“Chúc mừng người chơi hoàn thành nhiệm vụ ẩn [Chuyên gia quảng bá: Bán đồ ăn cho 120 người], nhận được danh hiệu [Chuyên gia quảng bá], khi đeo danh hiệu này, mỗi lần bán thức ăn có thể nhận thêm điểm thưởng ngẫu nhiên!”
“Chúc mừng người chơi, bán đồ ăn cho 120 người, nhận được 1 vé rút thưởng, có thể dùng tại vòng quay may mắn!”
“Người chơi có tin nhắn riêng cần kiểm tra.”
Bán cho 120 người? Mới chỉ 120 thôi á? Đúng rồi, có nhiều người là khách quen mà.
Bỏ qua tin nhắn riêng, Mễ Tư mở vòng quay may mắn. Vòng quay chia làm 12 ô: 50 điểm, 100 điểm, 1000 điểm, dị năng hỏa, dị năng Thủy, máy nhào bột tự động, dao đa năng, quay lại lần nữa, 100 cây cải thảo, Mông Hãn dược hàng thật, thuốc tăng cường thể chất, lần sau cố gắng hơn
“Có dị năng! Có máy nhào bột! Có thuốc tăng thể chất! Đều là hàng tốt cả!”
Nhìn dòng chú thích bên dưới:
1. Vòng quay may mắn sẽ làm mới mỗi 7 ngày.
2. Mỗi lần bán cho 120 người nhận được 1 vé.
3. 1000 điểm có thể đổi 1 vé.
Mễ Tư rửa tay sạch sẽ, quyết định tiêu luôn chiếc vé đầu tiên.
Hít sâu một hơi, rồi nhấn nút.
Vầng sáng từ hiệu ứng đèn chạy lần lượt lướt qua từng ô vuông theo chiều kim đồng hồ, xoay tròn hết vòng này đến vòng khác. Mễ Tư căng thẳng nuốt nước bọt.
Tốc độ di chuyển của quầng sáng dần chậm lại, từng ô, từng ô sáng lên, cuối cùng dừng lại ở... máy nhào bột tự động.
Mễ Tư nhấn nút nhận thưởng, ánh sáng trắng lóe lên, trên mặt bàn bếp liền xuất hiện một chiếc máy hình trụ tròn, vẻ ngoài khá giống nồi cơm điện. Nắp máy có thể mở ra, bên trên hiển thị các chế độ nhào bột khác nhau: bột chua ủ lâu, bột nước sôi, bột dầu giòn...
Trong thoáng chốc, trong đầu Mễ Tư hiện lên hàng loạt món ngon có thể thử nghiệm: bánh bao, sủi cảo, mì sợi, xíu mại...
Cô vui vẻ đặt máy nhào bột vào khoảng trống dưới bàn bếp, sau đó mở giao diện tin nhắn riêng tư.
[Dinh thự cổ]: Xin hỏi, bạn có thể đảm bảo an toàn trong tận thế chứ? Tôi có chuyện gấp muốn nhờ vả.
Chuyện gấp? Mễ Tư tò mò, hai người ở hai vị diện khác nhau thì có thể giúp gì cho nhau đây?
[Cửa hàng ăn vặt của Mễ Tư]: Có xe lưu động, có màn chắn bảo vệ, chỉ cần không chạy loạn thì có thể trốn mãi được.
Đối phương trả lời rất nhanh.
[Dinh thự cổ]: Vậy bạn có thiếu nhân viên không? Tôi có một nhân viên có thể chuyển nhượng miễn phí cho bạn, điểm tích phân vận chuyển do tôi chi trả. Chỉ mong bạn có thể chăm sóc cô ấy, cho ăn ở và đãi ngộ lao động hợp lý là được.
[Cửa hàng ăn vặt của Mễ Tư]: Bạn tin tưởng tôi vậy sao? Không sợ tôi ngược đãi cô ấy à?
[Dinh thự cổ]: Tôi đã hỏi hệ thống rồi, hệ thống nói tất cả đại sứ quảng bá đều sẽ có đánh giá phẩm hạnh, đều đáng tin cậy.
[Cửa hàng ăn vặt của Mễ Tư]: Thế tại sao không chọn vị diện khác an toàn hơn? Sao lại tìm tới tận thế? Sau này tôi tích đủ điểm hoặc hết nhiệm kỳ thì cô ấy phải làm sao?
[Dinh thự cổ]: Chúng tôi thuộc cùng một tâm hệ thống nên có thể liên lạc riêng tư, các cửa hàng cũng thông thương với nhau. Hệ thống này hiện chỉ tuyển năm người bọn tôi. Tôi đã hỏi [Trang trại quê hương] và [Con thuyền cô độc giữa sa mạc], nhưng họ đều không tiện nhận người. Người còn lại thì chưa trả lời, chắc là chưa mở chức năng chat riêng.
[Dinh thự cổ]: Hệ thống đề cử bạn, tận thế bên ngoài nguy hiểm nhưng nơi bạn lại an toàn, cũng đúng lúc bạn có nhu cầu. Cô ấy gặp rắc rối ở đây, tôi buộc phải đưa cô ấy tới một nơi không ai tìm được. Chờ tôi giải quyết xong rắc rối, tôi sẽ đón cô ấy về.
Mễ Tư có chút động lòng. Nếu muốn làm cơm nắm thì không thể như bánh gạo, chỉ cần hấp một mẻ là xong. Một khi có nhiều người mua, cô chắc chắn sẽ kiệt sức. Có thêm nhân viên đúng là món quà từ trên trời rơi xuống.
“1108!”
“Hệ thống 1108 luôn sẵn sàng phục vụ!”
“Chuyện chuyển nhân viên, cậu biết không? Có nên đồng ý không?”
“Người chơi thân mến, chủ tiệm [Dinh thự cổ] cũng do bản hệ thống cung cấp dịch vụ, nhân phẩm được đảm bảo. Nhân viên Thương Khả Tâm trong quá trình làm việc có năng lực và thái độ đều đạt đánh giá xuất sắc.”
Đều là người cùng một hệ thống, giúp đỡ lẫn nhau cũng không tồi. Nhưng xe hàng lưu động thêm một người ở thì hơi bất tiện, nhất định phải mua phòng ngủ rồi.
[Cửa hàng ăn vặt của Mễ Tư]: Tôi suy nghĩ rồi, nếu bạn tin tưởng tôi thì có thể chuyển cô ấy qua. Nhưng tôi muốn nói rõ tình hình bên này, là một chiếc xe bán đồ ăn. Chỗ ở khá chật, tôi vẫn chưa mua phòng ngủ. Tốt nhất chờ thêm một chút, chắc ngày mai tôi có thể dọn ra một phòng ngủ, nhưng cũng chỉ có một phòng thôi. Nếu cô ấy đến, hai chúng tôi sẽ phải ở chung một phòng.
[Dinh thự cổ]: Không thành vấn đề! Không thành vấn đề! Cảm ơn bạn! Vừa khéo tôi cũng cần chuẩn bị một chút, ngày mai chiều cô ấy đến làm việc được không?
[Cửa hàng ăn vặt của Mễ Tư]: Được.
[Dinh thự cổ]: Cảm ơn! Cảm ơn!
[Cửa hàng ăn vặt của Mễ Tư]: Không có gì đâu!