“Chúng ta bây giờ đi nơi nào?”
Trong nhà, Cung Tiêu hỏi Sở Ly.
Sở Ly nhìn chung quanh tầng một một lượt, không phát hiện ra cái gì khác thường, chỉ chỉ lên cầu thang bên cạnh.
“Đi lên tầng, bọn nó không ở tầng 1, chúng ta lên trên nhìn xem.”
“Được.”
Hai người bắt đầu lên tầng, vừa mới bước chân lên tầng 2, cánh cửa phòng bên tay trái bọn họ đột nhiên tự động mở ra, phát ra tiếng kẽo kẹt.
Giống như là cửa nhà lâu năm không được tu sửa.
Đèn trên tầng cũng lắc qua lắc lại, đây là minh ám, đem bóng người kéo lớn, thậm chí còn biến thành hình dáng vặn vẹo.
Nguyên bản là ánh đèn vàng ấm áp, không biết từ lúc nào đã đổi màu, biến thành ánh đèn màu trắng.
Chiếu lên đất, lên tường, nơi nào cũng là màu trắng, cảnh tượng thật sự có chút khủng bố.
Ba cái tên Grandet muốn thông qua cửa sổ nhìn xem bên trong nhà có tình huống gì lập tức bị dọa sợ.
Thật dọa người, cho dù là đuổi được quỷ đi, bọn họ cũng không dám vào ở nơi này nữa.
Tình huống này, rõ ràng là quỷ quấy phá, nếu như là người bình thường, có thể cũng bị dọa rồi.
Có điều người đứng bên trong không phải là người bình thường.
Sở Ly nhìn quen những trạng diện lớn hơn, nào có sợ những chuyện nhỏ thế này.
Cung Tiêu mặc dù là người bình thường, nhưng anh nếu như dám đi vào, đương nhiên cũng không phải là người nhát gan.
“Đi theo phía sau tôi, cẩn thận một chút.” Sở Ly nhắc nhở nói.
“Được.”
Cũng Tiêu nghe lời mà đi theo phía sau cậu, trên mặt không hề có thần sắc sợ hãi, ngược lại còn hứng thú bừng bừng mà nhìn trái nhìn phải.
Anh muốn nhìn một chút quỷ trong truyền thuyết có dáng vẻ thế nào? Lần trước con lệ quỷ kia anh còn chưa nhìn thấy đã bị Sở Ly đánh tan thành mây khói rồi.
Quỷ trốn ở trong chỗ tối: “...”
“Làm thế nào đây? Cha, hai người này không sợ chúng ta.” Một nam quỷ mặc kiểu áo Trung Sơn nói với lão quỷ đầu rớt hơn phân nửa bên cạnh ánh mắt cầu xin giúp đỡ.
“Nếu không thì để cho Tú Nương lên.” Lão quỷ trầm ngâm một chút rồi nói.
“Được.” Nữ quỷ bên cạnh tầm 20 tuổi gật đầu rồi đứng dậy chuẩn bị đi ra ngoài.
Cô ta đem tóc vuốt lên phía trước, nháy mắt biến thành một Sadako bạch y phiêu phiêu, tóc dài che mặt.
“Nương, nhanh lên, hai người họ sắp đi qua đây rồi.” Một nam đồng canh gác kêu lên.
“Biết rồi, biết rồi.”
Một đám quỷ ở trong chỗ tối lên kế hoạch.
Bên này, Sở Ly còn đang tìm kiếm tung tích mấy con quỷ.
Cậu tìm từng phòng từng phòng, kết quả tìm nửa ngày cũng không thấy bóng dán con quỷ nào, lên sợi lông cũng không nhìn thấy.
“...”
Sở Ly nhịn xuống kích động muốn mắng người, tiếp tục tìm từng phòng một.
Cuối cùng, ở hành lang gian phòng cuối cùng, cậu rốt cuộc cũng tìm được một nữ quỷ tóc tai tán loạn.
Nữ quỷ đó đang treo ngược trên cánh cửa, đầu tóc vì lực hút của trái đất mà kéo dài trên mặt đất, đầu lưỡi cũng rớt xuống một mảng.
Sở Ly vừa mới mở cửa, trước mặt đột nhiên thình lình xuất hiện nữ quỷ.
“A...”
Cậu không hề có cảm xúc mà kêu một tiếng, giọng nói bình tĩnh không hề có gợn sóng.
Hơn nữa còn làm mặt quỷ, làm cho nữ quỷ kia thiếu chút nữa ngã xuống khỏi cửa.
“A...”
Một giọng nói trầm thấp dễ nghe vang lên phía sau một người một quỷ.
Rước lấy cái trừng mắt của nữ quỷ.
Hai người này tại sao lại không làm theo kịch bản?
Nữ quỷ có chút tức giận, cảm thấy mình mất mặt quỷ, muốn trả thù lại.
Vì thế cô ta nháy mắt thay đổi hình thức, biến thành dáng vẻ lúc tử vong.
Hơn phân nửa cơ thể biến thành màu cháy đen, đầu tóc còn có chút hỏa tinh, từng mảng từng mảng huyết nhục từ trên người cô ta rơi xuống.
Một lúc sau, thịt trên mặt cô ta rớt xuống không sai biệt lắm, chỉ còn lại bộ xương trắng.
Trong không khí thậm chí còn tản ra một mùi thịt nướng mơ hồ...
Nữ quỷ này đem hình cảnh tử vong của cô ta trực tiếp tái hiện lại.
Sở Ly và Cung Tiêu an tĩnh nhìn cô ta biến hình, trong lúc đó không nói một lời, cũng không có biểu tình dư thừa gì, sợ hãi, kinh ngạc đều không tồn tại.
Ánh mắt hai người quá mức cường liệt, nữ quỷ không tiếp tục nổi nữa.
Hai người này một chút cũng không hợp tác, chẳng thú vị gì cả.
Vẫn là những người ở trong nhà này trước đây vui hơn.
Có điều cô ta muốn đi, còn phải hỏi Sở Ly có đồng ý hay không.
Sở Ly không dễ gì mới tìm được cô ta, đương nhiên không thể dễ dàng để cô ta rời đi.
Nâng kiếm muốn năng cô ta rời đi.
“Không được đυ.ng đến thê tử của ta.” Nam quỷ mặc kiểu áo Tôn Trung Sơn ở trong góc nhìn thấy Tú Nương có nguy hiểm, vội vàng nhảy a.
Hắn nhìn ra được, người này không giống như tên mập mạp trước đó, khí tức phát ra trên người người này làm cho bọn họ chỉ đến gần thôi cũng đã không tự chủ được mà sợ hãi.
Cung Tiêu thấy nam quỷ nhào về phía Sở Ly, ánh mắt trầm xuống, cầm bùa chú trong tay đánh với nam quỷ.
Anh có thân thủ cực tốt, trong lúc nhất thời nam quỷ kia không làm gì được anh, hơn nữa còn rất nhanh rơi vài thế hạ phong.
Bị Cung Tiêu quét một cước bay thẳng vào góc tường.
3 quỷ còn lại thấy hai quỷ không đánh lại hai nhân loại này, cũng nhảy ra muốn giúp đỡ.
Nam đồng mặt xanh la lên một tiếng rồi bổ nhào về phía Cung Tiêu: “Không được bắt nạt cha ta.”
Cung Tiêu không có hứng thú bắt nạt trẻ nhỏ, chỉ lùi lại mấy bước, tránh khỏi cung kích của nó đứng bên cạnh Sở Ly.
Anh biết Sở Ly đang đợi mấy tên quỷ này hiện thân.
Sở Ly bên này quả thật cũng chưa động thủ, cậu chỉ là ngăn Tú Nương lại, đợi lão quỷ cũng đi ra cậu mới tiếp tục hành sự.
Nhìn thấy 5 con quỷ chỉnh tề đứng trong phòng, Sở Ly hài lòng.
“Còn có quỷ khác nữa không?”
Cậu hỏi một câu.
Chúng quỷ hai mặt nhìn nhau, không biết cậu có ý gì.
Chỉ nghe Sở Ly lại nói tiếp: “Nhìn dáng vẻ này của các người, hẳn là đều ở đây cả.”
Từ trên người năm con quỷ này, Sở Ly không nhìn thấy sát nghiệp, nói lên những con quỷ này hơn 100 năm qua không hề hại người.
Đây cũng là nguyên nhân vì sao Sở Ly lúc đầu không có trực tiếp ra tay diệt quỷ.
Nhìn thấy tính khí Sở Ly không tồi, có thể thương lượng được, lão quỷ kéo con trai và Tú Nương, cùng với nam đồng bảo vệ ở phía sau rồi mới lên tiếng.
“Chúng tôi cũng không phải là cố ý, chó nhà bọn họ thật sự rất ồn ào, cứ đến tối là sủa ầm lên, làm cho chúng tôi không ngủ được, chỉ có thể đi ra dọa người, tốt nhất là có thể dọa bọn họ chuyển đi, như vậy chúng tôi mới có thể thanh nhàn.”
“Đúng vậy, con chó đen đó một lần thiếu chút nữa đã cắn vào mông ta, dọa chết ta rồi.” Quỷ nam đồng cũng xen vào một câu.
Sở Ly không ngờ tới lại là nguyên nhân này, cậu trầm mặc trong chốc lát, sau đó mới mở miệng.
“Âm dương có khác biệt, các người hẳn là cũng hiểu rõ, tại sao lại không đi đầu thao, mà cứ ở đây bồi hồi mãi như vậy.”
“Thời gian lâu rồi, các người sớm muộn sẽ hồn phi phách tán.”
Lời cậu nói không biết có phải là kí©ɧ ŧɧí©ɧ chỗ đau của bọn họ không, 5 quỷ vốn dĩ còn bình thường đột nhiên thay đổi bộ dáng.
Hoàn toàn là dáng vẻ lúc tử vong, từng người từng người bị thiêu cháu, hoàn toàn là trơ xương, dáng vẻ vô cùng đáng sợ.
Cảnh tượng trong phòng cũng bị ảnh hưởng, cũng lập tức khôi phục lại dáng vẻ xảy ra án mạng.
Ngọn lửa hừng hực cháy trước mặt Sở Ly và Cung Tiêu, bên trong phòng có hai hắc y nhân đang phóng hỏa khắp nơi.
Làm xong tất cả, hai hắc y nhân quay đầu nhìn thoáng qua ánh lửa trong biệt thự cũ, trong mắt tràn ngập ác độc cùng khoái ý.
Trong biệt thự có rất nhiều chỗ dễ bị cháy, hai hắc y nhân còn đổ thêm dầu, ngọn lửa vùng phát là không thể cứu vãn, rất nhanh đã lan đến toàn bộ căn nhà.
Tú Nương cùng nam quỷ mặc áo Tôn Trung Sơn là người đầu tiên phát hiện cháy nhà, bọn họ lúc phát hiện ngọn lửa đã không thể nào dập tắt, chạy nhanh đi đánh thức cha mẹ cùng con trai.
5 người phát hiện sớm, khói đặc còn chưa có lan lên trên, vốn dĩ là có thể thoát khỏi đám cháy này.
Nhưng hai tên hắc y nhân che mặt trước khi đi còn chặn toàn bộ cửa sổ, bọn họ không mở được cửa sổ, cuối cùng sống sờ sờ bị thiêu cháy trong biệt thự.
Một màn này hoàn chỉnh hiện ra trước mặt hai người họ.
Mắt thấy cảm xúc 5 quỷ càng thêm kích động, thậm chí có xu hướng bùng phát.