Trình tổng cười bắt tay với ông, nhưng nụ cười có vẻ hơi gượng gạo: “Thật ra tôi còn muốn biết hơn về cách Kiều tổng dạy con như thế nào.”
Kiều Chí Hoành ngẩn ra.
Trình tổng tiếp tục cười nói: “Tôi thực sự muốn học hỏi.”
“Con gái tôi sắp lên lớp 11 rồi, thành tích cũng chỉ thuộc dạng khá. Bản thân nó thì thấy vậy là đủ, nhưng bậc làm cha mẹ ai mà chẳng mong con mình có thể tốt hơn.”
“Hai cô con gái của Kiều tổng đều là thủ khoa khối Tự nhiên, đặc biệt là cô con gái nhỏ, nghe nói trước đây học rất kém, hơn nữa bình thường hai người cũng không quá quan tâm đến nó, vậy làm sao mà lại có thể lội ngược dòng trong kỳ thi đại học thế?”
Con gái của Trình tổng còn đỡ, cậu con trai nhỏ của ông mới thực sự là vấn đề nan giải, thành tích tệ đến mức không biết phải nói sao cho hết.
Sau khi biết tin Kiều Tư Ngọc từ một học sinh kém lội ngược dòng trở thành thủ khoa khối tự nhiên, Trình tổng liền muốn học hỏi kinh nghiệm từ Kiều Chí Hoành.
Nhưng Kiều Chí Hoành thì hoàn toàn ngơ ngác.
“Trình tổng nghe tin này từ đâu vậy? Tôi chỉ có con gái lớn là thủ khoa khối tự nhiên hai năm trước, còn con gái nhỏ…”
Nhắc đến Kiều Tư Ngọc, đầu óc Kiều Chí Hoành bỗng nhiên trống rỗng.
Sắc mặt Trình tổng có chút khó coi, ông lấy điện thoại ra, đưa cho Kiều Chí Hoành xem video phỏng vấn thủ khoa khối tự nhiên của các phóng viên.
Sau khi xem xong, Kiều Chí Hoành: “……”
Thủ khoa khối tự nhiên?
Kiều Tư Ngọc?
Cái này…
Kiều Chí Hoành đưa tay day day thái dương: “Xin lỗi, tôi vào nhà vệ sinh một lát.”
Bước vào phòng vệ sinh, ông lập tức lấy điện thoại ra tìm kiếm.
Ngay lập tức, tin tức về việc Kiều Tư Ngọc trở thành thủ khoa khối tự nhiên tràn ngập khắp nơi.
Đặc biệt là cuộc phỏng vấn của Đỗ Hồng Nguyệt và Kiều Chính Hạo, xem đến đâu là cơn giận bốc lên đến đó.
Bên này, Đỗ Hồng Nguyệt vừa được phỏng vấn xong, tâm trạng đang rất tốt tiễn các phóng viên rời đi.
Bà ta vừa định uống nước thì điện thoại Kiều Chí Hoành gọi đến.
“Alo, chồng à…”
“Bà bị làm sao vậy? Ai cho phép bà phát ngôn như thế trước mặt phóng viên? Bà có còn đầu óc không?!”
Kiều Chí Hoành mắng xối xả qua điện thoại, “Tại sao không báo trước với tôi mà lại tự tiện nhận phỏng vấn?”
“Đỗ Hồng Nguyệt, dù bà có không thích Kiều Tư Ngọc, thì ít nhất cũng phải giữ thể diện bên ngoài. Hay là bà muốn giống nó, định chơi trò ‘không còn gì để mất’ à?”
Bị chửi, Đỗ Hồng Nguyệt cảm thấy vô cùng ấm ức: “Tôi chỉ nói thật thôi, tôi sai ở đâu chứ?”
“Ông có biết Kiều Tư Ngọc đã làm chuyện quá đáng gì không? Chính nó đã gọi phóng viên đến, hôm nay là ngày tra điểm thi đại học, nó chắc chắn không thi tốt, ghen tị với Dao Dao, cho nên…”
Bà ta còn chưa nói hết câu thì đã bị Kiều Chí Hoành quát thẳng vào mặt:
“Không thi tốt cái gì mà không thi tốt! Tôi vừa gọi điện cho trường hỏi rồi, Kiều Tư Ngọc đạt 738 điểm! Nó chính là thủ khoa khối tự nhiên!”
Thủ khoa khối tự nhiên?
738 điểm?
Đỗ Hồng Nguyệt chết sững.
“Bà có nghe rõ tôi nói gì không? Bà đừng đi đâu cả, tôi về ngay bây giờ!”
Kiều Chí Hoành gần như bị hai mẹ con ngu xuẩn này làm tức đến phát điên.
Bên kia điện thoại vang lên tiếng tút tút, nhưng Đỗ Hồng Nguyệt vẫn giữ nguyên tư thế cầm điện thoại, trông như bị sét đánh giữa trời quang.
Kiều Chính Hạo đang sung sướиɠ ngồi trên sofa, vừa ăn nho vừa đăng bài lên Weibo.
“Haha, nếu Kiều Tư Ngọc đã muốn nổi tiếng như vậy, vậy thì tôi sẽ giúp nó thật sự bẽ mặt.”
Nhìn thấy sắc mặt mẹ mình có vẻ không ổn, Kiều Tống Dao bỗng nhiên cảm thấy bất an.
“Mẹ, có chuyện gì vậy?”
Đỗ Hồng Nguyệt sực tỉnh: “Kiều Tư Ngọc thật sự là thủ khoa khối tự nhiên.”
Nụ cười trên mặt Kiều Chính Hạo đông cứng lại: “Không thể nào! Sao nó có thể thi tốt hơn Dao Dao được?”
Sắc mặt Kiều Tống Dao lập tức trắng bệch.
Kiều Chính Hạo vội vàng hỏi: “Mẹ, ai gọi điện tới vậy?”
Đỗ Hồng Nguyệt trả lời: “Là cha con, ông ấy đã gọi cho trường để xác nhận rồi. Đây là sự thật.”
Quả nho trên tay Kiều Chính Hạo rơi xuống đất.
Trong lòng Kiều Tống Dao dâng lên một cảm giác hoảng loạn, siết chặt nắm tay.
Kiều Tư Ngọc thật sự là thủ khoa khối tự nhiên sao?
Nhưng tại sao trường học lại không gọi điện cho Đỗ Hồng Nguyệt và Kiều Chí Hoành, mà lại để cha phải tự mình gọi hỏi?
Kiều Tống Dao nhanh chóng nghĩ ra một khả năng—đó là Kiều Tư Ngọc chưa từng lưu số điện thoại của họ!