Mễ Tư xoa xoa tay, hà hơi một chút, dù không phải rút thăm nhưng vẫn cảm thấy căng thẳng.
Cẩn thận bấm vào dấu cộng bên cạnh mục [Trang trí cửa hàng], xác nhận...
"Người chơi thân mến, quầy hàng ven đường sẽ nâng cấp sau mười giây, xin hãy nhắm mắt chờ đợi nhé! 10...6...3, 2, 1!"
Dù nhắm mắt nhưng Mễ Tư vẫn cảm nhận được ánh sáng trắng chói lòa ngoài mi mắt, ngoài ra chẳng có cảm giác gì khác.
Mở mắt ra, nhà bếp đã hoàn toàn lột xác với không gian dài và rộng hơn. Không chỉ bàn bếp rộng ra, lối đi vốn chỉ đủ xoay người giờ có thêm chiếc ghế tròn mềm mại có thể xoay và di chuyển.
Tủ bên phải từ tủ thấp dài thành tủ cao hẹp, sức chứa lớn hơn, bên trong bát đĩa và dụng cụ nấu ăn đầy đủ hơn.
Phần không gian trống còn lại có thêm một bếp lớn, trên đặt nồi gang to và một chồng xửng hấp, đúng thứ cô cần!
Bàn bếp và quầy giao dịch bên trái không thay đổi nhiều, nhưng hai lỗ cũ nay thành ba, thêm một ngăn chiên rán.
Toàn bộ phong cách nhà bếp cũng từ gỗ cũ kỹ chuyển thành thép không gỉ sáng bóng. Trong hệ thống còn có thể chọn kiểu trang trí, nhưng mỗi lần đổi đều tốn điểm như mua mới, tạm thời Mễ Tư chưa nỡ tiêu.
Các hạng mục mở rộng gồm: phòng tắm cấp một 180 điểm (có thể chọn), phòng ngủ cấp một 150 điểm, phòng khách cấp một 150 điểm, nhà bếp cấp một 180 điểm (có thể chọn).
Nhưng chi phí nâng cấp từ cấp một lên cấp hai đã tăng thành 1000 điểm.
Thăm quan xong nhà bếp, Mễ Tư chuyển sang phòng tắm, diện tích cũng rộng rãi hơn hẳn.
Bồn rửa mặt thay thành mặt kính đen, trước mặt là gương lớn, bên cạnh có một tủ nhỏ.
Chất liệu của bồn cầu trông cao cấp hơn hẳn, bên hông còn lắp thêm một chiếc máy giặt l*иg ngang nhỏ gọn.
Buồng tắm vốn chỉ ngăn cách bằng tấm rèm đơn giản giờ đã được thay bằng cửa kính trong suốt, bên trên gắn vòi hoa sen hiện đại. Một bên còn có thêm bệ ngồi tiện lợi.
Trang thiết bị đầy đủ, quả thật vô cùng hài lòng!
Xem xong khu vệ sinh, chỉ còn lại khoang lái là chưa rõ có thay đổi gì không. Dù sao thì phần thân xe nhìn từ bên ngoài cũng chẳng có gì khác biệt.
Băng qua khu bếp để tiến lên khoang lái, cô nhận ra nội thất phía trước dường như không thay đổi quá nhiều, chỉ có lớp nhựa rẻ tiền trước kia đã được thay bằng chất liệu cao cấp, mang phong cách nội thất xe hơi sang trọng.
Mi mắt cô rũ xuống, trong lòng có đôi chút thất vọng. Khoang lái mà nâng cấp kiểu này thì thật mất mặt quá đi!
Vừa định quay lại kiểm tra máy tính bảng, ánh mắt vô tình liếc qua bên trái thì phát hiện một chi tiết kỳ lạ.
Cánh cửa bên hông cùng phía với quầy hàng trước đó chỉ là mô hình trang trí, thậm chí chẳng có nổi một cái tay nắm. Vậy mà giờ đây, trên bề mặt trơn nhẵn lại hiện ra một rãnh trượt nhỏ với tay cầm ẩn!
Tim đập mạnh, cô giơ tay kéo chốt an toàn, ngón tay thận trọng luồn vào khe rãnh. Nhẹ nhàng đẩy thử, có độ đàn hồi!
"Cạch."
Cánh cửa mở ra một khe nhỏ!
Liếc mắt nhìn ra bên ngoài, cô vội cắn môi, mặt mày nhăn nhó đầy giãy giụa, cuối cùng quyết đoán đóng sập cửa lại.
Đây đang là thời kì cuối tận thế mà... dại gì liều mạng ra ngoài thử nghiệm chứ! Chờ đến khi nào cửa hàng mở bán dị năng thì trang bị cho đầy đủ rồi hẵng ra ngoài!
Đây không phải nhát gan — mà là thức thời!
Khóa cửa cẩn thận, cô áp tay lên l*иg ngực đang đập thình thịch, ánh mắt dời về phía vô lăng, trong đầu lóe lên suy nghĩ táo bạo:
Nếu cửa mở được, vậy xe có thể chạy không?
Trước kia ở hiện đại, cô cũng có bằng lái và từng lái xe cũ. Cấu tạo ba bàn đạp dưới chân và bảng điều khiển trên xe này có vài phần tương đồng với xe hơi bình thường.
Cô thử vặn công tắc đỏ nhưng không có tác dụng, bèn chuyển sang giữ nút bấm cạnh vô lăng.
"Vù... vù..."
Động cơ khẽ rung lên, đèn báo trên bảng điều khiển cũng sáng lên từng dãy.
Chân trái đạp côn, chân phải nhẹ nhàng nhấn ga. Chiếc xe lăn bánh một đoạn!
Chạy được thật!
Niềm vui dâng trào làm cô không nhịn được suýt chút nữa hét lên sung sướиɠ. Điều này có nghĩa là cô không cần bó chân ở một chỗ nữa, nếu gặp nguy hiểm cũng có thể lái xe tẩu thoát!
Hưng phấn chưa làm cô quên bữa tối. Vừa ăn cơm nhân viên, vừa nghịch máy tính bảng, cô phát hiện ra trên màn hình có thêm một biểu tượng mới là ‘Bảng điều khiển tổng hợp’’
Bên trong là hàng loạt nút công tắc: chế độ kính cửa sổ, khóa cửa vệ sinh, khóa cửa khoang lái, đèn bếp, đèn vệ sinh...
Quan trọng nhất là có cả chức năng giám định sơ cấp cho cửa sổ giao dịch!
Đợt nâng cấp lần này quả thực rất đáng đồng tiền bát gạo!
Ăn tối xong, ánh chiều tà phủ lên thành phố hoang tàn, nhuộm lên một vẻ đẹp hoang vắng khác biệt.
Đến thế giới này đã mấy ngày, cả ngày chỉ ru rú trong chiếc xe nhỏ, dù có lười đến đâu thì cũng chịu không nổi nữa. Cô quyết định lái xe ra ngoài chạy vòng quanh một chút.
Nhưng niềm vui ngắn chẳng tày gang, cô quên mất một chuyện quan trọng — khả năng định hướng của mình cực tệ!
Ở nơi xa lạ này lại không có bản đồ hay định vị, chuyến "tản bộ nhẹ nhàng" nhanh chóng biến thành hành trình không hồi kết.
Trời về khuya, cô không còn cách nào khác ngoài tấp xe vào ven đường nghỉ ngơi.
Dù còn khá nhiều điểm tích lũy, cô vẫn không muốn mua phòng ngủ vào lúc này, cảm thấy có chút lãng phí. Tạm thời ghế sofa ở khoang lái có thể miễn cưỡng làm giường ngủ.
Tắt máy, kéo rèm, ngủ kiểu mèo.
Khu phố mấy ngày nay rất yên tĩnh, thi thoảng chỉ có vài tiếng gào rú của thây ma vang vọng làm nhạc nền ru ngủ. Nhưng tối nay, sự yên tĩnh đó lại bị xáo trộn bởi những âm thanh lạ...
Âm thanh ngày một gần.
Cô đang mơ màng chợt mở bừng mắt. Chuyển kính cửa sổ sang chế độ một chiều, ánh mắt nhìn ra bên ngoài.
Bóng đêm không hoàn toàn tối đen, sắc xanh xám len lỏi giữa những tòa nhà đổ nát. Khi mắt thích ứng với bóng tối, cô thấy không xa có một đám bóng đen đang đuổi theo một bóng người.
Kẻ bị truy đuổi bị thương, một tay ôm vai, loạng choạng chạy trốn trong vô vọng.
Người kia rất thông minh, không ngừng lợi dụng vật chắn và đổi hướng để cắt đuôi, nhưng tốc độ có hạn, chẳng mấy chốc lại bị phát hiện.
Bóng người đó lao vào một con hẻm rồi biến mất khỏi tầm mắt, chỉ còn lại tiếng bước chân và hơi thở dồn dập vọng lại từ xa.