mạnh tấn công lớn nhất của cây ớt là "cay", còn các nhánh lá xanh khác thì không có khả năng tấn công, mặc dù có thể co giãn nhưng lại không đủ độ dai, khó có thể gây hại cho người khác.
Lệnh trước đó quả thật là sơ suất của cậu, trong thời kỳ tận thế cậu kích hoạt tổng cộng hai loại cây, ớt là loại giai đoạn sau rất ít khi sử dụng, nên cậu không suy nghĩ kỹ.
Sau khi đã suy nghĩ kỹ, cậu lại ra lệnh: "Tiến đến vách tường trước mặt."
Cây ớt vụt một cái đã đến ngay trước mặt tường, sau đó dừng lại, Tạ Sâm khen ngợi: "Tốt lắm, lại lần nữa."
Lá cây ớt vui vẻ đung đưa, trở lại vị trí cũ.
Tạ Sâm nghiêng đầu quan sát cây ớt, rồi nói: "Đưa một nhánh đến vách tường trước mặt."
Thân cây không di chuyển, chỉ có một nhánh vươn dài ra, dừng lại trước mặt tường.
Tạ Sâm cực kỳ hài lòng, tiếp tục ra lệnh trong đầu: "Nhánh khác nhảy lên trần nhà."
Cây ớt làm theo, hoàn thành hết sức hoàn hảo, Tạ Sâm bảo nó trở lại hình dạng ban đầu.
Cậu tiếp tục luyện tập, hai nhánh cùng lúc đến các vị trí khác nhau, sau đó là ba nhánh, tiếp theo là hành động theo thời gian chênh lệch, thậm chí luyện tập độ linh hoạt của các nhánh, vượt qua chướng ngại vật.