Ánh mắt Trường Tuệ dừng ở Vô Cấu Lăng mỏng nhẹ quấn quanh cổ tay nàng mấy vòng, trên đó treo một viên băng châu hình hoa tuyết. Rõ ràng thứ này không thuộc về Vô Cấu Lăng trước đó mà chỉ xuất hiện sau khi nàng đến nhân gian. Hơn nữa, viên băng châu ấy mang theo linh lực dao động của chính nàng, lại còn được phong ấn bằng một đạo cấm chế cao cấp.
Sau khi hạ trần, Trường Tuệ dần nhận ra trí nhớ của mình có lỗ hổng, nàng đã tốn không ít công sức để phá giải tầng phong ấn đầu tiên.
Thế nhưng, thứ ẩn giấu trong băng châu không phải ký ức bị phong tỏ mà là một đoạn độc thoại của chính nàng.
[Trường Tuệ, nếu ngươi đang nghe đoạn lưu âm này, nghĩa là ngươi đã rời khỏi Linh Châu Giới, nhảy vào Tam Thiên Hư Không Cảnh, bước vào luân hồi.
Ta không biết Hư Không Cảnh đưa ngươi tới thế giới nào, cũng không biết ngươi mang thân phận gì ở nhân gian, nhưng ta biết nhất định lúc này ngươi đang bàng hoàng, đang tự hỏi rốt cuộc đã xảy ra chuyện gì. Giờ ta sẽ nói cho ngươi biết:
Linh Châu Giới đã hủy diệt, bị hủy trong tay tiểu đồ đệ mà ngươi đích tự tay nuôi lớn. Y không chỉ phản bội tông môn, sa vào ma đạo, mà còn dẫn dắt Man Hoang xuất thế, biến Linh Châu Giới thành chốn luyện ngục trần gian.
Ngươi và y đã lập một huyết khế. Ngươi ép y phải tách ác hồn ra rồi ném vào Tam Thiên Hư Không Cảnh. Nếu ngươi muốn cứu Linh Châu Giới, ngươi nhất định phải theo ác hồn ấy bước vào luân hồi, tìm thấy nó, dùng thiện niệm để thanh tẩy ác hồn, có như vậy mới có thể cứu được Linh Châu Giới.
Ngoài ra huynh trưởng Hoàn Lăng của ngươi cũng bị Mộ Giáng Tuyết đẩy vào Tam Thiên Hư Không Cảnh lịch kiếp. Bất luận thế nào, ngươi cũng phải tìm ra huynh ấy, bảo vệ huynh ấy an toàn vô sự.
Để có thể hoàn thành huyết khế này, ta đã phong ấn một phần ký ức của ngươi. Xin ngươi, cầu xin ngươi đừng phá vỡ phong ấn trên băng châu, ít nhất… đừng giải trừ nó trước khi hoàn thành thệ ước.]
Đến khi những lời cuối cùng vang lên, Trường Tuệ nghe thấy chính giọng mình trong lưu âm, nghẹn ngào, áp chế nỗi đau khôn cùng.
Đúng vậy, ký ức của nàng đã bị phong ấn.
Nàng nhớ rõ những ngày tháng tốt đẹp ở Linh Châu Giới, nhớ rõ cách mình tận tâm nuôi dạy tiểu đồ đệ Mộ Giáng Tuyết, cũng nhớ rõ từng kỷ niệm với a huynh Hoàn Lăng, nhưng nàng không nhớ Linh Châu Giới đã bị hủy diệt như thế nào, không nhớ tại sao tiểu đồ đệ của nàng lại sa vào ma đạo, phản bội sư môn, rồi điên cuồng tàn phá Linh Châu Giới.
Ký ức cuối cùng nàng có được về Linh Châu Giới chỉ dừng lại ở giấc mộng dang dở về đại hôn.
Kể từ giây phút đó, tất cả đều đứt đoạn.
Còn về kết cục của hôn lễ thì đã bị nàng tự tay phong ấn.
Đến tận hôm nay, nàng vẫn không biết rốt cuộc đã xảy ra chuyện gì?!
Trường Tuệ nóng ruột nóng gan, dù chính nàng từng nhắc nhở bản thân không được tùy tiện phá giải phong ấn nhưng nàng vẫn bất chấp tìm cách hóa giải cấm chú trên băng hoa.
Song với tu vi hiện tại, nàng gần như không có khả năng làm được điều đó. Hẳn là nàng ở Linh Châu Giới cũng đã lường trước việc nàng sẽ không ngoan ngoãn tuân theo lời dặn, vì vậy phong ấn trên băng hoa cực kỳ phức tạp, lại thuộc loại cấm chế cao cấp. Nàng đã dành nhiều năm mà mới chỉ mở được tầng đầu tiên, hơn nữa đó còn là nàng cố ý để bản thân có thể phá giải.
Lần này nàng dồn phần lớn linh lực vào băng hoa nhưng vẫn không thể phá giải như cũ.
Nàng bực bội đứng dậy, giơ cổ tay lên, lạnh lùng nhìn chằm chằm vào viên băng hoa xinh đẹp trong suốt, rồi nàng bỗng nhận ra trong khối băng xuất hiện một vệt đỏ như thể bị nhiễm máu.
Ánh sáng chiếu qua viên băng hoa, vệt đỏ ấy dần loang ra, lan tràn khắp bề mặt viên băng tinh khiết, nhuộm nó thành một màu đỏ sẫm u ám, tỏa ra hơi lạnh buốt thấu xương.
[Khối băng hoa này được ngưng kết từ ác niệm. Huyết khí càng nặng, ác niệm càng sâu.]
Trường Tuệ chợt nhớ lại đoạn lưu âm của mình: [Chỉ khi nào băng hoa trở nên trong suốt hoàn toàn nghĩa là ác niệm đã được thanh tẩy, bị tiêu trừ hoàn toàn.]
[Nhớ kỹ! Ác hồn tàn độc, đáng sợ khôn lường. Ta đã phong ấn ký ức của ngươi nhưng tuyệt đối không được xem nó là Mộ Giáng Tuyết trong ký ức của ngươi! Nhất định phải cẩn trọng từng bước!]
Băng hoa trên cổ tay nàng… đã hoàn toàn biến thành màu đỏ sẫm.