Sau Khi Xuyên Thành Kẻ Chết Thay, Tôi Gả Cho Vai Ác

Chương 10: Tôi cần câu dẫn anh sao?

Nói xong, giơ tay liền kéo Tần Khả Nhân đi. Trong một góc hẻo lánh của yến tiệc, không ít người cũng chú ý tới nơi này.

"Tiểu Khả, tại sao em lại đi cùng anh ta?"

Tần Khả Nhân quay mặt sang một bên, thanh sắc nặng nề trả lời, "Không có lý do gì cả."

Sao anh ta còn mặt mũi tới hỏi tại sao? Nếu không phải nam chính như anh ta không làm, tùy ý để Cảnh Khê hiểu lầm cô thành tình địch, hiện tại tình huống có trở thành như thế nào không?

"Anh mặc kệ em là vì sao, hiện tại ngay lập tức, lập tức về nhà. Cảnh Khuyết là người đàn ông nguy hiểm, em sẽ bị tổn thương nếu ở bên anh ta."

"Vậy thì không được."

Hôm nay nếu cô rời đi, sau này Cảnh Khê sẽ tìm cô gây rất nhiều phiền toái!

Anh ta phụ trách bảo vệ?

Tề Ngọc anh ta ngay cả nữ chính cũng thiếu chút nữa không bảo vệ được, còn tới bảo vệ một nữ phụ pháo hôi như cô?

"Tiểu Khả, đừng tùy hứng giận dỗi vào lúc này, tất cả mọi người ở đây đều sợ hãi Cảnh Khuyết, em ở bên anh ta, sớm hay muộn em sẽ bị anh ta hại chết."

Tần Khả Nhân nhìn Tề Ngọc, trong ánh mắt ôn nhu ấm áp của anh ta thế nhưng chứa đầy sự bướng bỉnh quật cường, trong đôi mắt trong suốt, dường như dâng lên một cổ hận ý nhàn nhạt.

Tần Khả Nhân không rõ, lúc này ở trong sách, quan hệ giữa Tề Ngọc cùng Cảnh Khuyết còn khá tốt mà. Sao lại…

Vì thế, cô liền gật đầu, "Tôi đã biết, tôi sẽ tìm một cơ hội thoát thân."

"Như vậy mới tốt."

Tề Ngọc ôn nhuận mà sờ sờ đầu Tần Khả Nhân, bộ dáng sủng nịch cô như ngày thường. Không nghĩ tới, tình cảnh này dừng trong mắt người khác, lại khơi dậy sự chói mắt hận ý.

Khi Tần Khả Nhân trở về, sự việc lộ hàng đã xảy ra. Cô vốn đã mặc đồ có chút hở hang, không biết cái chân từ đâu ra, thế nhưng dẫm lên góc váy của cô. Chỉ nghe soạt một tiếng, dây váy trên vai cô đột nhiên bị đứt, toàn bộ váy điên cuồng rơi xuống.

Tần Khả Nhân vội vàng bảo vệ, nhưng đã không kịp nữa rồi.

Váy này được làm từ tơ tằm, mặc trên người trơn không bắt được. Mà cô vì để mặc đẹp hơn, bên trong không mặc BRA, mà dùng miếng dán thoáng khi đặc biệt.

Nếu thật sự bị lộ hàng ở trường hợp này, vậy cô phải giấu mặt mũi đi đâu!

Tần Khả Nhân nhịn không được quay đầu lại nhìn, quả nhiên nhìn thấy bóng dáng ẩn nấp của Tần Diệu Nhi ở trong bóng tối.

Là cô ta!

Mẹ nó, cô chính là em gái của cô ta đó.

Những người xung quanh dường như nghe thấy động tĩnh, nhanh chóng đưa mắt nhìn. Khi bọn họ sắp phát hiện, lại thấy một chiếc áo tây trang màu đen che trên người Tần Khả Nhân.

Nhiệt độ đột ngột khiến cô hơi giật mình, còn chưa phản ứng lại, Cảnh Khuyết đã chặn ngang bế cô lên.

Cái này, tất cả mọi người đều nhịn không được hướng mắt nhìn.

"Vừa rồi đã xảy ra chuyện gì?"

"Cô gái vừa rồi hình như thiếu chút nữa lộ hàng, là Cảnh Khuyết đột nhiên ôm lấy cô ấy."

"Trời ạ, Cảnh Khuyết sao có thể..."

Dưới ánh mắt của mọi người, ở trong lòng ngực Cảnh Khuyết, Tần Khả Nhân đỏ mặt đã được Cảnh Khuyết ôm tới phòng nghỉ. Anh đặt cô trên sô pha, ngay sau đó nói, "Sao lại không cẩn thận như vậy?"

Tần Khả Nhân nghĩ sao nói vậy, "Không cẩn thận chỗ nào, rõ ràng là có người cố ý làm như vậy."

Cảnh Khuyết nhướng mày, "Có người cố ý?"

"Đúng vậy, bằng không tôi... Ai? Không đúng, ánh mắt này của anh có ý gì, anh hoài nghi là tôi cố ý?"

"Tôi cũng không nói như vậy."

Mặc dù ngoài miệng không nói như vậy, nhưng trong lòng lại nghĩ như vậy!

"Nhưng anh chính là nghĩ như vậy, Cảnh Khuyết, tôi cần phải câu dẫn anh sao?" Tần Khả Nhân kích động, lập tức đứng lên. Bởi vì động tác quá lớn, tây trang dày nặng trên người cô cứ như vậy trực tiếp rơi xuống. Cùng rơi xuống, còn có chiếc váy bị đứt dây của cô.

OMG!

Môi anh đào của Tần Khả Nhân khẽ nhếch, không thể tin được trường hợp trước mắt. Trong trường hợp này, trong khoảng thời gian ngắn cô không biết nên làm gì, chỉ có thể xấu hổ mà hận không thể che mặt mình.

"Vừa rôi có lẽ không phải cố ý, nhưng hiện tại khẳng định là như vậy."

Cảnh Khuyết nhìn khung cảnh tuyệt đẹp trước mặt, ánh mắt lập tức trở nên cực kỳ thâm thúy.