“Ba lớn ba nhỏ, làm sao biết thịt cuồng thứ đã tinh lọc hay chưa? Cũng dựa vào cảm giác sao?”, An Ninh nhìn thấy sau khi lột lớp màng ra, năng lượng Cuồng Bạo cũng ít đi rất nhiều hỏi.
“Thịt cuồng thú khác với thực vật, cần phải có dụng cụ để kiểm tra đo lường, chờ ba một chút”, Wood cũng cảm giác có chút không đúng.
Chiến đội của Lãnh Khang Bình săn đó chính là một đàn chân gà cấp bốn, Wood lại là cuồng chiến sĩ cấp năm, cảm nhận đối với cuồng thú thấp hơn một bậc sẽ nhạy bén hơn một chút.
“Tích, đã tinh lọc 90%, có thể ăn được.”
Nghe giọng nói báo lại của máy móc, Wood cùng Sinier đều yên lặng.
Con gái của bọn họ có chút nghịch thiên.
(Nghich thiên: trái với ý trời, trái đạo trời)
An Ninh thức tỉnh năng lực hòa hợp với thực vật, có thể tìm được thực vật năng lượng mới cũng không lạ.
Tinh tế này có mấy trăm tinh cầu năng lượng, mỗi tinh cầu năng lượng đều có giống loài khác nhau, mỗi ngày còn có các loại thực vật tiệt chủng cùng sinh mới.
Phải biết rằng, phát hiện ra thực vật năng lượng mới vô cùng khó khắn.
Nhưng nếu chỉ dùng một chút nước sôi, xé một lớp màng, làm cho thịt cuồng thú vốn không thể ăn được, không cần nữ giới tinh lọc lại có thể ăn được.
Điều này có nghĩa, nếu như tin tức này lộ ra, An Ninh sẽ có thể gặp nguy hiểm.
Ai biết con bé còn có thể phát hiện ra một cái khác hay không, cuồng thú không cần nữ giới tinh lịc mà có thể trực tiếp dùng ăn.
Thực vật năng lượng cuồng chiến sĩ tìm không ra được, nhưng cuồng thú bọn họ có thể đánh chết mà?
Nhưng An Ninh lại không suy nghĩ nhiều như thế, cô còn đang suy nghĩ làm sao để hầm cái chân gà này.
“Ba nhỏ, trưa nay chúng ta ăn chân gà đi, nhưng làm sao để cắt nó ra đây?”
Lúc này Wood còn đnag thì thầm với Sinier, “Có thể giấu ăn chân gà được không, anh đi tìm Lãnh Khang Bình thương lượng một chút, không thể để cho người ta biết là do Ninh Ninh phát hiên ra, em ở lại với con bé.”
Sinier gật đầu: “Đừng quên lấy thê một ít chân gà về.”
“Yên tâm đi”, Wood đúng dậy còn chớp chớp mắt với Sinier sau đó mới rời đi.
“Ba nhỏ, dùng cái gì cắt đây?”, An Ninh đi đến bên cạnh Sinier hỏi lại một lần nữa.
“Để ba nhỏ bộc lộ tài năng cho con xem”, Sinier cười đứng dậy, từ trong nút không gian lấy ra một cái máy cắt bằng laser, sau đó điều chỉnh vị trí của chân gà, đều đều cắt ra.
Tiêu, bỏ vào, nghệ vàng, bỏ vào, gia vị, bỏ vào, rượu cũng không thể quên.
Dù sao An Ninh cũng mang theo đủ nhiều gia vị.
“Ba nhỏ, con muốn đi xa một chút để xem được không?”, An Ninh ngồi bên cạnh Sinier, đang cùng hắn nhìn cái nồi to hầm chân gà.
“Con muốn đi tìm thực vật năng lượng để nấu ăn sao?”
“Dạ, con còn muốn đi tìm hương liệu, ba nhỏ, ba không tò mò sao?”
Sinier chải tóc cho An Ninh: “Tò mò cái gì?”
An Ninh dựa đầu vào cánh tay của Sinier: “Tò mò vì sao con có thể biết những thứ mà hai ba không biết, tò mò về năng lực của con, lai lịch của con.”
Từ sau khi thức tỉnh năng lực, thỉnh thoảng An Ninh lại mơ thấy cha mẹ ở kiếp trước, những lời nói miệt thị giống như thần chú, quấn lấy cô không bỏ.
Cô cũng đã từng nghi ngờ, có khi nào hai người ba nuôi sẽ không còn yêu thương cô nữa không?
Cô muốn trở nên mạnh hơn, trở nên hữu dụng, cô sẽ không ngừng dùng năng lực của mình.
Vẫn muốn lừa gạt sao.
Từ cây hạch đào đến chân gà của gà chân dài, hai vị ba ba, bao gồm cả Lãnh Khang Bình không có quá nhiều câu hỏi.
Cô chỉ cần nói, bọn họ sẽ làm.
Giờ phút này, đột nhiên An Ninh không muốn giấu giếm nữa.