Dựa vào đó, chúng sẽ đánh giá xem nếu gϊếŧ chết đối phương, liệu có thể nuốt được linh hồn tinh thần đó không.
Đối với quỷ, con người đúng nghĩa là "kho báu di động". Máu thịt không chỉ là món ăn ngon mà còn giúp chúng tăng cường một chút sức mạnh. Còn linh hồn tinh thần? Nuốt cái đó là sức mạnh tăng vọt luôn!
Tuy nhiên, quỷ không phải gặp người nào cũng gϊếŧ.
Những kẻ như sát thủ gϊếŧ người không gớm tay, oán khí rất nặng, linh hồn của họ gần như bị nhuộm đỏ rực. Với dạng đó, quỷ cỡ Đại Quỷ hay Tiểu Quỷ không dám dây vào.
Chỉ có quỷ cấp cao hơn mới dám gây chuyện, bởi khi những người này chết đi, khả năng họ lập tức hóa quỷ và quay lại báo thù là cực kỳ lớn.
Giống như bây giờ, linh hồn tinh thần của Tô Tiểu Tiểu đen kịt như vậy, nếu chết đi gần như chắc chắn sẽ hóa thành quỷ, mà còn là Lệ Quỷ – cấp bậc đủ để áp đảo cả khu này!
Với trình độ của một Đại Quỷ, Ma Treo Cổ hoàn toàn không dám động vào cô.
Hiểu rõ tình hình trước mắt, Ma Treo Cổ không do dự thêm giây nào, lập tức đóng sầm cửa lại!
Rầm!
Cánh cửa vừa khép lại, Ma Treo Cổ đột nhiên cảm giác mình vừa bước hụt trên mép vực sâu.
"Không được! Cô bé này không thể đυ.ng vào, phải trốn thôi!"
Khóa cửa xong, Ma Treo Cổ vội quay lại bàn ăn, cố gắng nhai thêm miếng thịt để trấn tĩnh.
Nhưng vừa nuốt được một miếng, đồng tử của nó đã co rút mạnh.
"Không ổn!"
"Nếu con người này bị quỷ khác gϊếŧ, cả khu vực này sẽ bị quấy rối tan nát mất! Mình phải dọn nhà ngay lập tức!"
Không kịp ăn uống thêm, Ma Treo Cổ vội vã thu dọn hành lý.
Nhưng khi vừa bắt đầu dọn, nó chợt khựng lại.
"Ôi trời ơi! Mình đã ký hợp đồng rồi, không thể rời khỏi đây được!"
Nếu không nhầm, cô bé ngoài cửa chính là "người mới" mà hôm qua Hề Tử Thần – quản lý khu này – có nhắc đến. Hắn nói hôm nay sẽ có một nhân viên chạy việc mới đến.
Ở ngoài cửa, Tô Tiểu Tiểu với đôi mắt vô cảm, lúc này hiện rõ vẻ ngơ ngác.
Cũng ngơ ngác không kém là đám khán giả trong phòng live.
"Ôi trời ơi!!! Cái gì đây?! Vừa nãy rõ ràng là Ma Treo Cổ đúng không?! Tại sao hắn không gϊếŧ streamer?!"
"Tôi không nhìn nhầm chứ? Hình như vừa nãy trong mắt con quỷ đó có chút… hoảng sợ?!"
"Cô bé đỉnh quá! Làm quỷ cũng phải sợ run!"
Trong tình hình kinh dị thế này, khán giả vẫn chưa biết rằng quỷ có thể nhìn thấy trạng thái linh hồn tinh thần của con người.
Thậm chí, việc quỷ sợ con người, đây là lần đầu họ được chứng kiến.
Tô Tiểu Tiểu tắt chế độ hiển thị bình luận, hoàn toàn không biết rằng phòng live của mình đang rất náo nhiệt.
Cô chớp mắt vài cái, vẫn chưa hiểu chuyện gì xảy ra.
Con quỷ đứng sau cánh cửa vừa rồi, cổ dài như con rắn, mặt mũi xanh xám, mắt đỏ rực – rõ ràng là quỷ chứ còn gì nữa?!
Đã là quỷ, lại gặp mình không mặc đồng phục nhân viên chạy việc, cũng xem như bữa ăn đưa đến tận miệng, thế mà hắn lại không ăn mình?
Ma Treo Cổ: Tưởng ăn mà dễ chắc?!
Tô Tiểu Tiểu nhớ lại lời con dơi 9527 nói trước khi biến mất, rằng việc cô muốn chết sẽ không hề đơn giản.
Chẳng lẽ mọi chuyện đều liên quan đến điều đó?
Nghĩ vậy, cô liền quay người, nhìn về phía phòng 203.
"204 không gϊếŧ mình, vậy thử 203 xem sao."
Khi Tô Tiểu Tiểu vừa giơ tay định gõ cửa phòng 203, đám khán giả trong phòng live gần như sắp nổ tung.
Đúng lúc này, bên tai cô vang lên giọng nói hốt hoảng của con dơi nhỏ 9527.
"Trời đất ơi! Tôi chỉ quay đi chọn người chút thôi, tiểu tổ tông của tôi ơi, cô đang làm cái gì vậy hả?! Cô đang live đó! Không cần mở miệng nói, chỉ cần nghĩ trong đầu là tôi nghe được!"
Tô Tiểu Tiểu dừng tay lại, mặt không đổi sắc, trong đầu lạnh lùng đáp:
"Rõ ràng là muốn chết."