“Cô…”
“Anh…”
Mấy phút sau, cả hai bất ngờ nhìn nhau, đồng thời cất tiếng.
Bốn mắt chạm nhau, tim cả hai bỗng đập loạn nhịp.
Đêm điên cuồng ấy, ánh mắt hai người cũng giao nhau như vậy, khắc sâu vào tâm trí nhau.
Thời Mộ Nhiễm thấy chỉ còn sự xấu hổ, trong khi ánh mắt Lệ Quân Hàn dần ngập tràn tức giận.
Sau đêm đó, cô biến mất suốt mười tháng.
Khi gặp lại, cô đã sinh con!
Người phụ nữ nhẫn tâm này.
“Anh… Anh nói trước đi.”
Thời Mộ Nhiễm cảm nhận được cơn giận của Lệ Quân Hàn vội cúi đầu, lúng túng nghịch ngón tay.
“Ngày mai, mẹ tôi sẽ đến.”
Lệ Quân Hàn cũng dời ánh mắt, giọng nói lạnh lùng.
“Gì cơ?”
Thời Mộ Nhiễm giật mình ngẩng đầu, vẻ mặt hoảng hốt nhìn anh.
Mẹ anh…
Chẳng phải chính là mẹ chồng trên danh nghĩa của cô sao?
Bà đến đây làm gì?
“Để thăm cháu nội.”
Dường như Lệ Quân Hàn đọc được suy nghĩ của cô, liếc nhìn cô một cái rồi nhạt giọng giải thích.
Thời Mộ Nhiễm lập tức nhìn về phía Tình Thiên.
Phải rồi, con trai mình đã sinh cháu, đương nhiên bà nội sẽ đến thăm.
Nhưng…
Nhưng cô và Lệ Quân Hàn…
Dù có con và đã đăng ký kết hôn, họ không phải một cặp vợ chồng bình thường…
Thậm chí còn ngủ riêng.
“Tối nay, tôi sẽ đến đây cùng cô chăm con.”
Người đàn ông nói thêm.
Thời Mộ Nhiễm kinh ngạc nhìn anh.
Anh thật sự có thể đọc suy nghĩ sao?
Sao anh lại biết cô nghĩ gì?
“Tôi nghe dì Trương nói con sẽ thức dậy vài lần trong đêm. Cô muốn làm một người mẹ tốt nhưng đừng quên rằng con còn có bố. Tôi sẽ làm một người bố tốt.”
Thời Mộ Nhiễm không đáp, ánh mắt nhìn xuống sàn nhà, cắn chặt môi, trông đầy khó xử.
“Sao vậy?”
Lệ Quân Hàn nhìn dáng vẻ không thoải mái của cô, sắc mặt trầm xuống.
Cô nghĩ anh muốn ở lại đây sao?
Chẳng phải vì đứa bé thôi sao!
“Nhưng tôi phải cho bé bú… thì làm sao đây…”
Thời Mộ Nhiễm xấu hổ đến mức không dám nhìn Lệ Quân Hàn.
Cô thường nằm cho bé bú, phải lộ ngực. Nếu Lệ Quân Hàn ở đây, chẳng phải sẽ nhìn thấy sao?
“Cô sợ tôi nhìn lén à?” Lệ Quân Hàn nhếch môi cười lạnh, giọng vừa khinh thường vừa buồn cười: “Cũng không phải chưa từng thấy, chẳng có gì đáng xem cả.”
“Anh…”
Thời Mộ Nhiễm cúi đầu nhìn ngực mình.
Anh chắc chắn là không đáng xem sao?
Dù hiện tại cô đang trong thời kỳ cho con bú, kích thước tăng lên vài cỡ, nhưng một năm trước dáng người cô cũng rất đẹp, có biết không?
Cư dân mạng luôn nhận xét về vóc dáng của cô là “vừa trong sáng vừa quyến rũ”.
Sao có thể nói là không có gì đáng xem chứ?
“Mẹ tôi là người dễ gần, cô không cần lo lắng. Những người khó tính, tôi sẽ cố gắng không để cô gặp mặt.”
Lệ Quân Hàn nhanh chóng nói thêm.
Thời Mộ Nhiễm hơi mở to mắt nhìn anh, không khỏi thắc mắc.
Anh đang… an ủi cô sao?
Nhưng chẳng phải anh rất hận cô ư?
Tại sao… lại còn nghĩ cho cô?
“Tôi còn phải xử lý công việc. Để dì Trương vào đây giúp cô chăm con.”