“Cược đá?”
“Đúng vậy! Loại đá này là đặc sản của Kim Sa, có thể ngăn chặn mọi thiết bị dò xét. Thế nhưng bên trong có thể chứa những loại khoáng thạch hoặc vật liệu cực kỳ quý hiếm! Ở đại hội cược đá của Kim Sa, mỗi viên đá có giá một trăm tinh tệ. Nếu chọn trúng một viên có khoáng vật tốt, có khi chỉ sau một đêm là phát tài rồi!”
“Thật có chuyện tốt như vậy sao? Nhưng chắc cũng chẳng mấy ai mở được nguyên liệu tốt đâu nhỉ?”
“Đương nhiên! Mấy năm nay chẳng ai đào được gì đáng giá cả. Nhưng vẫn có người kiếm được chút lời, phần lớn mọi người tham gia chỉ vì muốn thử vận may thôi.”
Vân Oản nghe xong, lập tức cảm thấy hứng thú.
“Hệ thống, thật sự tất cả thiết bị đều không thể dò xét bên trong đá sao?”
[Hiện tại, khoa học kỹ thuật vũ trụ chưa đạt đến trình độ đó.]
“Còn ngươi thì sao? Có thể kiểm tra được không?”
[Ta là hệ thống nhặt rác, không phải công cụ gian lận… Phát hiện khoáng thạch tử kim quý hiếm, kí chủ mau nhặt rác đi nào!!!]
“…” Vân Oản sờ sờ mũi, khẽ cười. “Miệng thì cứng lắm, nhưng cơ thể lại rất thành thật.”
Đáng tiếc, hệ thống chỉ có thể quét trong phạm vi lớn, xác nhận rằng trong đống đá này có khoáng thạch tử kim, nhưng cụ thể là viên nào thì có hỏi rát cả họng, nó cũng không chịu nói.
[Kí chủ, công việc chính của chúng ta là nhặt rác.]
Vân Oản bĩu môi.
Không nói thì thôi, tự cô tìm cách vậy.
Rõ ràng biết ở đây có khoáng vật quý nhưng lại không thể xác định chính xác vị trí, cũng chẳng có tiền mua hết cả đống đá này, nhìn bảo vật ngay trước mắt mà không lấy được, cảm giác ấy thật khiến người ta khó chịu! Nhưng cô không dễ dàng bỏ cuộc.
Vân Oản tùy ý cầm lên một viên đá, cảm nhận độ nặng trong tay.
Bề mặt của nó sần sùi, có chút ngả vàng, đặt trong đống đá cũng không hề nổi bật.
Cô xoay trái xoay phải, nhìn thế nào cũng không thấy được điều gì đặc biệt. Nhân lúc không ai để ý, cô lén lút quan sát cách những người khác chọn đá.
Vừa lúc trông thấy một người vô cùng chuyên nghiệp.
Đó là một người đàn ông dáng người vạm vỡ, làn da trắng trẻo. Tuy có phần không lịch sự, nhưng Vân Oản không thể không liên tưởng đến Heo Heo ở nhà mình, thế là vô thức chú ý đến anh ta nhiều hơn.
Vì sao lại nói anh ta chuyên nghiệp?
Chỉ thấy người đàn ông kia lấy ra một bộ dụng cụ mà cô chưa từng thấy bao giờ, bắt đầu kiểm tra viên đá đã chọn.
Đầu tiên, anh ta cẩn thận quan sát một hồi, sau đó lấy ra một chiếc búa nhỏ làm từ chất liệu kỳ lạ, nhẹ nhàng gõ lên bề mặt đá, rồi đặt sát bên tai như thể đang lắng nghe điều gì đó.
Sau khi xác định xong, anh ta lại lấy ra một loại dung dịch kỳ quái thoa lên đá. Chất lỏng thấm vào, khiến viên đá phát ra ánh sáng nhàn nhạt.
Vân Oản nhìn mà trố mắt.
Thì ra là phải chọn đá như vậy sao?!
Nhìn quanh một lượt, cô phát hiện chẳng ai khác chuyên nghiệp như người đàn ông kia. Đa phần mọi người đều giống cô, không biết gì cả, chỉ chọn đá dựa vào cảm giác, thấy viên nào vừa mắt thì mua về thử vận may. Dù gì một viên cũng không quá đắt.
Vân Oản cảm thấy mình đã nắm bắt được bí quyết cược đá, thế là tò mò đi theo người đàn ông kia khi anh ta chuẩn bị khai thác viên đá đã chọn.
Việc cắt đá có thiết bị chuyên dụng, từng lớp bề mặt sẽ được mài đi một cách cẩn thận để tránh làm hỏng vật chất bên trong.
Khi đã mài đến một phần tư bề mặt, phần lộ ra vẫn là đá bình thường, Vân Oản không khỏi lấy làm lạ, liếc nhìn người đàn ông bên cạnh.
Anh ta không nói gì, chỉ chăm chú nhìn chằm chằm vào viên đá.
Mài đến một nửa, trên trán anh ta đã lấm tấm mồ hôi.
Đến khi cắt xong, chứng minh viên đá này chẳng có gì ngoài đá, người đàn ông lập tức sụp đổ.
Vân Oản cũng cạn lời.
Ngược lại, có người chỉ tùy tiện chọn vài viên, thế mà lại cắt ra được tinh thể lam.
Cô chẳng biết nên nói gì nữa.
Đúng là một trận thao tác đầy khí thế, nhìn lại kết quả thì chẳng ra sao!