“Lãnh Khang Bình, anh với đội của anh thật là mạnh mẽ”, sau khi chiến đấu kết thúc, An Ninh liền chạy tới chỗ Lãnh Khang Bình.
Một đàn gà chân dài này đã bị mấy cái tiểu đội tiêu diệt toàn bộ.
Chiến đội của Lãnh Khang Bình đánh chết sáu con gà chân dài.
“Cảm ơn đã kích lệ, em có sợ hay không?” Lãnh Khang Bình dắt tay An Ninh qua, che lại tầm nhìn của cô.
“Em không sợ, vì sao lại chặt bỏ chân gà thế?”, An Ninh dò đầu từ bên cạnh Lãnh Khang Bình ra, nhìn mấy cái chân gà thật lớn kia.
“Lá gan của em thật lớn, chân gà chiếm không gian lớn nên không dễ mang theo, cho nên cứ chặt bỏ ném qua một bên, thân gà sẽ kéo về nơi dừng chân rồi rút lông gà.”
“Chân gà mà các anh bỏ, em có thể lấy không?”
“Em muốn.”
Lãnh Khang Bình nhéo nhéo bàn tay của An Ninh: “Em muốn thì đều lấy hết đi.”
Đội tác chiến biết An Ninh muốn chân gà đều không có một chút cảm xúc bất mãn nào, một vị nữ giới chỉ muốn mấy cái chân gà, cho dù bắt bọn họ đào đất, bọn họ cũng cam tâm tình nguyện mà đi đào.
Trở lại nơi dừng chân, trước tiên An Ninh đi tìm ba nhỏ Sinier của mình, Sinier đã làm xong một nồi hạnh nhân rang, đang bỏ vào những hộp nhỏ cất vào hộp giữ tươi.
“Ninh à, mau tới nếm thử đi, ăn rất ngon.”
“Con nói xem con gái nhà ai mà giỏi như thế chứ?” Sinier mặc một cái tạp dề mặc hồng nhạt, dùng đũa gắp cho An Ninh một hạt hạnh nhân.
Cũng không quên người yêu của mình, cũng gắp cho Wood một hạt.
Mà Lãnh Khang Bình đi theo ở phía sau? Tự mình phải đi lấy.
Giòn, ngọt, thơm, càng nhai càng thơm, An Ninh gật đầu, giơ một ngón tay cái với Sinier.
Duy nhất chỉ có một điểm không đủ, đó chính là nơi đây thiếu rất nhiều gia vị.
Sau khi An Ninh thức tỉnh năng lực, toàn bộ ký ức về kiếp trước cùng với trí nhớ vị giác cũng trở về, những đồ ăn ngon trước kia ở tinh tế, bây giờ cô ăn lại đều cảm thấy có một chút mùi lạ.
Nếu như là nguyên liệu nấu ăn có cập bậc càng cao thì mùi lạ kia càng ít.
“Ba lớn với ba nhỏ nuôi con gái thật tốt, ba nói xem nhà nào có baba nấu ăn ngon như vậy chứ?”, An Ninh nuốt xong hạnh nhân trong miệng liền trả lời câu hỏi của Sinier.
“Ôi, Ninh đáng yêu của ba, nhờ có Ninh mà ba nhỏ mới có tay nghề tốt như vậy đó.”
“Ha ha ha ha.”
Lúc hai ba con còn đang cười haha, thì Wood cùng Lãnh Khang Bình đã ăn không ngừng.
Ăn ngon quá.
Đặc biệt là Lãnh Khang Bình có cảm nhận rất rõ ràng, vừa rồi hắn chiến đấu xong, chứng Cuồng Bạo trong cơ thể có chút xao động, bây giờ chỉ cần ăn một hạt hạnh nhân, trong nháy mắt liền ổn định lại.
“Sinier, đây là thực vật năng lượng gì thế? Mua ở đâu vậy?” Sau Lãnh Khang Bình cảm nhận chứng Cuồng Bạo trong cơ thể đã hoàn toàn bình tĩnh lại thì mở miệng hỏi.
Thứ này giống như đồ ăn vặt lúc nào cũng có thể mang theo bên người, còn tiện lợi hơn cải thìa.
Sinier cũng không giấu giếm, nói cho Lãnh Khang Bình tất cả làm sao có được hạt hạnh nhân này, cũng nhân tiện khen nữ nhi nhà mình.
Sau khi An Ninh kết hôn với Lãnh Khang Bình, hai nhà chính là chung thể, nếu có lợi ích cũng không quá mức giấu đi.
Cây hạch đào ở nơi dùng chân đã bị mấy người Sinier cướp sạch sẽ, Lãnh Khang Bình sẽ sai người đi tìm ở nơi khác, không có vấn đề.
Biết được một đống lớn cây hạch đào trong rừng có chứa thực vật năng lượng cấp năm, Lãnh Khang Bình kích động ôm An Ninh xoay vòng vòng, còn học theo Sinier hỏi, là ai có may mắn cưới được người vợ tốt như thế chứ.
Lãnh Khang Bình liền đi ra ngoài sắp xếp cho đội viên của mình bí mật đi tìm hạch đào, còn An Ninh thì nhớ tới chân gà của mình.
“Ninh à, con lấy chân gà về làm gì thế?” Sinier ngồi xổm trên mặt đất chọc chọc cái chân gà nhìn qua rất giống chân hắn.
“Ba lớn ba nhỏ, nấu nhiều nước sôi một chút, chúng ta nấu chính chân gà một chút, sau đó xé lớp màng màu đen ra.”
Con gái làm gì cũng đúng, vậy nên hai baba liền đi vào trong phòng bếp nấu nước, chân gà lớn như thế chắc chắc cần rất nhiều nước.
Đừng nhìn tay nghề của cuồng chiến sĩ chẳng ra gì, cũng bởi vì không có nguyên liệu nấu ăn phong phú, nhưng đồ làm bếp của tinh tế lại thật sự quá tốt.
Nước rất nhanh đã sôi.
Dùng hai thùng nước sôi lớn mới nấu xong toàn bộ chân gà, cũng may Sinier có sức lực lớn, lớp màng màu đen bên ngoài chân gà cũng bị xé xuống.