Thiên Sư Muốn Nằm Thẳng, Nhưng Luôn Có KPI Tìm Đến

Chương 22: Thám hiểm nhà ma

Đến đây, video giám sát cũng xem xong rồi.

Từ Thụy Chi đứng lên rót cho Sở Ly một ly nước, đặt trước mặt cậu.

“Đây là video giám sát hôm qua trong nhà nạn nhân, ghi lại quá trình tử vong của cô ta.”

“Mà cô ta không phải là người chết đầu tiên trong loại vụ án này, có thể cũng sẽ không phải là người cuối cùng.”

“Trong phòng người chết có camera, thời gian cô ta tử vong không có bất cứ ai đi vào nhà cô ta.”

“Video giám sát chúng tôi đã giám định không có người cố ý động tay động chân, hiện tại người chết không thể hiểu được mà chết ở trong nhà, hơn nữa đôi mắt cô ta mất đi cũng không có ở nhà, không cánh mà bay.”

Từ Thụy Chi nói về chi tiết vụ án, Sở Ly không hề chen lời, mà vừa nghe vừa gật đầu, vừa lịch sự ý bảo anh ta nói tiếp.

“Đây là nạn nhân thứ hai, người đầu tiên là nam, một tuần trước xảy ra chuyện.”

“Lúc đó tử trạng cũng giống hệt người phụ nữ này, cũng là đôi mắt không cách mà bay, anh ta là xảy ra chuyện ở bên ngoài, khi đó chúng tôi cho rằng đó là một hung thủ hung tàn gϊếŧ người, không có nghĩ đến phương hướng khác.”

“Thẳng đến khi người phụ nữ này chết ở nhà, chúng tôi lấy được video giám sát mới ý thức được có chuyện gì đó bất thường.”

“Hai nạn nhân có liên quan gì với nhau không? Tôi nghe thấy lời cô ta nói trước khi chết, nói cô ta không phải là cố ý.” Sở Ly rất nhạy bén hỏi ra vấn đề mấu chốt.

Từ Thụy Chi trả lời nói: “Quen biết, bọn họ đều là người thích thám hiểm nhà ma, chính vào 2 tuần trước, bọn họ còn tổ chức đội ngữ 3 người đi đến một tòa nhà hoang phế cách nội thành 50km để thám hiểm.”

“Mà cảnh tượng rừng cây trong video cũng giống như tình huống bên tòa nhà hoang phế đó.”

Đủ chuyện trùng hợp như vậy, cũng là vì sao buổi sáng bọn họ đến nơi đó, buổi chiều đã liên lạc với Sở Ly.

“Quỷ dị nhất là, căn nhà cũ đó thật sự từng xảy ra chuyện, nữ chủ nhân của căn nhà đó đã mất tích hơn 40 năm, đến cuối cùng người sống không thấy người, chết không thấy xác.”

“Chúng tôi lập tức cầm video này đi hỏi người biết chuyện, có người nói bóng người đó giống hệt bóng lưng nữ chủ nhân đã biến mất đó.”

“Có thể người phụ nữ đó thật sự đã chết ở căn nhà cũ đó, mà đám người này đã đυ.ng vào điều cấm kỵ gì đó nên bị quấn lấy, người duy nhất sống sót kia, tôi muốn đi gặp người đó, hỏi tình huống xem thế nào.”

Sở Ly nghe xong cũng đại khái có được phán đoán, còn về tiến thêm một bước, cậu phải hỏi người sống sót duy nhất, tránh cho đi rồi lại là vẻ mặt ngơ ngác.

“Người đó ở ngay phòng bên cạnh, tôi dẫn cậu đi.” Từ Thụy Chi để Thường Khải Toàn thu dọn đồ trên bàn làm việc, tự mình dẫn Sở Ly đến phòng bên cạnh.

Trong phòng, một người đàn ông trẻ tuổi sắc mặt trắng bệch.

Hắn cúi đầu xoắn xoắn ngón tay, nghe thấy tiếng cửa mở mà ngẩng đầu lên, giống như chim sợ cành cong vì nghe thấy động tĩnh liền trở nên cẳng thẳng.

Nhìn thấy người đến là cảnh sát, hắn mới hơi thả lỏng xuống.

Cảnh sát buổi sáng đến tìm hắn, hắn còn chưa ý thức được sợ hãi, cho dù biết Lưu Mãn và Lưu Quý Trân đã tử vong, hắn cũng chỉ xem là trùng hợp.

Nhưng khi nhìn thấy đoạn video đó, trong lòng hắn dâng lên sự sợ hãi cực độ.

Hiện giờ càng chủ động yêu cầu ở lại cục cảnh sát, chỗ nào cũng không dám đi.

Chỉ sơ không cẩn thận, sẽ bị bóng quỷ trắng đó đoạt mạng.

“Đây là Sở thiên sư, cậu đem chuyện xảy ra trước vào sau đi vào ngôi nhà ma đó, càng tỉ mĩ kỹ càng nói lại một lần nữa.”

Từ Thụy Chi giới thiệu thân phận của Sở Ly xong, nói với người này.

“Được, không thành vấn đề, tôi vừa mới suy nghĩ lại toàn bộ sự việc.”

Người đàn ông rất phối hợp mà gật đầu, mặc dù Sở Ly thoạt nhìn còn rất trẻ tuổi, có điều nếu như là người phía cảnh sát mời đến, chắc chắn là người có bản lĩnh.

Hắn hít một hơi thật sâu, từ từ nói lại chuyện đi thám hiểm nhà ma.

Tên người đàn ông là Trương Tân, là một nhà thiết kế quảng cáo, bình thường áp lực công việc rất lớn, nên gia nhập đi thám hiểm nhà ma, mượn kí©ɧ ŧɧí©ɧ để giải phóng áp lực.

Lần này người bị hại Lưu Mãn nói với hắn ở trên mạng, nói tìm được một ngôi nhà quỷ bỏ hoang, có muốn cùng đi không.

Đúng lúc này Trương Tân vừa hoàn thành xong một hạng mục, có thời gian nghỉ ngắn hạn, nên đồng ý.

Lưu Mãn lại tìm được người bị hai thứ 2 là Lưu Quý Trân, ba người kết bạn cùng nhau đến đó.

Lưu Mãn lái xe cùng bọn họ đi tới đó, bọn họ đều là người lớn gan, lựa chọn đi vào buổi tối.

Mà theo như bọn họ thấy, đêm tối nhất định sẽ càng thêm thú vị.

Hơn nữa bọn họ còn cố ý chọn một ngày rất đặc biệt – ngày 15 tháng 7.

Mười 15 tháng bảy là tiết quỷ, nghe đồn ngày hôm đó địa ngục sẽ thả quỷ đi kiếm ăn.

Cho nên mọi người đến ngày đó, đều sẽ về nhà sớm, bao gồm cả các cửa tiệm cũng đóng cửa sớm.

Trương Tân trước khi đến đã điều tra về ngôi nhà quỷ đó.

Trên mạng không có giới thiệu nhiều, chỉ biết căn nhà đó đã tồn tại hơn 40 năm, chủ nhân trước đó họ Hứa.

Nhà họ Hứa có ba người, trừ vợ chủ nhà ra, còn có một cô con gái 3 tuổi.

Vốn dĩ là một gia đình hạnh phúc, nhưng ngày nộ, vợ chủ nhà đột nhiên mất tích, đi nơi nào cũng không tìm thấy người.

Lúc đó bên phía cảnh sát nhận định là người đã tử vong.

Lại qua vài tháng, chủ nhân nhà họ Hứa lại một lần nữa kết hôn, đối phương còn dẫn theo một đứa bé trai 4 tuổi.

Đứa bé đó lớn lên vô cùng giống chủ nhà họ Hứa, cho nên người ta đón người đàn ông này nɠɵạı ŧìиɧ trong hôn nhân, vợ ông ta biết được nên cũng bị ông ta gϊếŧ.

Có điều sự thật là gì, chỉ có đương sự mới biết được.

Một nhà 4 người bọn họ lại một lần nữa sống những ngày tháng hòa thuận vui vẻ, người vợ mất tích không còn được ai nhắc tới.

Sau đó cải cách đổi mới, một nhà bọn họ chuyển tới vào thành phố, căn nhà cũ liền để trống.

Không có người vào ở, căn nhà từ từ rách nát, có đôi khi người đứng ở bên ngoài còn có thể cảm nhận được âm hàn ở bên trong.

Cho dù là mặc trời nắng gắt, cũng căn bản không chiếu được vào trong căn nhà.

Căn nhà phảng phất như chết đi vậy, thỉnh thoảng có trẻ con không cẩn thận chạy vào, lập tức bị dọa khóc, sau đó về nhà sốt cao mấy ngày.

Các loại lời đồn làm cho mọi người càng ngày càng tránh xa căn nhà đó, mà danh tiếng nó là hung trạch cũng càng ngày càng lan rộng.

Lần này bọn họ muốn đến thám hiểm chính là chăn nhà chết đó.

“Nếu như thật sự tìm được vợ của chủ nhà họ Hứa mất tích để lại, thì càng chơi vui hơn rồi.”

3 người bọn họ vừa xuống xe, lập ức mở đèn pin lên, vừa đi vừa nói chuyện.

Nơi này để hoang phế quá lâu, đến chủ đầu tư cũng không muốn khai phá, đường đương nhiên cũng nhiều năm rồi không được tu sửa, xe không thể lái vào trong, cách nhà hoang 2km phải dừng lại.

Ba người chỉ có thể xuống đi bộ.

“Vậy chúng ta đến lúc đó sẽ thành người nổi tiếng.” Lưu Quý Trân cười cười.

“Nói như vậy thì, tôi còn rất mong chờ màn thám hiểm sắp tới.” Trương Tân cũng cười theo.

3 người bọn họ đi được nửa đường, bầy không khí vẫn còn rất nhẹ nhàng.

Lúc này, cơ thể Lưu Mãn đột nhiên cứng lại, chỉ chỉ vào cách đó không xa hoảng sợ nói bên đó có một nữ quỷ bạch y, nói xong xoay người liền chạy quay lại.

Biến cố này dọa tới hai người còn lại, bọn họ cũng không biết xảy ra chuyện gì, cho rằng Lưu Mãn thật sự nhìn thấy thứ khủng bố, sợ tới mức cùng chạy quay lại.

Chính vào lúc bọn họ chạy được 10m, Lưu Mãn đột nhiên dừng lại.

Tiếp đó là tiếng cười to.

“Thế nào? Có bị tôi dọa đến không, ha ha ha...diễn xuất của tôi vẫn được đúng không?”

Hai người còn lại lúc này mới phát hiện mình bị trêu đùa, Lưu Quý Trân tức giận đấm lên lưng Lưu Mãn, sắc mặt Trương Thành cũng khó coi.

Ba người nháo một hồi rồi tiếp tục đi về phía trước, đường dưới chân không dễ đi, 3 người đi hơn 1 tiếng mới đến được căn nhà cũ.

Lúc này, thời gian đã không sai biệt lắm là 12 giờ.

3 người nhìn đồng hồ, đợi đến đúng 12 giờ, 3 người nhìn nhau, cầm vũ khí trong tay, từng người bước vào căn nhà cũ.

Bọn họ không biết là, chính vào lúc bọn họ bước vào căn nhà, bên ngoài đột nhiên nổi lên một cổ âm phong.

Tiết quỷ chính thức bắt đầu.