Nếu không phải đủ chuyên nghiệp, không thể để khán giả nhìn thấy bộ dạng xấu xí ngồi bệt xuống đất khóc nhè của mình, cô thậm chí còn không thể gắng gượng bước ra khỏi phòng.
Cho đến tận bây giờ, chân cô vẫn còn run.
Mỗi người đều có những thứ mình vô cùng sợ hãi, cô bé có vẻ ngoài ngoan ngoãn, nói chuyện lại rất lễ phép, hơn nữa chỗ ở xuất hiện chuột cũng không phải lỗi của cô, các khách mời khác mềm lòng nhanh chóng tha thứ cho cô.
Hà Cao Nghị lại chẳng hề mảy may rung động, đã đi ra xa, nghe thấy tiếng cô vẫn không nhịn được quay đầu mắng một câu: "Nếu đã biết có lỗi với chúng tôi thì đừng có khóc nữa! Em vừa đến đã gặp chuột chết, chúng tôi không chê em xui xẻo đã là tốt lắm rồi, em còn mặt mũi mà khóc ở đây?"
"Hà Cao Nghị, anh đủ rồi đấy!" Lương Trúc Thanh cuối cùng không nhịn được nữa, "Cô bé chỉ là một cô gái 18 tuổi, vừa rồi nhìn thấy con chuột lớn kia, chính anh cũng giật mình còn gì?"
Những người khác thấy Lương Trúc Thanh đứng ra, cũng không đứng xem kịch nữa, lần lượt lên tiếng phụ họa.
"Đúng vậy, vừa rồi thấy anh là người trốn nhanh nhất, bây giờ lại không cho người khác sợ, đạo lý gì vậy!"
"Còn nói người khác giả tạo, tôi thấy anh mới là người giả tạo nhất."
Hà Cao Nghị không giữ được mặt mũi, lập tức giận tím người: "Các người!"
"Chúng tôi thì sao? Không vừa mắt anh bắt nạt con gái nhà người ta thì không được? Một người đàn ông to xác, anh cũng thật hay quá nhỉ."
"Tốt nhất anh cứ giả vờ như vậy mãi đi, không thì đến một ngày nào đó để fan phát hiện ra bộ mặt thật của mình, mất fan rồi bị phản ứng ngược thì buồn cười lắm!"
Hà Cao Nghị chỉ có một cái miệng, căn bản không nói lại được nhiều người như vậy, tức đến mức mặt mày méo xệch, một câu cũng không nói nên lời, cuối cùng chỉ có thể hừ lạnh một tiếng, quay đầu đi về phòng mình.
Vì chuyện trước khi xuất phát, hắn chẳng có gì để nói với đám người này.
"Một đám xu nịnh ngu ngốc! Chỉ là một tên nhà giàu mới nổi thôi mà, nịnh nọt nhiệt tình như vậy, người ta có thể chia cho bọn họ được bao nhiêu tiền chứ? Vưu Lâm còn chưa nói gì!" Hà Cao Nghị thầm nguyền rủa, "Đúng là một đám đáng ghét! Loại người như vậy mà cũng nổi tiếng được, ông trời đúng là không có mắt!"
Hà Cao Nghị phát điên đấm thùm thụp vào tường.
Nếu lúc này có người đi ngang qua, chắc chắn sẽ bị bộ dạng của Hà Cao Nghị dọa cho giật mình.
Hắn là một nghệ sĩ theo đuổi hình tượng đẹp trai, luôn tự quảng cáo với bên ngoài rằng mình có làn da trắng lạnh, vì vậy trên mặt và trên người đều bôi một lớp phấn nền, bôi đặc biệt trắng và dày. Đến nơi này, không biết là do không hợp khí hậu hay thế nào, lớp phấn nền lại bị trôi, phần chưa trôi thì bị khô nứt nẻ, hệt như một lớp da người trực tiếp lão hóa bong tróc trên người hắn vậy.
Cộng thêm đôi mắt đỏ ngầu vì tức giận và đố kị, bây giờ Hà Cao Nghị trông không giống người, mà giống một con quỷ dữ khoác trên mình lớp da người.
Nguyễn Vũ đang đi theo vợ chồng chủ nhà ra ngoài, đột nhiên chú ý đến động tĩnh bên này, bước chân khựng lại.
Đợi đến khi quay đầu lại, con đường nhỏ trước mặt trống không, vợ chồng chủ nhà không biết đã chạy đi đâu mất rồi.
Xung quanh vắng lặng như tờ, không biết từ lúc nào đã không còn nghe thấy âm thanh của những người khác trong ekip nữa.
Ngoài tiếng gió lạnh thổi lá cây xào xạc quanh sân nhỏ, nơi này thậm chí còn không có tiếng côn trùng kêu, trời đất dường như chỉ còn lại một mình Nguyễn Vũ.
Cậu quay đầu nhìn xung quanh, sắc trời vốn đã tối tăm như đêm đen nay lại càng thêm đen kịt.
Nhân viên của ekip chương trình vẫn chưa đến đây bố trí, trong sân nhỏ tối om, ánh đèn trong nhà dường như chỉ dừng lại ở bên trong kiến trúc, không hề chiếu ra bên ngoài một chút nào.
Không biết từ lúc nào, cái lạnh khó tả tràn ngập khắp sân nhỏ, men theo mắt cá chân của Nguyễn Vũ leo lên trên, không khí trong sân dường như kết tụ lại, mang theo một sự âm lạnh quỷ dị.
Nguyễn Vũ cúi đầu nhìn đôi chân mình, chớp chớp mắt, nghiêng đầu.
--
10 phút sau.
Buổi livestream được mở lại, Nguyễn Vũ căn thời gian quay về, vẻ mặt tiếc nuối bước vào phạm vi ghi hình của camera.
Lương Trúc Thanh vẫn luôn âm thầm quan sát cậu.
Cậu ta không biết vì sao Nguyễn Vũ có thể thu hút sự chú ý của Lương tiên sinh. Phải biết rằng hôm nay hai người hẳn là lần đầu tiên gặp mặt, Lương tiên sinh trước giờ không thích quá thân thiết với người ngoài.
Sau khi xác nhận là người thừa kế duy nhất của nhà họ Lương, cậu ta mới có cơ hội đi theo bên cạnh Lương tiên sinh.
Địa vị của Lương tiên sinh trong nhà họ Lương của bọn họ không hề đơn giản như người ngoài vẫn hiểu, ít nhất khi Lương Trúc Thanh còn rất nhỏ đã từng gặp Lương tiên sinh. So với khi đó, hiện tại anh ấy không hề có điểm khác biệt nào, thậm chí trên mặt còn không có thêm một nếp nhăn nào.