EDIT: HẠ
Hoa Tu Minh giận đến bốc hỏa, cậu ta lập tức đi tìm ban tổ chức cuộc thi, muốn đòi một lời giải thích, nhưng lại bị đối phương cứng rắn chặn họng.
Trong phòng chờ, cậu ta sốt ruột đi qua đi lại: “Làm sao bây giờ làm sao bây giờ, ngày mai anh Kiều cũng sẽ mất tích!”
Dụ Tử Hiên lo lắng hỏi: “Cậu có dự định gì không?”
Kiều Lạc vẫn giữ vẻ ung dung điềm tĩnh như mọi ngày, cậu chậm rãi chỉnh lại trang phục, thay bộ lễ phục trên người ra rồi mặc quần áo thường ngày vào.
Sau khi vuốt phẳng nếp nhăn cuối cùng xong, cậu mới đáp lại: “Chờ.”
“… Cái gì?” Mấy người đều có vẻ mặt mờ mịt.
Đúng lúc này, một nhân viên công tác đứng bên ngoài gõ cửa: “Kiều Lạc tiên sinh, có một vị tiên sinh tên Will muốn tìm ngài.”
…
Trong một quán cà phê trang nhã ở gần quảng trường thi đấu, có hai người đang ngồi đối diện nhau, bên cạnh là một bức tường nửa kính trong suốt, người bên trong có thể nhìn thấy những bức tượng điêu khắc màu xám được đặt đầy trên đường phố.
Người đàn ông có mái tóc và bộ râu rối bời gọi cho thanh niên tóc vàng có dáng vẻ tinh xảo một phần bánh táo, sau đó hắn mới lên tiếng: “Tôi gọi cậu đến đây là vì muốn xin lỗi cậu.”
Will xấu hổ vuốt chòm râu lộn xộn trên mặt, nói tiếp: “Tôi vốn định đưa cậu đi gặp con bé, cũng tiện cho con bé tiếp xúc với nhiều người hơn một chút. Dù sao cậu cũng là người nhặt được thiệp chúc mừng của con bé, xem như có duyên gặp mặt, chỉ là không ngờ con bé lại bỏ thuốc vào trong nước táo, ngay cả tôi cũng…”
Nói tới đây, Will bất đắc dĩ thở dài, đôi mắt màu nâu sâu thẳm nhìn về phía Kiều Lạc: “Thật ra con bé cũng là một cô gái tốt, thế nhưng bởi vì xuất thân không tốt, nó vẫn luôn phải sống một mình trong góc khuất của Thần Điện, rất ít tiếp xúc với người ngoài.”
Chủ tiệm họa cụ vô cùng tự nhiên quy kết tất cả hành vi của cô gái thành vì cô “Sợ người lạ”. Thoạt nhìn, người này vẫn chưa biết những chuyện đã xảy ra sau đó.
Trong lúc hai người trò chuyện, phòng phát sóng trực tiếp đã loạn thành một mớ hỗn độn, có người phẫn nộ mắng ban tổ chức dàn xếp kết quả, tức giận giống như thần tượng của họ đã bị ức hϊếp, có yên lặng xem diễn, có người mù quáng tung hô nhan sắc của Streamer, cũng có không ít người lại bắt đầu lo lắng sốt ruột cho tương lai của cậu.
Người dùng ẩn danh: [Streamer sẽ bị loại sao? Chết tiệt, nếu theo tình huống lúc trước thì ngày mai streamer sẽ mất tích đúng không?]
Người dùng ẩn danh: [Streamer thoạt nhìn giống một cọng bún sức chiến đấu bằng năm, nếu bị bắt thì chẳng phải sẽ GG ngay lập tức sao?]
*GG: Thường ám chỉ việc đầu hàng trong các trò chơi trực tuyến.
Người dùng ẩn danh: [555 tôi vẫn muốn xem streamer biểu diễn tiếp cơ!]
Người dùng ẩn danh: [Tiết mục rác rưởi! Phó bản rác rưởi!]
Người dùng ẩn danh: [Nói mới nhớ, hình như đại thần Thiên Cơ đã mất tích từ trước rồi đúng không, có ai chú ý tới hắn không! Sau khi mất tích hắn đã gặp phải chuyện gì?]
…
Giữa vô số bình luận, một luồng ý kiến trái chiều bắt đầu len lỏi vào trong làn đạn.
Đôi mắt Đỗ Thanh lóe lên tia sáng âm u, hắn nhếch khóe môi lên, bắt đầu gõ một dòng tin nhắn trong phòng phát sóng trực tiếp:
Thật sự không hiểu nổi, chương trình dàn xếp kết quả không phải là chuyện rất bình thường sao, phó bản cấp A sao có thể chỉ dựa vào ca hát để qua cửa được? Nếu thực lực streamer đủ mạnh, cho dù bị dàn xếp kết quả, cậu ta cũng không lúng túng như thế.
Một làn sóng dư luận nhỏ đã bị hắn âm thầm kích động, mặc dù hiện tại không mấy ai bận tâm đến ý kiến của hắn, nhưng chẳng bao lâu nữa, hắn sẽ khiến mọi người nhận ra, tên streamer này chẳng qua chỉ là một kẻ vô dụng, ngoài khuôn mặt ra thì không có gì đáng nói!
——
Kiều Lạc cầm nĩa, xiên một miếng bánh táo đã được cắt tỉa thành hình quả táo đưa lên miệng, đôi mắt xanh thẳm của cậu phản chiếu rõ nét gương mặt âm nhu bị giấu dưới bộ râu ria xồm xoàm của Will, cậu lạnh nhạt nói: “Xuất thân của cô ấy… Là lý do khiến anh không dám gọi thẳng tên cô ấy sao?”
Kiều Lạc cắn miếng bánh táo, nước sốt ngọt lành nhanh chóng tan ra trong miệng, cậu hơi nghiêng đầu lặp lại cái tên mà Will đã cảnh cáo mình vào ngày hôm qua: “Diana…”
Will lập tức trở nên cảnh giác, hắn ngồi thẳng dậy, cảnh giác nhìn khắp bốn phía như sợ ai đó nghe thấy. Sau khi xác nhận xung quanh không có ai, hắn mới nhẹ nhàng thở ra, nhưng Kiều Lạc lại cảm nhận được một tầm mắt vô cùng rõ ràng đang dán chặt lên người mình —— Là bên phải, đó là bức tường nửa kính, phần trên được làm từ kính trong suốt, phần dưới được làm từ gạch xi măng.
“Thôi được rồi, tôi sẽ nói thẳng ra vậy.” Will làm như đã thỏa hiệp, “Con bé là con lai, ba con bé là một người xứ khác.”
“Người xứ khác?”
Giọng nói của hắn hơi trầm xuống, “Mười mấy năm trước có một thương nhân bán trái cây nhập khẩu đã tới Venus để mua táo, hắn đã yêu đương với một người phụ nữ Venus, còn có một đứa con. Nhưng cuối cùng thương nhân kia lại lựa chọn rời đi, bỏ người phụ nữ lại một mình. Đứa bé kia chính là cô gái nhỏ này.”
Nói đến đây, biểu cảm trên mặt Will dần trở nên âm u, như thể đang nhắc đến một chuyện khiến hắn cảm thấy khó chịu, hắn cẩn thận tránh né cái tên “Diana”, chỉ dùng cụm từ “Cô gái nhỏ này” để thay thế.
“Hai người họ một người là cặn bã, một người chính là kẻ điên.”
“Người phụ nữ kia trở nên điên điên khùng khùng, sau khi sinh con ra, cô ta đã lấy tên của thánh nữ để đặt cho con gái mình…!” Will ngập ngừng, như thể đang lướt qua một sự thật rất khó nói, “… Nhưng cô ta đã phát điên rồi, ngày thường, cô ta luôn bỏ mặc đứa nhỏ ở nhà một mình, bản thân lại tя͢ầи ͙ȶя͢υồиɠ chạy khắp đường phố.”
“Diana” là tên của thánh nữ Venus, ngoại trừ siêu sao quốc tế đầu tiên của Venus từng được ban cho cái tên này, cho đến tận bây giờ, cũng chỉ có một mình cô gái được đặc cách tham gia cuộc thi lần này là người thứ hai nhận được cái tên ấy, bởi vì từ nhỏ cô đã rất giống vị siêu sao quốc tế kia —— Đây là diện mạo giống với nữ thần nhất, cho nên từ nhỏ cô ấy đã được nuôi dưỡng trong Thần Điện.