Diệp Tinh vẫn đưa ra câu trả lời như cũ, “Vậy thì lần sau gặp Lộc Lăng, các anh cứ tránh xa một chút là được.”
Hách Đậu: “…”
Đúng là đàn gảy tai trâu.
Ông ta đang muốn lên tiếng thì Diệp Tinh đã cướp lời trước. “Đạo diễn Hách Đậu, tôi có việc rồi, không nói nữa. Chào tạm biệt!”
Nói xong, Diệp Tinh tắt điện thoại cái rụp.
Hách Đậu: ヽ(`⌒′メ)ノ
Ông ta tức điên, thật sự tức điên.
Một lúc sau, Hách Đậu mới nhận ra Diệp Tinh đang trả thù ông ta.
Ngày hôm đó, sau khi đuổi Lộc Lăng đi, Diệp Tinh đã gọi điện cho ông ta.
Ông ta thừa nhận lúc đó mình nói chuyện hơi khó nghe, nhưng tất cả đều là sự thật nha. Lộc Lăng phiền muốn chết!
Ngay lúc này, trợ lý Tiểu Cao vừa lúc đến tìm ông ta với vẻ mặt lo lắng, “Đạo diễn! Không ổn rồi đạo diễn ơi!”
“Hốt hoảng cái gì?” Hách Đậu tức giận nói. “Trời sập hả?”
“Không phải.” Tiểu Cao nói: “Lộc Lăng… cô ấy đã đi về phía đường Nam Trung, sắp gặp phải một khách mời của chúng ta rồi, tôi lo cô ấy sẽ gây rối.”
“Cái gì?” Đạo diễn giật mình: “Khách mời nào ở khu đó?”
Tiểu Cao: “Là Lăng Nguyệt Nhi, cô ấy đang biểu diễn trên phố.”
Hách Đậu vội vã tiến lại gần màn hình giám sát.
Trong phòng phát sóng của Lăng Nguyệt Nhi tạm thời không thấy bóng dáng của Lộc Lăng, ông ta thở phào nhẹ nhõm một hơi.
“Chưa đến, chưa đến. Mau cử người đi ngăn lại, dù dùng cách nào cũng phải chặn được Lộc Lăng cho bằng được.”
Tiểu Cao nhận lệnh, vội vã chạy đi.
Nhưng chẳng bao lâu sau, Tiểu Cao lại chạy trở lại với vẻ mặt vui mừng, “Không cần nữa đạo diễn, Lộc Lăng đã đi rồi.”
Đạo diễn: “Đi rồi?”
Tiểu Cao vui vẻ nói: “Cô ấy đã thuê xe đạp điện, đổi hướng đi rồi, chắc sẽ không gây rối nữa đâu. Quá tốt rồi!”
Thế nhưng đạo diễn lại có một cảm giác không lành.
Ông ta luôn cảm thấy, nếu không có gì bất ngờ thì sự cố sẽ sớm xảy ra.
Quả nhiên.
Khi ông ta ngẩng đầu lên liền nhìn thấy một bóng hình quen thuộc trên màn hình.
Lại là cây chày gỗ Lộc Lăng.
Lộc Lăng đã đi dạo suốt buổi sáng, giờ cảm thấy hơi mệt. Vì vậy cô đã thuê một chiếc xe đạp điện để tiếp tục đi chơi.
Khi đến một ngã tư, đèn xanh chỉ còn lại năm giây nữa. Vừa đủ thời gian, Lộc Lăng quyết định tăng tốc để chạy qua.
Nhưng cô không ngờ rằng chiếc xe ba gác phía trước lại dừng lại ngay tại giao lộ.
Lộc Lăng vội vàng phanh lại nhưng đã quá muộn.
Chỉ nghe thấy một tiếng “Bùm!” lớn, chiếc xe điện của Lộc Lăng tông mạnh vào chiếc xe ba gác phía trước.
Lái xe ba gác mất thăng bằng, cơ thể ngả về phía sau.
Anh ta cố gắng giữ thăng bằng nhưng cuối cùng vẫn không thể, toàn thân ngã lăn ra thùng xe phía sau theo kiểu chó bật ngửa, chỉ còn lại hai chân giơ lên cao.
Lộc Lăng vội vàng xuống xe nhìn.
Lúc này anh ta đã lồm cồm bò ra khỏi thùng xe, người đầy máu đỏ tươi.
Anh ta nói: “Cảm thấy hơi đau lưng.”
Người đàn ông có khí chất quyến rũ, đường nét khuôn mặt rõ ràng, cứng cáp nhưng lại không thiếu sự mềm mại tinh tế. Đuôi mắt anh hơi cong lên tạo thành một nụ cười nhẹ nhàng.
Nụ cười đó toát lên sự bất cần và tự tin, mang lại cảm giác vừa quen thuộc vừa xa lạ.
Đó chính là khách mời bí ẩn mà đạo diễn Hách Đậu đã phải vất vả mời đến: Trì Tiện An.
Sinh ra trong gia đình hào môn ở thủ đô, là huyền thoại trong làng thể thao điện tử, đã từng dẫn dắt đội của mình giành vô số chức vô địch thế giới.
Tuy nhiên ngay khi sự nghiệp đạt đến đỉnh cao, anh bất ngờ tuyên bố giải nghệ, gây chấn động cả ngành thể thao điện tử khiến nhiều người cảm thấy bất ngờ và tiếc nuối.
Nhưng khi được hỏi về lý do giải nghệ, anh chỉ trả lời ngắn gọn: "Không còn đối thủ, không còn thử thách."
Lần này xuất hiện trong 《Minh Tinh Đi Làm Công》 là lần đầu tiên anh trở lại kể từ khi rời khỏi ngành thể thao điện tử.