Dưới sự che chở tỉ mỉ của cả nhà, Kiều Kiều Kiều rốt cục đầy tháng!
Kiều phủ năm ngày trước đã bắt đầu chuẩn bị yến tiệc đầy tháng, Kiều Trung Quốc càng là mọi chuyện tự mình hỏi thăm, cần phải làm viên viên mãn mãn.
Thánh Thượng nghe tin tiểu nữ Kiều gia sắp đầy tháng, vung tay lên:
“Thái tử, ngươi thay trẫm đến Kiều gia chúc mừng một phen.”
Đây là Thánh Thượng ban danh dự, đặt ở nhà người khác, đó là vinh quang cầu không được.
Kiều Trung Quốc ở trong điện thiên ân vạn tạ, sau khi về đến nhà thì không khỏi rầu rĩ.
Kiều gia bọn họ hiện giờ thật sự quá chói mắt.
Nhưng mà, chút vinh sủng này cũng không phải hoàn toàn không có lợi.
Kiều Trung Quốc quyết định ôm Kiều Kiều đến trước mặt mọi người, đến lúc đó không chừng lại có thể nghe được bí mật gì ghê gớm, Kiều gia bọn họ cũng sớm trù tính, chiếm trước tiên cơ!
Thiệp mời tiệc đầy tháng là Kiều phu nhân tự mình xem, bà đặc biệt thêm vào Hàn gia Công bộ thị lang, hy vọng có thể sớm gặp con dâu tương lai nhà mình.
Ngày trăng tròn, Kiều phu nhân tỉ mỉ trang điểm cho Kiều Kiều Kiều.
Người nho nhỏ nằm ở trên giường, ánh mắt vừa tròn vừa sáng, làn da trắng nõn mềm mại, trên đầu chải một cục nhỏ, phối hợp với một thân xiêm y đỏ vui mừng còn cả giày đầu hổ, quả nhiên đáng yêu như búp bê trong tranh tết.
Kiều phu nhân yêu thích ôm Kiều Kiều Kiều vào lòng, miệng dịu dàng hỏi Lưu ma ma.
“Bên cứu tế đường, đồ đạc đều đưa qua chưa?”
Lưu ma ma vẻ mặt vui mừng, liên tục gật đầu, "Phu nhân, ngài yên tâm đi, sáng sớm hôm nay đã đưa qua, vẫn là tên tiểu tiểu thư.”
“Những đứa nhỏ không phụ thân không mẫu thân, không nhà để về, thật sự là rất đáng thương, hôm nay nhờ có phu nhân và tiểu tiểu thư tâm thiện, cuộc sống dễ chịu hơn rất nhiều.”
Kiều Kiều Kiều lần đầu tiên nghe đến cứu tế đường, thế mới biết, nương vẫn luôn lấy danh nghĩa của nàng làm chuyện tốt.
Trong lòng nàng khẽ run lên, chờ chút, đây không phải là công đức sao!
Nghĩ tới đây, Kiều Kiều Kiều lập tức gọi Công Đức Thương Thành ra.
Nàng chăm chú nhìn, trong nháy mắt mừng rỡ như điên.
【A a a! Điểm công đức tăng tới một trăm hai mươi điểm! Nương ơi nương, người thật sự rất có lực!】
【Hu hu, quả nhiên tiền bạc đúng là dùng tốt, thoáng cái giúp rất nhiều người, trực tiếp bằng một phần năm công đức đời trước của ta!】
Kiều phu nhân tuy rằng không rõ điểm công đức gì, nhưng thấy Kiều Kiều Kiều vui mừng như thế, thì biết mình không làm sai.
“Ma ma, làm chuyện tốt không thể ngừng, sau này mỗi tháng không cần ta phân phó, đúng giờ đưa tiền qua đó, những đứa nhỏ kia cũng không dễ dàng.”
Lưu ma ma vội vàng đồng ý.
Thời gian dần qua, rất nhanh đã có khách khứa tốp năm tốp ba tới cửa.
Kiều phu nhân ra tháng, khí sắc không chỉ không suy bại, ngược lại cả người càng thêm rạng rỡ.
Bà ngồi vững vàng ở hậu đường tiếp khách, phu nhân nhìn thấy bà đều không nhịn được phát ra tiếng thán phục.
Kiều Kiều Kiều tự hào hừ hừ một tiếng, bộ dáng đáng yêu lại khiến chúng phu nhân yêu thích.
Rất nhanh, hậu đường đã tụ tập khách khứa, Kiều Kiều Kiều được mọi người truyền ôm một vòng, cổ tay và trên cổ nhất thời đeo đầy trang sức vàng.
Lúc này, ngoài cửa có người hô, "Hàn gia phu nhân cùng Hàn gia tiểu thư đến chúc mừng - -!”
Kiều phu nhân nghe vậy đôi mắt trong nháy mắt liền sáng lên, đôi mắt to của Kiều Kiều Kiều và Kiều phu nhân giống nhau như đúc, hai mẫu thân con đều có vẻ mặt chờ mong nhìn ra ngoài cửa.
Lúc này trong phòng lại có tiếng xì xào bàn tán vang lên.
“Hàn gia? Không phải nhà bọn họ không tham gia yến hội gì sao?”
“Ha ha, cũng chỉ ngày thường giả bộ thanh cao, hiện nay không phải cũng trông mong tới sao?”
Kiều phu nhân nghe được những lời chỉ trích này, cau mày đứng lên.
Lúc này ngoài phòng đi tới hai người.
Phu nhân bên trái thoạt nhìn bộ dáng gần bốn mươi, một thân xiêm y mặc dù màu sắc vui mừng, nhưng vẫn có thể nhìn ra được dấu vết ngày xưa.
Mặt mày bà ấy hơi thu lại, thần sắc bình tĩnh đối mặt với mọi người đánh giá, không buồn không vui.
Bên cạnh bà đi theo một vị thiếu nữ thanh xuân, một thân váy dài màu vàng nhạt, thân hình tinh tế, thắt lưng thẳng tắp.
Kiều Kiều Kiều nhìn thiếu nữ mặt mày tinh tế kia, không phải cực kì kinh diễm, lại thắng ở trầm tĩnh xinh đẹp tuyệt trần, không kiêu không nóng nảy.
【A a a! mẫu thân ơi! Là đại tẩu! Con dâu tương lai của mẹ đấy! Con rất thích! Hu hu hu, liếc mắt một cái đã thích!】
Kiều Kiều Kiều mang theo kính lọc nguyên tác nhìn Hàn tiểu thư, mà Kiều phu nhân nhìn chính là giáo dưỡng và tâm tính lộ ra trong cử chỉ.
Chỉ liếc mắt một cái, Kiều phu nhân đã chọn trúng Hàn gia tiểu thư.
Tú ngoại tuệ trung, linh lung long lanh, tuyệt đối xứng với danh tiếng thiếu phu nhân Kiều gia.
Nghĩ tới đây, Kiều phu nhân ôm Kiều Kiều Kiều, lại tự mình nghênh đón.
Một phen cất nhắc này nhìn ở trong mắt mọi người, không khỏi cực kì ngạc nhiên.
Hàn phu nhân cũng không ngờ Kiều phu nhân sẽ tự mình nghênh đón, vội vàng chào.
Bà ấy vốn không muốn tham gia bất kỳ yến hội nào, một là phu quân bà là thần tử cô độc, bà không thể ở phía sau cản trở.
Hai là bà ấy quả thật miệng vụng về, không muốn đắc tội với người khác.
Nhưng ngày nhận được thiệp mời của Kiều phủ, phu quân lại nói, yến tiệc này nhất định phải tới.
Không có cách nào, chỉ vì Kiều Ngự Sử là người duy nhất phu quân kính phục trong triều đình.
Hàn phu nhân vốn tưởng rằng những phu nhân nhà cao cửa rộng này đều rất khó ở chung, hiện giờ vừa nhìn Kiều phu nhân dịu dàng xinh đẹp, nhất thời như mộc xuân phong.
“Tới hơi muộn, kính xin phu nhân chớ trách.”
Kiều phu nhân cười lắc đầu, "Không muộn không muộn, thời gian còn sớm mà.”
Bà hơi liếc mắt, ánh mắt nhu hòa rơi vào trên người Hàn tiểu thư, cười hỏi: "Vị này là?”
Hàn tiểu thư chủ động đi tới, tự nhiên hành lễ, Hàn phu nhân lúc này mới nói: "Đây là tiểu nữ Nhã Huyền, bồ liễu chi tư, bêu xấu ở trước mặt phu nhân.”
Kiều phu nhân là mẹ chồng nhắm chuẩn con dâu, càng nhìn càng vui mừng.
Bà đối với nhi tử nhà mình vẫn là hiểu rõ, lão đại nói là tâm tư thâm trầm, thật ra ngoài lạnh trong nóng, chính là cần nữ tử nhã nhặn lịch sự dịu dàng lại có hàm dưỡng như vậy, mới có thể cùng hắn nói đến cùng một chỗ.
Hàn phu nhân chú ý tới ánh mắt Kiều phu nhân, thấy bà nhìn nữ nhi nhà mình mặt lộ vẻ hài lòng, trong lòng không khỏi nhảy dựng.
Nghe nói Đại Lang Kiều phủ năm nay mười tám tuổi, là Thám Hoa Lang danh mãn kinh thành, đến nay vẫn chưa kết hôn...
Suy nghĩ của Hàn phu nhân chỉ đến đây, cũng không dám nghĩ tiếp nữa.
Cạnh cửa Hàn gia khác Kiều gia khá xa, vả lại thanh danh lão gia không tốt, Nhã Huyền nếu gả vào nhà cao cửa lớn như thế, sợ là phải chịu uất ức.
Bên này, chúng phu nhân mặc dù không dám nghị luận, nhưng cũng mắt đi mày lại, phỏng đoán thâm ý của Kiều phu nhân.
Lúc này ngoài cửa lại truyền đến tiếng hô: "Mạnh gia phu nhân và Mạnh gia tiểu thư đến chúc mừng!”
Kiều Kiều Kiều vốn còn đắm chìm trong khí chất của chị dâu xinh đẹp không thể tự kiềm chế, lúc này vừa nghe đến Mạnh gia, trong nháy mắt kích động.
【Nữ chính! Nữ chính lại tới nữa!】
【Mau để nàng ta thấy phong thái đại tẩu chính quy của ta, để nàng ta biết chút, tiểu thư khuê các dốc sức bồi dưỡng trong trạch viện quan môn cổ đại ra tuyệt không thua nữ xuyên qua!】
Kiều phu nhân nghe đến đó lông mày chợt nhíu lại.
Phu quân đã sớm nói với bà, Mạnh gia có ý tứ kết thân với Kiều phủ bọn họ, hơn nữa tiểu cô nương mười tuổi này chủ ý rất lớn, còn xem trọng lão đại nhà bọn họ!
Bà ngược lại muốn nhìn xem, nữ tử khiến Kiều Kiều để ý như thế đến tột cùng là bộ dáng gì.