Lúc này, quản lý cũng đã đến. Nhìn số lượng hàng hóa Cố Đồ mua, ông ta có phần kinh ngạc. Nhưng mấy ngày nay, do sự xuất hiện của hố đen, mọi người đều hoảng loạn, khắp nơi rơi vào cảnh chạy loạn. So với tình hình chung, hành động của Cố Đồ cũng không quá bất thường.
Thậm chí, quản lý còn nhiệt tình nói: “Tổng hóa đơn của cậu là 8741 tệ. Bên tôi có chính sách giảm giá 5% cho đơn hàng từ 8000 tệ trở lên, nên tổng cộng chỉ còn 8303.95 tệ. Ngoài ra, chúng tôi có thể giao hàng tận nơi cho cậu, cậu thấy sao?”
Cố Đồ lập tức đồng ý.
Rời khỏi khu Nam Thị, đã là 11:48 trưa.
Dạ dày cậu không tốt, nhất định phải ăn trưa đúng giờ. Nhìn quanh các quầy hàng ăn vặt, cậu phát hiện giá cả đều đã vượt quá 100 tệ một suất.
Tiếc tiền, lại nghĩ nếu đến Tây Thị thì phải ngồi xe buýt gần hai tiếng, mà trên đường về sẽ đi ngang qua nhà, Cố Đồ quyết định tự về nấu cơm.
Về đến nhà, Cố Đồ tự nấu một bát mì sợi nhỏ, thêm vài cọng rau xanh, rưới chút xì dầu rồi bắt đầu ăn.
Ăn xong, cậu tranh thủ thời gian quay lại Nam Thị.
Tại đây, cậu mua một đống đồ dùng vệ sinh cá nhân.
Tất cả đều là những thương hiệu nội địa lâu đời, giá rẻ mà chất lượng tốt. Ví dụ như một chai dầu gội 500ml chỉ 15 tệ, một tuýp kem đánh răng chỉ 3 tệ.
Thế nhưng, dù từng món có vẻ rẻ, tổng cộng số tiền cậu bỏ ra cho đống đồ lặt vặt này lại lên đến 3169 tệ – đủ để thấy số lượng cậu mua nhiều đến mức nào.
Nhiều người khi đối mặt với tận thế thường nghĩ chỉ cần có thức ăn là đủ, nhưng lại quên mất một thứ quan trọng: lửa.
Con người đã quen với cuộc sống tiện nghi. Khi đột ngột mất điện và bị lũ thây ma đuổi khỏi thành phố trong tình trạng hoàn toàn không chuẩn bị, họ phát hiện mình không biết cách nhóm lửa. Không thể lên mạng tra cứu, nhiều người đã chết vì lạnh, hoặc bị ngộ độc thực phẩm khi buộc phải ăn đồ sống.
Cố Đồ cũng không biết nhóm lửa, thế nên cậu đã mua luôn 100 chiếc bật lửa loại 0.8 tệ một cái và 100 gói diêm, mỗi gói 1.2 tệ, bên trong có mười hộp nhỏ.
Bật lửa và diêm tổng cộng hết 200 tệ.
Sau đó, cậu mua thêm một số đồ dùng sinh hoạt linh tinh như giấy vệ sinh, hết 1295 tệ.
Mua xong, Cố Đồ ghé qua tiệm thuốc gần đó, mua 5000 tệ tiền thuốc, 1000 tệ băng gạc, băng cá nhân, ống tiêm cùng một số vật dụng y tế khác, và 1500 tệ cho dao phẫu thuật, ống nghe cùng một số thiết bị y khoa.
Rời khỏi Tây Thị, Cố Đồ kiểm tra số dư tài khoản, hiện tại cậu còn 20.158,49 tệ.
Đến Bắc Thị, cậu ghé vào cửa hàng vật liệu xây dựng, mua một đống ốc vít, đinh thép, tổng cộng hết 2230 tệ.
Tiếp đó, cậu đến cửa hàng điện máy, mua một máy xay bột, một máy ép dầu và 500 tệ tiền đèn điện.
Máy xay bột có thể nghiền bột mì, tiêu, ớt khô, thậm chí cả dược liệu phơi khô, giá 899 tệ.
Máy ép dầu đúng như tên gọi, có thể ép dầu từ lạc và hạt cải dầu. Trong không gian của cậu có sẵn hạt giống hai loại này, với máy ép dầu, sau này cậu không cần lo thiếu dầu ăn nữa. Máy ép dầu giá 1099 tệ.
Cả hai cửa hàng đều cam kết giao hàng tận nơi, giúp cậu bớt đi không ít rắc rối.
Cuối cùng, cậu đã mua thêm năm chiếc chậu sắt không gỉ với kích cỡ khác nhau, ba chiếc chum lớn, và một tấm bạt nhựa chống nước rộng 100m², tổng cộng hết 640 tệ.
Sau nửa ngày bận rộn, Cố Đồ lau mồ hôi trên trán, bước vào chợ đồ cũ giá sỉ.