"Ngươi nói, muội phu tối hôm qua ngủ ở chỗ này?"
Tả phu nhân không xác định truy vấn một câu.
Bà ta thật sự là quá mức khϊếp sợ.
Nữ tử sau khi sinh ác lộ chưa hết, nam tử bình thường ngại bẩn cũng không kịp, hận không thể tránh xa xa, muội phu lại nguyện ý ở chỗ này?
Tả phu nhân đột nhiên nhớ tới chính mình sinh xong, ánh mắt chán ghét kia của phu quân, đột nhiên cảm thấy tâm can đau.
Bà ta dù thế nào cũng không nghĩ ra, Tả Hòa Tĩnh dựa vào cái gì mà sống tốt như vậy!
Kiều phu nhân chú ý tới vẻ ghen tị không che giấu trên mặt Tả phu nhân, trong lòng vừa bi thương vừa vui sướиɠ.
Bi thương chính là mình thật sự nhìn người không rõ, suýt nữa hại cả nhà Kiều gia.
Vui sướиɠ là từ nay về sau mình không bao giờ cần tiếp xúc với rắn rết như thế nữa, không bao giờ cần vì bảo vệ tự tôn của đại tẩu mà cẩn thận từng li từng tí che giấu sự thiên vị của phu quân đối với mình.
“Đúng vậy, hôm qua chàng ấy còn chỉnh đốn phủ đệ, nói vĩnh viễn không nạp thϊếp, lại càng không tiếp nhận bất cứ thông phòng nào, cho nên đại tẩu cũng không cần lo lắng cho ta.”
Kiều phu nhân nói xong những lời này, trên tay Tả phu nhân liền truyền đến răng rắc một tiếng, đúng là ghen tị đến cứng rắn bẻ gãy hộ giáp.
Kiều Kiều Kiều đưa mắt nhìn, 【Nha nha nha, không nhịn được nữa, lộ nguyên hình rồi!】
Kiều phu nhân nghe vậy khóe miệng mỉm cười, hàm dưỡng vô cùng tốt giống như căn bản không nhìn thấy.
Bà nếu không phải bị thân tình che hai mắt, loại như Tả phu nhân này ở trước mặt bà căn bản cũng không đủ nhìn!
Tả phu nhân ý thức được mình thất thố, vội vàng thu lại vẻ mặt, ngượng ngùng nói:
“Vậy muội muội phải khắc chế, nam nhân không có chừng mực nhất, ngàn vạn lần đừng làm tổn thương chính mình.”
Kiều phu nhân che miệng giận cười nói: "Tẩu tẩu nói bậy bạ gì đó, phu quân sở dĩ ở lại, chỉ là vì thuận tiện chăm sóc ta mà thôi, đuổi cũng đuổi không đi đâu.”
Hai tay Tả phu nhân run lên, giống như nghe được chuyện hoang đường gì đó.
Chăm sóc ban đêm?
Trên đời này làm sao có nam nhân chịu làm loại chuyện này?
Những lời này Kiều phu nhân trước kia chưa bao giờ nói ở trước mặt Tả phu nhân, hôm nay lại không hề cố kỵ, giống như một cây kim nhọn, hung hăng đâm vào trên người Tả phu nhân.
Tả phu nhân nhéo khăn trên tay, trong lòng đột nhiên oán hận đến cực điểm.
Tả Hòa Tĩnh biết rõ huynh trưởng bà vô liêm sỉ như thế nào, bà ta sống dày vò như thế nào, hôm nay lại liên tục khoe khoang phu thê bọn họ ân ái, đây tính là gì? Muốn xem trò đùa của bà ta à?
Trên mặt Kiều phu nhân vẫn mang theo nụ cười, đáy mắt lại một mảnh lạnh như băng.
Chỉ vài câu nói đã làm ngươi đau đớn sao? Vậy lúc ngươi gϊếŧ hại cả nhà Kiều gia ta, có từng nghĩ tới chúng ta có bao nhiêu đau đớn không!
Kiều Kiều Kiều vì sức chiến đấu của mẫu thân mà điên cuồng hô.
【A a a! Nương ngươi khoe quá vừa đúng, nhìn Tả phu nhân, mặt cũng đã vặn vẹo ha ha! Ngược tra vả mặt thật sảng khoái!】
【Ai, nếu có thể nghĩ cách bắt cữu mẫu này rời khỏi Duyện Quốc Công thì tốt rồi.】
【Ta nhớ được cữu mẫu trước khi gả cho cữu cữu có thanh mai trúc mã, làm việc ngay dưới tay Tĩnh vương, việc nhét chứng cứ giả tội thông địch phản quốc cũng là thanh mai trúc mã kia dắt cầu bắc tuyến, gã ta tên gì nhỉ?】
【A, thật nhớ không ra!】
Kiều Kiều Kiều buồn rầu lắc đầu.
Trong mắt Kiều phu nhân hiện lên một tia tinh quang, nhẹ nhàng quơ quơ Kiều Kiều, không hy vọng nàng hao tâm tổn trí nghĩ tiếp.
Việc này chỉ cần có tâm đi tra, nhất định có thể tra được.
Nếu tẩu tẩu thật sự bất trung với ca ca, vậy bà ta nhất định không ở lại phủ Quốc Công được!
Kiều phu nhân thấy Tả phu nhân chậm chạp không đề cập tới hôn sự, thì chủ động hỏi: "Hôm nay sao không đưa Ninh Nhi tới?"
Tâm trạng Tả phu nhân mãnh liệt trấn định, lúc này mới nhớ ra mình còn có chính sự phải làm.
“Đứa nhỏ kia gần đây rất chăm chỉ, nói là chuẩn bị cho hội thơ nửa năm sau.”
Kiều phu nhân hiểu rõ gật đầu, hội thơ vẫn luôn là trọng điểm của giới kinh thành, năm đó bà cũng nhìn trúng phu quân trong hội thơ.
Lúc này, Tả phu nhân quả nhiên nhắc lại chuyện cũ.
"Muội muội, chuyện trước đó ta nói, muội đã nói với muội phu chưa? Để ta nói, hai nhà chúng ta thân càng thêm thân, không thể tốt hơn!"
Kiều phu nhân làm như khó xử lắc đầu, "Đại tẩu, sợ là không được.”
Tả phu nhân nghe vậy sắc mặt trầm xuống, "Như thế nào, muội muội là chê Ninh Nhi nhà chúng ta không xứng với Thiên Kinh sao?"
Tâm thần Kiều Kiều Kiều mãnh liệt nhấc lên.
【Đến rồi đến rồi! Nương, nói chết bà ta! Xem bà ta sau này còn có thể mặt dày lại đến không!】
Nếu là lúc trước, Tả phu nhân lạnh mặt, Kiều phu nhân nhất định tươi cười khuyên giải an ủi.
Nhưng giờ này khắc này, Kiều phu nhân lại ngồi vững vàng trên giường bất động như núi.
Bà thản nhiên nói: "Tẩu tẩu đừng nóng giận, thật sự là lão đại tự có chủ ý.”
Tả phu nhân nghe vậy âm dương quái khí nở nụ cười, "Từ xưa tới nay lệnh của phụ mẫu lời người mai mối, đứa nhỏ Thiên Kinh kia dù có chủ ý, hôn sự còn không phải do các ngươi định đoạt?"
Thần sắc Kiều phu nhân bình tĩnh, "Ta không làm được chuyện miễn cưỡng hài tử.”
Tả phu nhân trong nháy mắt tức cười, "Muội muội lời này ý là, Ninh Nhi phối với Thiên Kinh, là miễn cưỡng Thiên Kinh?”
Kiều phu nhân không mặn không nhạt đâm một câu, "Đây chính là do tẩu tẩu nói, muội muội cũng không có ý này.”
Tả phu nhân lập tức đứng lên, sắc mặt xanh mét, giọng điệu châm chọc:
"Muội muội hôm nay thật là kiêu ngạo và khí phái nhỉ, trong kinh đều nói Kiều gia hiện nay phát triển không ngừng, thánh quyến đang nồng, không phải là muốn cưới công chúa đấy chứ!"
Kiều phu nhân nghe đến đó, sắc mặt đột nhiên trầm xuống, đôi mắt phượng bình tĩnh nhìn chằm chằm Tả phu nhân.
“Tẩu tẩu, loại tin đồn thất thiệt này cũng không cần nhắc lại, Kiều gia ta bổn phận, trung quân trung quốc, cũng không dám có ý nghĩ không an phận kia.”
“Về phần hôn sự của Ninh Nhi, nếu tẩu tẩu sốt ruột, ta nhờ phu quân lưu ý đám nhi lang tốt, tiểu thư Duyện Quốc Công phủ đương nhiên không thể uất ức.”
Đây là lần đầu tiên Kiều phu nhân bày ra uy nghiêm đương gia chủ mẫu ở trước mặt Tả phu nhân, khí thế không giận tự uy quả nhiên trấn trụ Tả phu nhân.
“Ngươi... Ngươi...”
Tả phu nhân ‘ngươi’ nửa ngày, cuối cùng thẹn quá hóa giận nói: "Hôn sự Ninh Nhi có ta làm nương quan tâm, không dám làm phiền Kiều phu nhân ngươi!"
Kiều phu nhân nghe vậy, ôm Kiều Kiều dựa vào gối, vẻ mặt lãnh đạm nói: "Việc này có tẩu tẩu lo liệu, tất nhiên thập toàn thập mỹ.”
Vẻ mặt Tả phu nhân giận dữ, cắn răng nói: "Hôm nay xem như ta chưa từng tới, ngưỡng cửa Kiều gia này, ta bây giờ trèo cao không lên!"
Bà ta cũng không tin, Tả Hòa Tĩnh dám thật sự trở mặt với bà ta.
Nhưng Kiều phu nhân chỉ vỗ nhẹ Kiều Kiều Kiều, miệng nói: "Muội muội không tiện tiễn xa, tẩu tẩu đi thong thả.”
Tả phu nhân nghe vậy sắc mặt chợt vặn vẹo, bà ta nhìn Kiều phu nhân thật sâu, phất tay áo giận dữ bỏ đi.
Kiều Kiều Kiều rốt cục thở phào nhẹ nhõm.
【Đi rất tốt! Đi rất tốt! Lần này phỏng chừng thật đắc tội nặng, còn phải phòng ngừa bà ta chó cùng rứt giậu mới được, chỉ là Tĩnh Vương bây giờ còn chưa đứng lên, bà ta dù là muốn nhảy nhót cũng không có vốn liếng này!】
【A, mẫu thân uy vũ, mẫu thân quá mạnh! Loại đẳng cấp trạch đấu này, ở trong mắt mẫu thân ta căn bản không đủ nhìn!】
Kiều phu nhân trìu mến dán lên trán Kiều Kiều Kiều, hôm nay, bà xem như chân chính thấy rõ đại tẩu.
May mà có Kiều Kiều.
Cũng may, tất cả đều tới kịp.