Cố Diệp Phong ngẩng đầu nhìn người bên cạnh, vẻ mặt kinh ngạc, dường như không ngờ hắn sẽ lên tiếng.
Mặc Linh Nguyệt tháo chiếc chuông trông rất bình thường ở thắt lưng xuống, tay cầm chuông hơi nâng lên: "Nguyệt Hồn Linh và Thiên Thang đều là tiên khí loại ảo ảnh, năng lượng của chúng triệt tiêu lẫn nhau, vì vậy không ảnh hưởng đến chúng ta."
Chưởng môn vung tay, chiếc chuông trong tay Mặc Linh Nguyệt bay thẳng vào tay ông ta, ông ta cúi đầu xem xét kỹ lưỡng, sau khi xác nhận là tiên khí thì trả lại chuông cho Mặc Linh Nguyệt.
Bây giờ thì khó xử rồi, trong quy tắc chiêu mộ đệ tử, đệ tử vượt qua được Thiên Thang chính là đệ tử đích truyền, Lưu Ngự phái sẽ dốc toàn lực bồi dưỡng.
Nhưng không ai ngờ rằng lại có một người sở hữu tiên khí cùng cấp bậc với Thiên Thang mà ngay cả sư tôn và môn phái cũng không có.
Mà người này còn vỡ nát đan điền nên căn bản không thể tu luyện, sáu người trên không trung nhất thời không ai lên tiếng.
Cố Diệp Phong thở phào nhẹ nhõm, xem ra thiên đạo vẫn giúp cậu, vậy mà lại sắp xếp mọi thứ cho cậu.
Nhưng người này quả nhiên là nhân vật chính, cho dù là phế vật nhưng bảo bối trên người cũng khiến người khác đỏ mắt, nói ra thì hắn còn là người sở hữu cả thần kiếm.
Chưởng môn nhìn những người bên cạnh, những người tiếp xúc với ánh mắt của ông ta lập tức nhìn đi chỗ khác, ra vẻ căn bản không nhìn thấy ánh mắt của ông ta.
Rõ ràng là không muốn dẫn dắt người này.
Những việc làm của đệ tử đích truyền, thân là sư tôn phải gánh chịu nhân quả, không vượt qua được Thiên Thang thì không thể biết được tâm tính của đối phương như thế nào, ngay cả bọn họ cũng không dám tùy tiện quyết định.
Hơn nữa, đan điền đối phương vỡ nát không thể tu luyện nhưng lại mang theo tiên khí, chuyện hôm nay chắc chắn sẽ truyền khắp các đại môn phái, cho dù đệ tử trong Lưu Ngự phái dưới sự ràng buộc của bọn họ sẽ không đến mức ngang nhiên gϊếŧ người đoạt bảo nhưng đệ tử các môn phái khác thì không có sự kiêng dè này.
Cho nên người này tuyệt đối là rắc rối trong rắc rối.
Chưởng môn: "..." Các ngươi đừng như vậy chứ.
Chưởng môn nhíu mày, nhìn Mặc Linh Nguyệt: "Việc đệ tử đích truyền không phải chuyện nhỏ, ngươi đã vượt qua Thiên Thang, đợi những đệ tử còn lại hoàn thành thử thách thì sẽ tiến hành thêm một lần thử thách nữa, nếu đạt được yêu cầu của chúng ta thì sẽ nhận ngươi làm đệ tử đích truyền, nếu không được thì tùy ngươi chọn một đỉnh làm đệ tử nội môn, ngươi có đồng ý không?"
Cố Diệp Phong nghe xong không vui, việc này là trở mặt quá đáng, dù sao nhân vật chính không có chút tu vi nào, bây giờ chỉ là một người phàm, thử thách thêm chẳng phải là công khai loại bỏ hắn sao?
Con ai thì người đó bảo vệ!
Cố Diệp Phong tiến lên một bước chuẩn bị phản đối kịch liệt thì chưởng môn bổ sung: "Không cần tu vi, chỉ là thi văn."
Cố Diệp Phong tiến lên một bước lại lặng lẽ lui về, nếu là thi văn thì cậu không có ý kiến gì, nhân vật chính không thể nào mà ngay cả thi văn cũng không vượt qua được, đệ tử đích truyền hẳn là chắc chắn rồi.
Sự khác biệt giữa đệ tử đích truyền và đệ tử nội môn rất lớn, nếu có thể trở thành đệ tử đích truyền thì đương nhiên phải tranh thủ.
Năm vị tôn giả trên không trung không hề phản đối, tuy có hơi không công bằng nhưng đây thực sự là cách giải quyết tốt nhất, dù sao cũng chỉ là một danh ngạch đệ tử nội môn, bọn họ cũng không đến nỗi keo kiệt như vậy.