[ABO] Lá Thu Rơi Vào Lúc Hừng Đông

Chương 19: Ai người hát lên

Chương 19: Tiếng Hát Trong Rừng Sâu

Giữa khu rừng âm u, một bãi đất trống hiện ra trước mắt Khải An.

Cỏ dại mọc rậm rạp, những loài hoa dại với đủ màu sắc đua nhau khoe sắc, tạo thành một bức tranh thiên nhiên vừa hoang sơ, vừa huyền bí.

Ở trung tâm bãi đất là một cây liễu khổng lồ.

Thân cây uốn lượn, tán lá dài rũ xuống như một chiếc màn che huyền diệu, tỏa ra một luồng khí tức cổ xưa.

Liễu Thần.

Khải An nhìn chằm chằm vào cây liễu, trong lòng không ngừng suy nghĩ.

Trước đây, khi còn là người chơi, cậu đã từng làm nhiệm vụ thức tỉnh Liễu Thần.

Người chơi trong game có thân phận đặc biệt hậu duệ xa của một tu sĩ Thánh thuật, mang trong mình một chút thần lực, có khả năng đánh thức vị thần ngủ quên này.

Nhưng bây giờ, Khải An là Băng Niệm.

Một NPC bình thường, không có thánh lực, không có huyết thống đặc biệt.

Liệu cậu có thể đánh thức Liễu Thần mà không cần đến Thánh lực?

"Hệ thống, có đề xuất nào không?". Khải An lầm bầm trong miệng.

Hệ thống lặng im vài giây, sau đó phản hồi một cách cứng nhắc:

[Không thể can thiệp vào lựa chọn của Ngài.]

Khải An bất giác cau mày.

Hệ thống không cung cấp giải pháp, nhưng vẫn cung cấp thông tin về Liễu Thần:

Liễu Thần: Một nữ thần cổ đại, tuổi hơn 2000 năm.

Tình trạng: Ngủ quên, rễ cắm sâu vào lòng đất.

Lý do ngủ say: Sau trận chiến với các thế lực thần bí, bị mắc kẹt ở hạ giới, không thể di chuyển.

[Vì Ngài không phải Người Chơi, nên không có đề xuất cụ thể.]

Khải An trầm tư.

Hai hiệp sĩ đi vòng quanh cây liễu, tò mò quan sát:

"Cây này đẹp thật, nếu đem gỗ làm đàn thì chắc chất lượng rất tốt."

"Đàn?"

Khải An chợt giật mình.

Một ký ức mơ hồ chợt hiện lên trong đầu cậu.

Khúc Thánh Ca.

Trước đây, khi chơi game, Khải An từng nhận được một bài hát đặc biệt "Bản Nhạc Của Rừng Số 7".

Bản nhạc này là phần thưởng từ một sự kiện Valentine, chỉ tặng cho những người chơi tham gia trò chơi phụ trong thời gian nhất định.

Nhưng khi nhận được, phần lớn người chơi đều thất vọng.

Không có sức mạnh tấn công.

Không có kỹ năng đặc biệt.

Chỉ đơn thuần là một bài hát.

Nhưng Khải An thì khác.

Là một người học ngôn ngữ học, cậu phát hiện rằng bài hát này được viết bằng một thứ tiếng rất giống tiếng Ai Cập cổ đại.

Hãng phát hành có cung cấp phiên âm, nhưng phần lớn người chơi đọc sai, khiến bài hát không có tác dụng gì.

Chỉ có những ai đọc đúng vần điệu mới kích hoạt được hiệu ứng ẩn.

Khi Khải An thử hát đúng cách, cậu nhận được một buff thánh lực tạm thời.

Lúc ấy, cậu chỉ coi đó là một phát hiện thú vị, không hề đăng tải hay chia sẻ với cộng đồng game thủ.

Bây giờ, khi nhớ lại, cậu mới nhận ra bài hát này có thể là chìa khóa.

Khải An quay sang hai hiệp sĩ, ra hiệu im lặng.

Phan Thiết Bình nhướng mày, nhưng không hỏi gì thêm.

Cậu bước đến gần cây liễu, chạm tay lên vỏ cây lạnh lẽo.

Rồi hít một hơi thật sâu.

"Mình phải làm được."

Tiếng hát của cậu vang lên giữa khu rừng tĩnh lặng.

Ban đầu, giọng hát có chút run rẩy, nhưng khi cảm nhận được nhịp điệu, cậu bắt đầu điều chỉnh giọng hát của mình.

Khải An không phải ca sĩ chuyên nghiệp, nhưng giọng nói vốn có của Băng Niệm rõ ràng rất phù hợp để cất lên một bài hát như thế này.

Tiếng hát dần trở nên trong trẻo, vang vọng.

Lời hát tựa như một ngọn gió mềm mại, chạm đến từng phiến lá liễu, tạo ra những rung động nhè nhẹ.