Trong lòng Kiều phu nhân quá hận.
Hận mình hiểu người không rõ, hận mình không đủ tin tưởng phu quân, hận mình ngu xuẩn đến hết thuốc chữa, lại cùng sói khiêu vũ!
Kiều Trung Quốc nghe đến đó, trong lòng khẩn trương.
Sài lang như thế, tuyệt không thể để bà ta xuất hiện ở bên người phu nhân, xuất hiện ở bên trong Kiều phủ!
Nhưng hiện giờ tất cả chưa xảy ra, hai nhà vốn lui tới mật thiết, tùy tiện đoạn giao thật sự đường đột, cũng dễ khiến người ta hoài nghi.
Trong chuyện nội trạch, Kiều phu nhân so với Kiều Trung Quốc còn nhạy bén hơn rất nhiều.
Ca ca tẩu tẩu như vậy, tuyệt đối không thể lui tới như trước, nếu không nhất định còn có thể hại cả nhà Kiều gia!
Hơn nữa, bà cần phải bảo phụ thân quản lý và sửa chữa ca ca thật tốt, ông ta làm sao có thể vì chút lợi ích cực nhỏ này, ra tay với thân muội muội và muội phu của mình chứ!
Kiều phu nhân lúc này đau lòng đến cực điểm, nhưng vẫn cố nén bi thương nói:
“Phu quân, ngày mai nếu ta từ chối hôn sự của lão đại và Ninh Nhi, chỉ sợ sẽ khiến ca ca và tẩu tẩu không vui.”
Kiều Trung Quốc nghe vậy hai mắt tỏa sáng, đúng vậy! Đây chính là một cái cớ vô cùng tốt!
Vì thế ông lập tức lên tiếng ủng hộ, "Phu nhân, lão đại tâm tư quá nặng, đứa nhỏ Ninh Nhi kia ta nhìn tâm tư cũng nặng, hai người vốn cũng không phải là người chung đường, chúng ta nếu kéo dài, đối với nha đầu Ninh Nhi kia ngược lại không tốt. Cứ nói thẳng đi, nếu có gì không đúng, ngày khác ta tự mình tới cửa tạ lỗi là được.”
Đương nhiên, muốn ông tới cửa, trừ phi là đi gặp nhạc phụ, nếu không rắm cũng đừng nghĩ!
Trong lòng Kiều phu nhân có quyết định, nặng nề gật đầu.
Kiều Kiều Kiều nghe đến đó, trong lòng hoan hô một tiếng.
【Thật tốt quá! Tốt nhất ngày mai liền trực tiếp đắc tội nặng vào, sau đó vĩnh viễn cũng không lui tới!】
【Cữu mẫu không phải người tốt, cữu cữu cũng xác thực không phải đồ gì tốt, sau đó ông ta còn cứng rắn kéo nhị ca đi dạo thanh lâu, hu, lại chọc ra một đống chuyện rất lớn!】
Kiều phu nhân nghe đến đó siết chặt tay áo, trong nháy mắt tức đến đau gan.
Đại ca làm sao có thể... Làm sao có thể đưa lão nhị đi tới loại địa phương này!
Sắc mặt Kiều Trung Quốc hơi trầm xuống, rất tốt, lão nhị bên kia cũng có việc làm.
Lão tử đánh tới khi hắn về sau nhìn thấy thanh lâu sẽ đi đường vòng!
“Được rồi phu nhân, đừng suy nghĩ quá nhiều, tất cả mọi chuyện đều có ta. Tối nay cho vi phu ngủ lại đây, được không?”
Kiều phu nhân vừa rồi còn tức giận đến đau đầu, lúc này lại xấu hổ đến đỏ mặt.
Bà đưa tay nhẹ nhàng đẩy, sẵng giọng: "Nói lời gì ngốc nghếch, Kiều Kiều còn ở đây, hơn nữa ta... thân thể ta không tiện.”
Kiều Trung Quốc nhẹ nhàng búng trán Kiều phu nhân, bất đắc dĩ cười nói:
“Phu nhân ngốc, nàng đang suy nghĩ lung tung gì vậy? Ta lo nàng đi lại quá mệt mỏi, muốn chia sẻ với nàng một chút.”
Kiều phu nhân nghe vậy mới biết mình nghĩ sai, trên mặt không khỏi đỏ bừng.
Ai bảo ông một đống tuổi còn luôn không buông tha người, nếu không bà cũng sẽ không nghĩ nhiều...
“Ngày mai không phải chàng sẽ vào triều sao? Sợ là sẽ làm chàng mệt mỏi.”
Vẻ mặt Kiều Trung Quốc thoải mái mà lắc đầu, "Vi phu năm đó chinh chiến bắc địa, ba ngày ba đêm không ngủ cũng có, phu nhân là ngại vi phu già, không dùng được sao?"
“Chàng đừng nói nhiều!” Kiều phu nhân hờn dỗi đấm bả vai phu quân.
Kiều Kiều Kiều sắp điên rồi!
【A a a! Đây là phụ thân mẫu thân thần tiên gì vậy! Tương cứu trong lúc hoạn nạn, như keo như sơn, hu hu hu quá ngọt!】
Hai phu thê nghe được âm thanh này, cả người đồng thời cứng đờ, trên mặt đều ửng đỏ một mảnh.
Quên mất trong giường còn có bảo bối cục cưng tiểu quỷ!
Buổi tối hôm đó, Kiều Trung Quốc vẫn như nguyện ở lại.
Ông quy củ nằm ở ngoài cùng, chỉ cần Kiều phu nhân cần gì, ông nhất định lăn lông lốc ngồi dậy, bận trong bận ngoài theo.
Sáng sớm hôm sau canh giờ vừa đến, ông lại rón rén đứng dậy, ra gian ngoài rửa mặt chải đầu lên triều.
Trong lòng Kiều phu nhân vừa thoải mái, lại tràn đầy ngọt ngào, một đêm này bà nghỉ ngơi vô cùng tốt, khí sắc cũng tốt hơn rất nhiều.
Khoảng giữa giờ Tỵ, Lưu ma ma dẫn Tả phu nhân đi vào.
Kiều phu nhân không trang điểm, đang ngồi trên giường cầm búp bê vải dỗ Kiều Kiều Kiều.
Kiều Kiều Kiều tuy rằng đã sớm không thích loại đồ ngây thơ này, nhưng vì dỗ Kiều phu nhân vui vẻ, vẫn vung cánh tay theo.
Lúc Tả phu nhân đi vào trong phòng, liền thấy được bức tranh ấm áp như vậy.
Ánh mắt của bà ta lưu chuyển một vòng trên mặt Kiều phu nhân, âm thầm cắn răng.
Người khác sinh con đều là thần dung tiều tụy, sắc mặt khó coi, nhưng bà dung quang toả sáng, khí sắc không thay đổi.
“Muội muội, ta đến thăm muội! Nhìn bộ dáng này xem, người khác đều là đi tới quỷ môn quan một lần, muội thì sợ rằng đi dạo một vòng vườn bàn đào ở Thiên Đình, nhìn càng thêm xinh đẹp.”
Lời này nghe có chút âm dương quái khí, ở trên khuôn mặt tươi cười dịu dàng của bà ta, lại không tìm ra bất cứ chỗ sai gì.
Lời này nếu đặt ở trước kia, Kiều phu nhân tuyệt đối không ngại, bây giờ biết Tả phu nhân lòng mang bất chính, thì cảm thấy chỗ nào chỗ nào cũng là châm chọc.
Kiều Kiều Kiều cực kỳ tức giận.
【Ngươi mới đi một vòng quanh quỷ môn quan, cả nhà ngươi... Khoan đã, đây không phải là cũng mắng mẫu thân và ngoại tổ phụ vào sao?】
【Phi phi phi! Đồng ngôn vô kỵ! Đồng ngôn vô kỵ!】
Kiều phu nhân nghe đến đó, không khỏi bị chọc cười, trên mặt cũng lộ ra ý cười.
Tả phu nhân mới vừa rồi còn cảm thấy Kiều phu nhân có hơi là lạ, phảng phất đối đãi với bà ta không còn nhiệt tình như trước, nụ cười này ngược lại bỏ đi nghi ngờ của bà ta.
“Ơ, đây chính là cháu gái ruột của nhà ta sao? Mau cho cữu mẫu nhìn xem, là bộ dáng thiên tiên như thế nào!”
Kiều phu nhân nghe vậy lập tức bế Kiều Kiều lên, cho dù Tả phu nhân làm bộ muốn ôm, cũng không có ý buông tay.
Kiều Kiều Kiều mở to hai mắt, nhìn toàn bộ bộ dáng Tả phu nhân.
Nhìn ra được, lúc Tả phu nhân còn trẻ tuyệt đối là một đại mỹ nữ nồng nhan, lúc này nhìn phong vận vẫn còn.
Chỉ là không biết có phải do Tả thế tử quá làm cho bà ta quan tâm hay không, đuôi mắt bà ta có thêm mấy nếp nhăn, giữa hai lông mày cũng có thêm một tia sắc nhọn, nhìn ra cuộc sống không quá hài lòng.
Mắt thấy bộ dáng Kiều phu nhân bảo vệ con thế này, Tả phu nhân cười nhạo một tiếng: "Làm sao vậy, sợ ta ăn Kiều Kiều nhà muội à?"
Kiều phu nhân thản nhiên lắc đầu, "Kiều Kiều lạ người.”
Tả phu nhân nghe đến đó trong nháy mắt liền nở nụ cười, "Muội muội, đứa nhỏ mới có vài ngày, biết người nào chứ?”
Bà ta còn định đưa tay ra, Kiều Kiều Kiều đúng lúc kêu to oa oa.
【Hừ, nữ nhân ác độc, không cho ngươi ôm! Không cho ngươi ôm!】
Tả phu nhân vừa thấy Kiều Kiều Kiều khóc rống lên, tay lập tức thu lại.
Bà ta thật ra không thích đứa nhỏ, sau khi sinh con, mắt thường có thể thấy được bà ta già đi rất nhiều.
Sở dĩ muốn ôm, cũng chỉ là là vì không để có trở ngại gì mà thôi.
Tả phu nhân vừa muốn ngồi xuống giường, Lưu ma ma nhanh mắt, lập tức cầm đến một chiếc ghế.
“Phu nhân, ngài ngồi ở đây, thoải mái hơn chút.”
Tả phu nhân đặt mông ngồi xuống, bắt đầu dùng tư thái người từng trải thuyết giáo.
“Muội muội à, không phải tẩu nói muội, sau khi nữ nhân có hài tử, cũng không thể xem nhẹ phu quân.”
"Nam nhân có mới nới cũ nhất, cũng không chịu được lạnh nhạt, muội nếu không nhìn kỹ một chút, cẩn thận hắn ăn vụng ở bên ngoài!"
Kiều Kiều Kiều lúc này hận không thể trợn trắng mắt.
【Tới tới! Mình sống không hạnh phúc, lại nhất định phải ngầm châm ngòi người khác! Phụ thân mẫu thân ta tình cảm rất tốt đấy! Bọn họ tối hôm qua còn ngủ ở một chỗ!】
Kiều phu nhân sau khi được Kiều Kiều Kiều nhắc nhở, tối hôm qua rút kinh nghiệm xương máu, đã sớm không còn bị Tả phu nhân ảnh hưởng.
Bà đột nhiên cúi đầu, hơi thẹn thùng nói:
“Đại tẩu, phu quân sẽ không, tối hôm qua hắn còn ngủ ở chỗ này.”
Tả phu nhân nghe vậy chợt ngẩng đầu lên, vẻ kinh ngạc trên mặt thậm chí còn chưa kịp giấu đi.