Cảnh gia ở Lăng Thành.
Tần Khả Nhân nhìn ngôi nhà cổ tối tăm trước mặt, thân hình nhỏ xinh không tự chủ mà run lên.
Không hổ là nơi nuôi dưỡng ra hai kẻ biếи ŧɦái, trang trí theo phong cách cổ xưa, có cảm giác như một ngôi nhà ma.
Hai người anh em này, một người là bậc thầy tâm cơ trong nhóm phụ nữ, gần như không ai chơi lại cô ta! Một người là sự tồn tại giống như Quỷ Vương đệ nhất Lăng Thành, thủ đoạn tàn nhẫn, tất cả những người trêu chọc anh đều chết bất ngờ ở đầu đường, không có kết cục tốt!
Trọng điểm là, những người chết bất ngờ ở đầu đường đó, cuối cùng cũng không biết mình đã chết như thế nào.
Vừa vào nhà, Cảnh Khê đã lập tức mệt mỏi đi lên lầu. Nhà cũ Cảnh gia là một căn nhà song lập ba tầng, cô ta cố ý sắp xếp Tần Khả Nhân ở trong phòng của mình ở lầu hai, lại tìm hai người giúp việc trông giữ cô.
"Hai người nhìn chằm chằm cô ta cho tôi một tấc cũng không được rời."
Dứt lời, cô ta đi lên lầu.
Tần Khả Nhân thấy cô ta rời đi, tròng mắt đen xoay chuyển.
"Tôi đói bụng, tôi muốn ăn gì đó."
"Ngại quá, không có."
Không hổ là thuộc hạ của Cảnh Khê, thật đúng là không dễ lừa. Cô đi một vòng trong phòng, vừa vặn nhìn thấy cửa sổ trong WC, vô thức nghĩ ra một kế.
Sắc mặt Tần Khả Nhân trắng bạch, đột nhiên ôm bụng kinh hô, "Ai u, xong đời, tôi... Tôi hình như tới cái kia. Các cô sẽ không ngay cả WC cũng không cho tôi đi chứ? Ai, nếu không cho tôi đi, tôi sẽ làm bà dì dính ra đây mất."
Hai người giúp việc nhìn nhau, chán ghét mà nhìn cô một cái, "Chúng tôi đi vào cùng cô."
"Tôi mới không muốn cho các cô xem đâu! Tôi mặc kệ, nếu các cô khăng khăng muốn vào, tôi sẽ làm dơ nơi này!"
Nếu cô không nhìn lầm, nơi này hẳn là phòng của Cảnh Khê!
"Vậy... Được rồi, cho cô nhiều nhất năm phút, đi nhanh về nhanh!"
Năm phút sau, sau khi Cảnh Khê từ trên lầu đi xuống không thấy Tần Khả Nhân trên sô pha, há mồm hỏi "Cô ta đâu?"
Người giúp việc vội vàng trả lời, "Vị tiểu thư kia, bà dì tới nên vào WC."
Sắc mặt Cảnh Khê khó coi xoay đầu, "Phụ nữ mang thai thì sao có bà dì được?"
Tần Khả Nhân này, cư nhiên dám can đảm chơi cô ta?
Cảnh Khê tức giận, giơ tay tát vào mặt người giúp việc, "Ngay cả một người phụ nữ cũng trông không được, tôi thuê các cô còn có tác dụng gì? Phế vật!"
Bên kia, sau khi Tần Khả Nhân nhảy xuống từ WC, cổ chân vô cùng đau đớn. Cô hít sâu một hơi, cắn môi, cố nén đau chạy chậm.
Tuy cô không quen thuộc nơi này, nhưng chỉ có thể chạy nhanh về một hướng, miễn cho Cảnh Khê đuổi theo.
Nhưng mà, mỗi lần chạm chân xuống đất, đều giống như con dao cứa qua, đau đớn xuyên tim. Trước mắt cô còn có thể khập khiễng mà trốn chạy, nhưng...
Nhưng đây không phải kế lâu dài.
Cảnh Khê có xe, rất nhanh sẽ có thể đuổi kịp. Cho dù hiện tại cô ta đã sớm nhìn ra cô đang lừa cô ta, nếu rơi vào tay cô ta, thì sẽ thảm hơi mấy chục lần so với hiện tại!
Tần Khả Nhân đang nghĩ ngợi, một chiếc xe Maserati màu đen đột nhiên đập vào mắt. Cô chỉ cảm thấy quen thuộc không hiểu nổi, cũng không quan tâm, khập khiễng chạy chậm vọt lên.
Tốc độ xe Maserati không chậm, một khi phanh gấp cũng không có thể dừng lại ngay. Tần Khả Nhân bị đυ.ng vào, ngã trên mặt đất, vết thương trên cánh tay lại nứt ra lần nữa, chảy rất nhiều máu.
Nhưng cô không quan tâm, bởi vì, cô đã được cứu!