Omega Tung Hoành Trong Thế Giới Vô Hạn

Chương 15: Quê hương của Venus (15)

EDIT: HẠ

Dưới sự thúc đẩy của các cuộc tranh luận và nhiều yếu tố khác, phòng phát sóng trực tiếp của Kiều Lạc đã vươn lên đứng đầu bảng xếp hạng tân binh, tung hô nhiều, chê bai cũng không ít.

Mà Đỗ Thanh chính là một trong những kẻ điên cuồng bấm dislike Kiều Lạc. Trước màn ảnh, đôi mắt màu đen âm trầm nhìn chằm chằm vào góc nghiêng tuấn mỹ của thanh niên trong màn hình phát sóng trực tiếp.

Lại kết thúc một trận thi đấu, Kiều Lạc dặn dò ba người phải chú ý luyện tập xong liền một mình rời khỏi phòng huấn luyện. Thời gian sinh nhật ghi trên thiệp chúc mừng đã tới gần, cậu cần nhanh chóng đưa thiệp chúc mừng lại cho cô bé kia.

Trên hành lang, tuyển thủ tốp năm tốp ba tụ ở bên nhau trò chuyện vui vẻ. Bọn họ hoặc là người đã dành cả tuổi thơ để học tập chỉ vì cuộc thi này, cho nên đối mặt với cuộc thi cũng không cần cố gắng; hoặc là người không hề có cảm giác nguy cơ, thậm chí cảm thấy việc bị đào thải cũng là một loại “Quang vinh”.

NPC nhìn thấy Kiều Lạc đi tới, không hẹn mà cùng dừng tầm mắt trên người cậu, khe khẽ nói nhỏ, “Lần này hắn lại dắt theo bạn lên sân khấu à?”

“Đúng là hồ đồ làm loạn, khinh nhờn nữ thần, thật sự muốn đập cho hắn một trận.”

“Aiz, những người từ ngoài đến không hiểu về nữ thần cũng không thể trách bọn họ, dù sao dòng máu trong người chúng ta cũng không giống bọn họ.”

“Giám khảo vậy mà lại đánh đồng hắn với Diana, thật sự không hiểu nổi tên dám khảo kia nghĩ gì, chắc chắn là do mắt gã bị mù!”

“Nghe nói trong cơ thể Diana đang chảy dòng máu thần linh thuần khiết nhất. Sao người được thần lựa chọn không phải là tôi chứ?”

….

Cảm quan Kiều Lạc trời sinh đã nhạy bén hơn người bình thường một chút, sau khi phân hóa thành Omega, ngũ cảm của cậu lại được tăng mạnh.

Những lời nói tràn ngập ác ý xung quanh không chút che giấu đều rơi vào tai cậu. Ban đầu cậu định tìm một người để hỏi thăm xem gần đây thị trấn có ai tổ chức sinh nhật không, bây giờ xem ra, chỉ sợ muốn hỏi được tin tức là chuyện rất khó khăn.

Kiều Lạc nhanh chóng quan sát ngôn ngữ cơ thể và cử chỉ của đám NPC xung quanh, suy nghĩ xem nên hỏi ai mới có thể tìm được nhiều tin tức nhất. Một cánh tay đột nhiên chắn ngay trước mặt, nhìn lên một chút, đúng là thanh niên tóc nâu cậu từng gặp một lần trước đó.

Thanh niên tóc nâu cười không có ý tốt: “Có một nhân vật lớn muốn gặp cậu.”

Trong một gian phòng riêng, một người đàn ông trung niên bụng phệ đang ngồi ngay ngắn trên ghế, mới vừa rồi, ông ta lại xem thêm một buổi biểu diễn của thanh niên.

Lần đầu tiên ông ta chú ý tới thanh niên này, chính là lần đầu cậu lên sân khấu ca hát, chất giọng lạnh lùng lại ẩn chứa vẻ quyến rũ ấy khiến ông ta không kìm được nảy sinh phản ứng ngay tại chỗ. Từ đó về sau, ông ta chưa từng bỏ lỡ bất kỳ buổi thi đấu nào của cậu. Ông ta thích xem cảnh tượng ánh đèn sân khấu chiếu lên làn da trắng nhợt có chút bệnh trạng của thanh niên, dưới ánh dèn nóng rực, cơ thể cậu như tỏa ra một vầng sáng ái muội. Làm ông ta nhịn không được…

Lúc này đây, ông ta đã không nhẫn nại được nữa. Nếu không chiếm được Diana, dùng người đến từ bên ngoài để chơi cho đỡ thèm cũng không phải không được.

Ông ta phái trợ lý đắc ý nhất của mình đi, chờ gã mang tin tốt trở về.

Ha, kia chính là “Tiểu Venus” của ông ta!

Một người đàn ông có khuôn mặt nghiêm túc xuất hiện trước mặt Kiều Lạc, người nọ cao hơn Kiều Lạc một đoạn, đứng từ trên cao nhìn xuống, ánh mắt sau cặp kính hiện lên vẻ khinh miệt lạnh lùng.

“Điều kiện tôi đưa ra có phù hợp với cậu không?” Người đàn ông đẩy gọng kính trên sống mũi, thấu kính chiếu xạ ra ánh sáng lạnh băng, “Chỉ cần cậu đồng ý, cậu sẽ có tất cả phú quý và quyền lực, càng quan trọng hơn là, cho dù cậu không thắng thi đấu, chúng tôi cũng có thể mang cậu đến Thần Điện, cho cậu một cơ hội tiếp xúc gần gũi với thần linh.”

Đám người ngoại lai này tới đây cũng chỉ vì mấy mục đích như vậy, muốn lợi dụng cuộc thi Venus để nổi tiếng kiếm tiền, hoặc là muốn tiếp xúc với Thần Linh vĩ đại của Venus.

Kiều Lạc rũ mắt, trên mặt hiếm khi không treo nụ cười lễ nghi tiêu chuẩn: “Tôi từ chối.”

Người đàn ông hơi sững người, dường như không nghĩ tới thanh niên thế mà lại từ chối dứt khoát như thế.

Kiều Lạc xoay người muốn rời đi, lại bị người đàn ông ngăn lại, “Cậu suy nghĩ kỹ chưa? Chờ vòng thi tiếp theo, sau khi “Tiểu nữ thần” của Venus dự thi, cậu chắc chắn sẽ không có phần thắng.”

Hắn châm thêm một chút lửa: “Chỉ cần cậu đồng ý, chúng tôi có thể giúp cậu mua giám khảo…..”

Kiều Lạc nâng mí mắt liếc nhìn đối phương một chút: “Anh đang nhắc tới Diana?”

“Đương nhiên!”

“Diana không phải là minh tinh nổi tiếng ở thế kỷ trước sao, chẳng lẽ cô ấy còn chưa chết?

Người đàn ông cười khẩy, chế nhạo cậu vô tri, “Đương nhiên là vì Diana hiện tại có diện mạo giống với Diana đời đầu, cho nên mới được đặt tên như vậy. Cô ấy có huyết mạch thần minh nồng đậm nhất trong số tất cả những Thánh Nữ các đời, tốt nhất cậu đừng nên mơ tưởng chính mình có thể thắng được cô ấy.”

Kiều Lạc chỉ nói: “Cô ấy sắp tổ chức sinh nhật sao?”

“Sao cậu biết?”

“Tôi đã biết, cảm ơn.” Kiều Lạc mặt không đổi sắc nói, “Hiện tại tôi có thể rời đi rồi đúng không?”

Người đàn ông sửng sốt, đáy mắt xẹt qua một tia tàn nhẫn: “Đừng có rượu mời không muốn lại muốn uống rượu phạt!”

Nói xong liền muốn dùng bạo lực với Kiều Lạc, cưỡng chế mang người rời đi.

Tố chất thân thể Omega vốn yếu hơn so với mức trung bình, ở phương diện đánh nhau này, Omega luôn ở thế yếu. Từ sau khi phân hóa thành Omega, mặc dù mỗi ngày cậu đều kiên trì rèn luyện, nhưng vẫn như cũ không thể chống lại sự thay đổi do tin tức tố mang tới.

Giọng Kiều Lạc lạnh đi: “Tốt nhất anh nên suy xét rõ ràng. Vừa rồi anh nói muốn mua chuộc giám khảo để thay đổi điểm số, việc này không chỉ làm bẩn cuộc thi, mà còn làm bẩn nữ thần. Nếu bây giờ tôi hét lên, anh nói xem sẽ có bao nhiêu tuyển thủ chạy tới đây?”

Người đàn ông đeo mắt kính bị dọa hoảng sợ. Hắn cho rằng thanh niên này nhất định sẽ bị hắn thuyết phục, cho nên hắn cũng không cố tình lựa chọn những địa điểm ẩn nấp, cuối cùng, hắn chỉ có thể trơ mắt nhìn bóng dáng thẳng tắp của thanh niên tóc vàng rời đi.

Chết tiệt!

“Đối mặt với Diana, cậu cho rằng chính mình còn có phần thắng sao? Cô ấy còn có trấn trưởng chống lưng! Cô ấy chính là người được chọn được nội bộ điều động!”

Kiều Lạc không quay đầu lại rời đi.

Trên hành lang, đột nhiên truyền đến âm thanh thông báo.

“Các tuyển thủ thân mến, vì sự hiện diện của thánh nữ của Venus, quý cô Diana tôn quý, buổi biểu diễn tiếp theo sẽ bị hoãn lại ba tiếng. Nếu gây bất tiện cho quý vị, mong quý vị có thể thông cảm. Cầu mong nữ thần sẽ luôn ở bên các bạn!”

Phía trước truyền đến âm thanh xao động. Tuyển thủ còn đang diễn tập trong phòng huấn luyện cơ hồ đều chạy ra bên ngoài, ánh mắt mọi người đổ dồn về phía một người tóc đen.

Người tới là một người phụ nữ mặc một bộ lễ phục màu xanh lơ, tuổi trên dưới hai mươi, mái tóc đen dài thẳng tắp rũ xuống, chậm rãi lay động theo từng cử chỉ của cô. Giày cao gót gõ trên mặt đất, phát ra từng tiếng vang dễ nghe.

Cô cong khóe miệng, nhìn về phía Kiều Lạc chào hỏi: “Chào cậu, người tới từ bên ngoài, lần đầu gặp mặt, tôi là Diana – Christy.”

Người phụ nữ ngũ quan tinh xảo, có một chút tương đồng với vị siêu sao quốc tế phong tình vạn chủng trong tấm áp phích kia, dáng vẻ thậm chí càng….

Dụ Tử Hiên đi ra phòng huấn luyện để quan sát tình hình, vừa nhìn thấy người này, trong đầu hắn chợt lóe lên một suy nghĩ. Hình ảnh nữ thần được Kiều Lạc vẽ trước đó dần chồng lên hình ảnh người phụ nữ kia. Diện mạo hai người cực kỳ tương tự! Giống như chị em ruột!

Ngay sau đó, Dụ Tử Hiên thấy thanh niên tóc vàng lễ phép nở nụ cười đáp lại, vươn tay nắm lấy tay phải của người phụ nữ: “Chào cô, rất vui được gặp cô, tôi tên Kiều Lạc.”

Một người đứng trong đám đông giơ máy ảnh trong tay lên, “Tách” một tiếng, hình ảnh hai người bắt tay đã được chụp lại.