Omega Tung Hoành Trong Thế Giới Vô Hạn

Chương 14: Quê hương của Venus (14)

EDIT: HẠ

Nữ giám khảo nhìn thanh niên tóc vàng trên sân khấu, đầu ngón tay cuốn theo một lọn tóc quăn, vẻ mặt bất đắc dĩ: “Bé yêu à, không thể không thừa nhận tranh cậu vẽ rất đẹp, chỉ là… Thực xin lỗi, cậu là tuyển thủ đầu tiên hợp tác cùng tuyển thủ khác để cùng nhau lên sân khấu biểu diễn.”

Dưới ánh đèn tụ quang, thanh niên tóc vàng vẫn lóa mắt như cũ, ngữ khí không kiêu ngạo không siểm nịnh: “Nếu không có bọn họ, tôi cũng không vẽ được bức tranh này.”

“Nhưng mà…”

Thanh niên dáng người thẳng tắp đứng ở giữa sân khấu, phong thái trầm ổn tĩnh lặng, hoàn toàn không có nửa phần hoảng hốt dù phần biểu diễn của mình đã bị giám khảo nghi ngờ.

“Cậu ấy vẽ rất đẹp!” Nam giám khảo tóc húi cua dáng người cao lớn đột nhiên nói, “Chúng ta chấm điểm dựa trên toàn bộ buổi biểu diễn, cũng không phải chấm điểm cho riêng cá nhân ai, cô không thể phủ nhận được, tranh của cậu ấy thật sự rất xuất sắc.”

“Nhanh chóng, chính xác, mô tả cảnh tượng vô cùng sinh động, tôi cho năm sao.”

Các giám khảo sôi nổi thảo luận, mỗi người một ý kiến.

Nữ giám khảo tóc quăn đứng đầu nghiêm mặt nói: “Vị thí sinh này, cậu quá mức tùy hứng, nhưng lại không thể không thừa nhận cậu có tư bản để tùy hứng. Nếu phần biểu diễn vừa rồi chỉ có một mình cậu, chắc chắn tôi sẽ cho cậu năm sao.”

Trên sân khấu, ba người đứng sau Kiều Lạc đã đổ đầy mồ hôi, Hoa Tu Minh đã bắt đầu nước mắt lưng tròng, thảm, đại lão không những không kéo được bọn họ, bọn họ ngược lại còn kéo đại lão xuống nước.

Nữ giám khảo chợt chuyển đề tài: “Mặc dù vậy, tôi vẫn sẵn sàng cho cậu điểm cao, bốn sao —— Vì bức tranh của cậu. Kỹ thuật của cậu rất thuần thục, nắm bắt cảm xúc cũng rất đúng chỗ, cậu có tư bản để kiêu ngạo, nhưng tôi vẫn phải nhắc nhở cậu, thế giới này không chỉ có một mình cậu là người tài hoa.”

Nữ giám khảo nháy mắt phải, “Nói cho cậu một tin tốt, rất nhanh thôi, cậu sẽ có thêm một đối thủ.”

Nhắc đến chuyện này, nam giám khảo tóc húi cua cười sang sảng nói: “Đúng vậy, tôi không ngờ cuộc thi sắc đẹp lần này lại thu hút được một người đến từ bên ngoài xuất sắc như vậy, cậu vẫn là người đầu tiên, còn may chúng tôi vẫn còn ‘Tiểu nữ thần’ của Venus, Diana, bằng không bảng hiệu ‘Quê hương của Venus’ chẳng phải sẽ bị cậu đạp nát sao?”

Dụ Tử Hiên yên yên lặng lặng đứng ở phía sau, nghe thấy lời này, ánh mắt hắn lóe lên. “Nữ thần của Venus”, dường như hắn đã từng nghe thấy cụm từ này trước đó, hình như người kia là một tuyển thủ NPC, người kia đã từng nhắc tới cái tên này khi mang theo đầu người tới đây ra oai phủ đầu với bọn họ.

Người kia hình như là một cư dân bản địa ở Venus —— Diana, người này là ai?

Hắn nhạy bén nhận ra sau khi nghe thấy cái tên này, đồng bọn ở bên cạnh đột nhiên trở nên kích động nhưng vẫn cố gắng nhịn xuống, hắn quay sang nhìn, thấy Tần Chân như là có chuyện gì muốn nói, nhưng vì trường hợp không đúng, cho nên chỉ có thể nhịn xuống.

Giám khảo nhìn thanh niên tóc vàng vẫn luôn nở một nụ cười nhẹ, trong lòng càng thêm chắc chắn với suy nghĩ của mình: “Chắc chắn cậu sẽ cảm thấy vui khi có được một đối thủ như Diana! Có cạnh tranh, việc tuyển chọn thần thánh mới càng có thành ý.”

Dần dần, những giám khảo khác cũng đưa ra đánh giá, có ba sao, bốn sao, năm sao... Thành tích cuối cùng được tính bình quân, là bốn sao.

Hoa Tu Minh vốn còn héo rũ tràn đầy áy náy trong lòng, vừa nghe xong thành tích, hai mắt cậu ta lập tức sáng rực, không hề ngoài ý muốn, chờ Kiều Lạc xuống sân khấu, cậu nhất định sẽ lại thu hoạch được một tấn rắm cầu vồng. Cậu ta âm thầm quyết định, chính mình nhất định phải ôm chặt đùi vị đại lão này.

Thời gian chuẩn bị cho vòng tiếp theo là năm tiếng, sau một giờ nghỉ ngơi ngắn ngủi, bốn người lại lần nữa tụ họp ở phòng tập luyện.

Lúc Tần Chân đến, trên tay hắn còn cầm một tấm áp phích khổ lớn đã được cuộn lại. Hắn do dự một chút, cuối cùng vẫn đưa áp phích đến trước mặt Kiều Lạc, đương nhiên, việc này cũng không có nghĩa là hắn đã công nhận Kiều Lạc là người lãnh đạo của nhóm bọn họ!

Tần Chân hậm hực nói: “À thì, tôi tìm thấy cái này ở trong phòng, nó được dán ngay trên vách tường.”

Kiều Lạc cảm ơn rồi nhận lấy, mở ra nhìn thử —— Đây là một tấm áp phích màu đen trắng, bên trên in hình nửa thân trên của một người phụ nữ. Dù hình ảnh chỉ có hai màu đen trắng, kỹ thuật chụp ảnh cũng là của thời kỳ cũ, nhưng đường nét tinh xảo trên khuôn mặt người phụ nữ không những không bị lu mờ, ngược lại, màu đen trắng trong bức ảnh còn khiến cả người cô toát lên dáng vẻ phong tình, tràn ngập hơi thở thời đại.

Ánh mắt Kiều Lạc dời xuống phía dưới, cậu biết vì sao Tần Chân lại đưa tấm áp phích này cho mình. Bên dưới tấm áp phích có một chữ ký xinh đẹp rõ ràng “Diana Marz”.

Kiều Lạc im lặng một lúc mới nói: “Cảm ơn, tôi biết rồi.”

Trong lúc vô tình, tay cậu đã chạm vào một tấm thiệp chúc mừng, tấm thiệp này vẫn luôn được cậu cất trong túi, còn chưa có cơ hội trả lại, bên trên cũng có một nét chứ trẻ con nguệch ngoạc viết cái tên “Diana”.

Sau khi nhìn thấy tấm áp phích này, Dụ Tử Hiên và Hoa Tu Minh liếc mắt nhìn nhau.

Hoa Tu Minh: “Đây chẳng lẽ chính là ‘nữ thần của Venus’ có thể đấu ngang tay với Kiều ca mà NPC kia từng nhắc tới?”

Dụ Tử Hiên nhíu mày: “Có thể, nhưng tấm áp phích này hình như là áp phích của thế kỷ trước.”

Tần Chân: “Lúc vừa nhìn thấy tấm áp phích này tôi cũng từng hỏi bạn cùng phòng, hắn là người từ ngoài đến, hắn nói người phụ nữ này là siêu sao quốc tế nổi tiếng thế kỷ trước, sinh ra ở Venus.”

NPC kia còn rất ngạc nhiên khi thấy hắn ta không biết Diana là ai. Ngay từ đầu Tần Chân không để tâm đến tấm áp phích này, chỉ coi như một bức ảnh người đẹp để ngắm chơi. Hiện tại nghĩ tới, hắn chỉ cảm thấy sởn tóc gáy —— cũng may đây là phó bản Cõi Người, sẽ không xảy ra sự kiện linh dị như là có người bò ra khỏi bức tranh gì đó.

Ngay từ phần giới thiệu đầu tiên, hệ thống đã đề cập tới nơi này được gọi là “Vùng đất sản sinh ra mỹ nhân”, sở dĩ sẽ có danh hiệu như vậy, chính là bởi vì có rất nhiều minh tinh, diễn viên và thần tượng nổi tiếng đều đi ra từ Venus.

Danh hiệu đó đã mang lại lượng khách du lịch khổng lồ cho thị trấn nhỏ bốn bề là núi, giao thông tương đối khó khăn này.

Dụ Tử Hiên phát hiện Kiều Lạc còn đang yên lặng quan sát khuôn mặt người phụ nữ trên áp phích, hắn nghi hoặc hỏi: “Sao thế?”

Kiều Lạc: “….. Trong phó bản này, thật sự có thần sao?”

“Không có, mỗi chủng loại phó bản đều có đặc trưng riêng, điểm đặc trưng lớn nhất của phó bản Cõi Người là tuần hoàn thuyết duy vật, sẽ không có hiện tượng siêu nhiên nào xuất hiện.” Nhưng điều này không có nghĩa là phó bản này rất dễ vượt qua.

Kiều Lạc thu hồi tầm mắt đặt trên áp phích, như thể hoàn toàn không có chuyện gì xảy ra, “Kế tiếp chúng ta sẽ chuẩn bị vũ đạo, tố chất thân thể của mọi người thế nào? Bốn tiếng đồng hồ có luyện được không?”

Ba người còn lại không chút do dự gật đầu.

Đối với Dụ Tử Hiên và Tần Chân mà nói, tố chất thân thể của hai người đều đã được hệ thống cường hóa, độ nhanh nhẹn và cường độ thân thể hoàn toàn vượt xa người thường. Mà Hoa Tu Minh tuổi trẻ tràn đầy sinh lực, luyện tập nhiều một chút cũng có thể khua chân múa tay ra một chút hình dáng.

Ba trận đấu liên tiếp, ba người bọn họ được tận hưởng trọn vẹn cảm giác sảng khoái khi được lão đại mang bay.

Kể từ khi đại lão biến mất, trong lúc vô tình, trung tâm của nhóm người chơi đã dần dần chuyển về phía Kiều Lạc. Thân là đại lão đứng thứ 21 trên bảng xếp hạng Người Luân Hồi, Thiên Cơ vừa mở phòng phát sóng trực tiếp đã leo thẳng lên top 3 bảng xếp hạng thịnh hành theo thời gian thực, chưa bao giờ tuột xuống. Mà thông qua phát sóng trực tiếp của Thiên Cơ, một bộ phận người xem đã phát hiện ra Kiều Lạc.