Nam Chính Hắc Hóa, Online Nuôi Thỏ

Chương 41: Nguyễn trà xanh online

Trong thức hải, tiểu yêu lang tiếp tục hài lòng nói: "Không tệ, còn coi như biết điều, đã khế ước rồi, cũng không còn cách nào, sau này nếu ngươi hầu hạ ta thoải mái, tâm trạng ta tốt, thì sẽ không nghĩ đến chuyện gϊếŧ chủ."

Nguyễn Nhuyễn cười lạnh một tiếng, mặt không cảm xúc nhìn con yêu lang đang cười gian xảo dưới đất.

Mơ đẹp nhỉ?

Còn muốn nô dịch nàng? Nàng Nguyễn Nhuyễn dễ bị bắt nạt như vậy sao?

Mặc dù nàng yếu! Nhưng! Nàng có chỗ dựa cơ mà?

FINE, Nguyễn trà xanh online.

Nguyễn Nhuyễn ủ dột một hồi, đột nhiên bắt đầu khóc lóc thảm thiết, bộ dạng như chịu phải uy hϊếp và tổn thương to lớn, khiến tiểu yêu lang và Kỳ Dương đều ngơ ngác.

"Uhuhu Kỳ Dương, con yêu lang này nó uy hϊếp ta, nói nếu ta không cho nó uống một bát máu lớn mỗi ngày, sẽ gϊếŧ chủ."

Yêu lang: "..." Ta không có!

Nguyễn Nhuyễn khóc lóc thảm thiết tiếp tục: "Nó còn nói, nó là yêu thú cao cấp, tuyệt đối không thể nào thần phục với ta làm một khế ước thú hèn mọn."

"Nó nói, nếu máu của ta hữu dụng như vậy, đợi nó uống đủ rồi, không chừng còn có thể tiến hóa thành yêu tộc, sau đó sẽ hung hăng trả thù chúng ta, còn muốn treo ta lên đánh, lột da ta!"

Nguyễn Nhuyễn vừa khóc lóc kể lể vừa rụt về phía sau Kỳ Dương, bộ dạng sợ hãi yêu lang.

Không còn cách nào, vừa nghĩ đến việc mình từ thế giới hiện đại tốt đẹp như vậy vèo một cái đã xuyên đến cái thế giới huyền huyễn chó má tùy thời có thể khiến nàng tuyệt vọng này, Nguyễn Nhuyễn liền khóc không ngừng được.

Nghe những lời này, ánh mắt Kỳ Dương nhìn yêu lang đã trở nên vô cùng lạnh nhạt, giống như... nó chỉ là một cái xác chết vậy.

Tiểu yêu lang: "..."

Ngài mở to mắt ra nhìn kỹ một chút được không? Đừng có dễ dàng tin lời nói dối của nữ nhân này như vậy được không?

Nhưng Kỳ Dương đã đưa tay bắt đầu kết ấn: "Nếu đã như vậy, vậy thì không cần nó nữa, sau này gặp được con nào nghe lời hơn thì cho ngươi."

Tiểu yêu lang trên mặt đất kinh ngạc đến ngây người.

Nó nói những lời này khi nào? Nó rõ ràng chỉ nói một câu gϊếŧ chủ để hù dọa con gà mờ này thôi mà?

Đại ca, có biết không tin đồn nhảm không lan truyền tin đồn nhảm không?

Thấy kết ấn của Kỳ Dương sắp ném tới, yêu lang run rẩy, vội vàng cầu xin Nguyễn Nhuyễn.

"Ối ta sai rồi, ta sai rồi! Ta hầu hạ ngươi! Thật đó thật đó, ôi chao! Ngươi mau bảo hắn dừng tay!"

Kết ấn này mà ném xuống, nó tuyệt đối sẽ tan thành tro bụi! Ngay cả yêu đan cũng không giữ lại được!

Nguyễn Nhuyễn chớp chớp đôi mắt ngấn lệ, từ trên cao nhìn xuống nó, dùng ánh mắt dò hỏi:

“Không lừa người? Nói thật? Thề đi, nếu làm trái thì trời đánh thánh vật.”

Yêu lang vội vàng gật đầu, thề thốt trong thức hải của Nguyễn Nhuyễn, hét vô cùng lớn tiếng.

Thật là, rốt cuộc nó đã tạo nghiệt gì, lại gặp phải hai kẻ lòng dạ đen tối này!

Một kẻ không nói hai lời liền kết ấn diệt nó!

Một kẻ bịa đặt vu oan giá họa cho nó!

Nguyễn Nhuyễn hài lòng rồi, thấy tốt thì dừng, lau nước mắt sinh lý đi rồi lại kéo ống tay áo của Kỳ Dương lay lay.

"Khụ khụ, Kỳ Dương, nó nhận sai rồi, thái độ cũng rất tốt, cứ giữ lại trước đi?"

Thỏ con khóc đến hai mắt đỏ hoe, khuôn mặt trắng nõn cũng ửng hồng, đôi môi ánh lên vẻ tươi tắn đẹp đẽ, lúc này còn kéo ống tay áo của y làm nũng.

Rất ngon miệng.

Kỳ Dương khẽ cười một tiếng: "Nếu không phải ta đã nhìn thấy tai thỏ của ngươi, ta còn thật sự cho rằng ngươi là nữ tử của hồ tộc ta."

Trong lúc nói chuyện, kết ấn trong tay cũng từ từ biến mất.