Tôi Trở Thành Lão Đại Nhờ Tài Diễn Xuất

Chương 24: Hậu Sinh Khả Uý

Cao Hồng Dật thật sự cảm thấy nếu bỏ lỡ Thẩm Ý lúc này thì sau này bọn họ nhất định sẽ hối hận.

Điều bất ngờ là sau khi nghe câu hỏi của anh ta, Văn Mậu Học lại nhìn anh ta với vẻ kinh ngạc: “Tất nhiên là được rồi! Nếu như vậy mà còn không được thì có phải cậu bị vấn đề về tai không?”

Cao Hồng Dật: “???”

“Khoan đã… nhưng vừa rồi ngài nói cô ấy thiếu cảm xúc mà?”

“Đúng là vậy, xét theo góc độ của một nghệ sĩ đàn cổ chuyên nghiệp thì cô ấy đúng là thiếu cảm xúc.” Văn Mậu Học cảm thán: “Nhưng cũng một phần do tuổi còn trẻ, trải nghiệm chưa đủ sâu sắc, tóm lại, hậu sinh khả úy!”

Cao Hồng Dật lập tức cạn lời, hóa ra Văn lão đang đứng ở góc độ chuyên gia để đánh giá…

Nhưng đã xác nhận là có thể giữ người lại, Cao Hồng Dật cuối cùng cũng yên tâm, anh ta tiếp tục hỏi: “Vậy về mức lương…?”

Dù Thẩm Ý trông còn trẻ, Văn lão cũng đánh giá là đàn thiếu cảm xúc nhưng không thể phủ nhận rằng ngoại hình của cô xuất sắc đến mức có thể bỏ qua rất nhiều khuyết điểm, thậm chí anh ta còn cân nhắc trả mức lương bậc hai cho cô.

“Trực tiếp trả 6 vạn tệ.” Văn Mậu Học không chút do dự nói: “Nếu cô ấy không đồng ý thì có thể thương lượng tăng thêm một, hai vạn.”

Hả? Sao lại lập tức đưa lên mức cao nhất rồi?

Cao Hồng Dật hơi ngẩn người, mảng nhân sự ở đại sảnh cũng thuộc quyền quản lý của anh ta, muốn hoàn thành tốt công việc này thì nhất định phải tìm được nhân tài tốt nhất nhưng trả mức lương thấp nhất.

Anh ta theo bản năng mặc cả: “Ngài cũng nói kỹ thuật của cô ấy tuy cao nhưng thiếu cảm xúc, trả mức cao nhất có phải hơi quá không ạ? Lần trước hai người có chứng chỉ cấp chín cũng chỉ được trả ở bậc thấp nhất…”

Văn Mậu Học liếc nhìn anh ta một cái, lập tức hiểu ý, liền nói thẳng: “Kỹ thuật của bọn họ còn chưa đạt đến mức phải dùng cảm xúc để bù đắp, hơn nữa…”

“Kỹ thuật cao siêu là điều tốt.” Văn Mậu Học hơi ngập ngừng, như thể nhớ lại điều gì đó không muốn hồi tưởng: “Còn hơn là chỉ có cảm xúc mà không có kỹ thuật…”

Nghe vậy, khóe miệng Cao Hồng Dật không khỏi co giật, anh ta lập tức hiểu Văn lão đang ám chỉ ai.

Chính là ông chủ của bọn họ - chủ nhân của Tập Hiền nhã cư, không xét đến những thân phận khác, ông ấy là một người đam mê nhạc cụ cổ điển.

Nói về lòng yêu thích thì không ai có thể phủ nhận tình yêu của ông chủ họ đối với nhạc cụ cổ.

Cổ cầm, tỳ bà, nhị hồ… tất cả đều từng học từ những bậc thầy như Văn lão, nhưng yêu thích là một chuyện, có thiên phú hay không lại là chuyện khác.

Cao Hồng Dật đã từng may mắn được nghe ông chủ của họ biểu diễn, dù là cổ cầm, tỳ bà hay nhị hồ…

Thật sự đều là…

Toàn bộ đều tràn đầy cảm xúc nhưng hoàn toàn không có kỹ thuật.

Với sự xác nhận của Văn Mậu Học, Thẩm Ý đã nhận được công việc này với mức lương 6 vạn tệ mỗi tháng.