Tạ Bạch Lộ đã bị mọi người quên lãng, sau khi rơi xuống đất nàng cũng không dám dừng lại, vội vàng đổi hướng chạy. Mãi đến khi tìm được một bụi cây rậm rạp để trốn, đợi một lúc không thấy Lăng Tùng đuổi theo, một người một khí linh mới tạm thời thở phào nhẹ nhõm.
Lúc này Tiểu Tinh mới dám lên tiếng: "Sợ chết mất! May mà ngươi phản ứng nhanh, nếu không chúng ta tiêu đời rồi!"
Tiểu Tinh vui mừng vì bọn họ lại thoát chết một lần nữa, có thể liên tục thoát khỏi tay tên điên Lăng Tùng, thật kỳ diệu!
Nhưng tâm trạng của Tạ Bạch Lộ lại trầm xuống.
Nàng hỏi: "Tiểu Tinh, có phải tu vi cao sẽ xóa bỏ được ấn ký thần thức mà tu sĩ tu vi thấp để lại không?"
Tiểu Tinh nói: "Đúng vậy, tu vi càng chênh lệch càng dễ dàng."
Tạ Bạch Lộ nghĩ, quả nhiên là vậy. Giá mà Lăng Tùng đến muộn hơn một chút thì tốt rồi, nàng đã nhìn thấy Đằng An Lam, nhỡ đâu đối phương là người tốt, đồng ý giúp nàng xóa bỏ thần thức ấn ký của Lăng Tùng thì sao?
Bây giờ thì hay rồi, nàng đoán Lăng Tùng và Đằng An Lam đang đánh nhau! Lăng Tùng vẫn chưa đuổi theo, chắc là bị ngăn cản lại, mà người có khả năng cản hắn lại chỉ có thể là Đằng An Lam. Chờ bọn họ đánh xong mới đi tìm Mục Ma, đến lúc đó nếu xui xẻo, nàng sẽ bị Lăng Tùng tìm thấy và gϊếŧ chết trong lãnh vực Mục Ma, còn nếu may mắn, chờ lãnh vực Mục Ma biến mất, Lăng Tùng cũng có thể dễ dàng tìm thấy và gϊếŧ nàng dựa vào ấn ký thần thức.
Thấy tâm trạng Tạ Bạch Lộ không tốt, Tiểu Tinh lập tức an ủi nàng theo thiết lập con cưng của vận may: "Chủ nhân, ngươi đừng lo lắng! Ngươi là con cưng của vận may, đến thời khắc mấu chốt nhất định sẽ có người đến giúp ngươi."
Tạ Bạch Lộ miễn cưỡng nở nụ cười: "Ừ."
Tiểu Tinh có thể tin, nhưng nàng không thể tự lừa mình dối người, nếu không làm gì cả nàng chắc chắn sẽ chết.
Cần một người thứ ba xen vào... Vấn đề là, nàng gặp được mấy người Đằng An Tu đã là trùng hợp, làm sao có thể trùng hợp gặp được một tu sĩ cấp cao thiện lương khác nữa?
... Khoan đã, nơi này là lãnh vực Mục Ma, sự tồn tại của Mục Ma có phải quá mờ nhạt không? Hay nàng lợi dụng Mục Ma?
Đột nhiên Tạ Bạch Lộ nghĩ đến một chuyện, hỏi: "Tiểu Tinh, Mục Ma chỉ ăn thi thể tu sĩ thôi à?"
Tiểu Tinh không biết vì sao Tạ Bạch Lộ lại hỏi vậy, chỉ thành thật trả lời: "Không, chỉ cần là thứ có linh lực, tà ma đều ăn được."
Tạ Bạch Lộ nói: "Vậy ngươi nói xem, chúng có thích Thần Khí không?"
Nói đến đây, Tiểu Tinh phấn khích, nó lắc lư thân hình trắng mập đắc ý nói: "Đương nhiên! Khi chế tạo Thần Khí không biết đã dung nhập bao nhiêu bảo bối, tất nhiên tà ma thích ăn Thần Khí hơn tu sĩ!"
Tạ Bạch Lộ nghe vậy trong lòng mừng rỡ, giả vờ lo lắng nói: "Vậy ngươi là Thần Khí trong các Thần Khí, không phải rất nguy hiểm sao? Ta yếu ớt hơn cả Luyện Khí, nếu Mục Ma đến cướp, chẳng phải ngươi sẽ bị cướp đi ngay lập tức à? Hai tu sĩ Kim Đan mạnh nhất kia hình như đang đánh nhau, đâu rảnh lo chuyện này!"
Nàng vừa nói xong thì thấy mấy con mắt trong bụi cây chớp chớp.
Quả nhiên những con mắt của Mục Ma không chỉ có thể nhìn mà còn có thể nghe!
Tiểu Tinh có vẻ sững sờ, xoay xoay thân hình trắng tròn ngây ngốc nhìn Tạ Bạch Lộ.
Nó lập tức phản ứng lại, vội vàng kêu lên: "Vậy ngươi đừng nói ra! Ngươi không nói Mục Ma sẽ không biết, nhưng bây giờ..."
Nó nhìn những con mắt khắp nơi, không nói nên lời. Mục Ma tuy yếu, nhưng chủ nhân mới của nó còn yếu hơn!
Tạ Bạch Lộ nói: "Chẳng lẽ chúng ta không nói thì nó cũng không biết? Ngươi là Thần Khí còn gì!"
Tiểu Tinh lập tức đáp: "Đương nhiên! Hiện tại ta giống như hạt châu bị phủ bụi, ngươi không thấy đám người Đằng gia và tán tu kia đều không phát hiện ra ta sao? Nếu ngươi không nói, Mục Ma sẽ không biết ta là Thần Khí! Hơn nữa, Mục Ma rất ngu!"
Tạ Bạch Lộ thấy những con mắt xung quanh chuyển động càng lúc càng nhanh, có lẽ là đang tức giận.
Nàng nhắc nhở: "Đừng chửi nữa, ngươi xem Mục Ma tức giận rồi kìa."
Tiểu Tinh tức muốn hộc máu: "Bây giờ nó chắc chắn đang trên đường đến đây, chúng ta sắp bị nó nuốt chửng còn quan tâm nó có tức giận hay không làm gì!"