Cảnh Khê khẩn trương bất an, cô ta có thể đếm trên đầu ngón tay số cuộc gọi từ Cảnh Khuyết trong một năm, hơn nữa mỗi lần đều không phải chuyện tốt, không phải là anh trai cô ta phát hiện cô ta làm chuyện gì với Tần Khả Nhân chứ?
Trong lòng Cảnh Khê đột nhiên khẩn trương, nhìn màn hình hiển thị hai chữ Cảnh Khuyết càng khiến da đầu tê dại.
Không, trước mắt có sẵn pháo hôi ở đây rồi.
Cảnh Khê không chút do dự, lập tức cầm điện thoại đưa cho Tần Khả Nhân, "Đây, điện thoại của chồng cô."
Không đợi Cảnh Khuyết mở miệng, Tần Khả Nhân đã nói trước, "Ông xã, em và em gái anh đang ở cùng nhau, sắp về rồi."
Cảnh Khuyết cứng lại, sớm đã nhận ra người ở đầu kia căn bản không phải đứa em gái đáng ghét của anh. Giọng điệu vốn đã lạnh lùng của anh lại càng phủ thêm một tầng sương lạnh, "Cô là ai?"
Đã vậy còn gọi anh là ông xã!
Giọng nói của anh tràn đầy sự tức giận , bởi vì…
Trên thế giới này, còn chưa có người phụ nữ nào dám can đảm gọi anh là ông xã! Huống chi, anh vẫn là lần đầu tiên! Nơi nào có bà xã?
"Ông xã, anh nói gì vậy? Em là vợ của anh Tần Khả Nhân đây, bây giờ em sẽ mang con của chúng ta trở về tìm anh, anh chờ nhé."
Còn có con?
Giọng điệu lạnh lùng phát ra từ đầu bên kia của điện thoại, giống như đến từ địa ngục.
"Biết kết cục khi gạt tôi không?"
Chỉ một câu nói, đã khiến Tần Khả Nhân sởn tóc gáy.
Trong sách viết, Cảnh Khuyết này, tuấn mỹ vô song. Nhưng cũng chính vì khuôn mắt chói sáng trời sinh này của anh, cho nên khiến anh chọc không ít nợ đào hoa. Điều khiến người ta không thể tưởng được chính là, anh dùng thủ đoạn tàn nhẫn, không chút lưu tình đối với những người phụ nữ theo đuổi mình.
Đối với những người phụ nữ theo đuổi mình như thế! Càng không cần nói đến người xa lạ!
Nghe giọng nói của anh, Tần Khả Nhân nhíu mày. Trực giác khiến cô cảm thấy mình ăn vạ sai người rồi, sự tình hôm nay, có lẽ sẽ mang đến cho cô tai hoạ không thể xóa nhòa!
Chỉ là, không có lựa chọn nào khác.
Tần Khả Nhân chỉ có thể làm bộ không nghe thấy anh nói, ngược lại tự hỏi tự đáp, "Được, đã biết ông xã, chút nữa em sẽ trở về, cúp đây moah moah."
Sau khi Cảnh Khê lấy lại điện thoại từ Tần Khả Nhân, khoanh tay trước ngực. Nhưng trước mắt hứng thú đã bớt đi phân nửa, chỉ có thể bất lực nói, "Nếu đã vậy, cô cùng tôi về nhà đi. Tôi tin rằng, anh tôi nhìn thấy cô nhất định sẽ rất vui vẻ."
"Không cần, tôi có thể tự về."
Tần Khả Nhân vừa rồi anh dũng không sợ, hiện tại lại cảm thấy hơi sợ hãi. Nếu trở về đυ.ng phải Cảnh Khuyết, nói không chừng hôm nay cô sẽ phải chết không có chỗ chôn thây!
Vừa rồi cô nghe điện thoại, theo trực giác, cảm thấy đây là âm thanh đáng sợ nhất mà cô nghe được trong đời này.
Cảnh Khê híp híp mắt, tất nhiên không dễ dàng buông tha cô.
"Tần Khả Nhân, hôm nay cô phải trở về cùng tôi, nếu để tôi biết cô lừa gạt tôi và anh tôi, cô nhất định sẽ thảm hơn bây giờ."