Đến buổi chiều ngày thứ nhất ở tinh cầu năng lượng số 8, ba cha con An Ninh vẫn luôn ở trong rừng cây hạc đào.
Hai baba thì ở trên cây hái hạch đào, còn An Ninh đứng ở dưới tàng cây tìm hạch đào rơi xuống.
Hiệu xuất của ba người rất cao, những quả hạch đào ở gần đây đều bị bọn họ cướp sạch.
Vào buổi tối, trong phòng nghỉ ngơi của Wood cùng Sinier vẫn luôn vang lên âm thanh răng rắc bóp vỡ hạch đào.
Bởi vì An Ninh bận rộn một buổi trưa, cho nên buổi tối trực tiếp nằm vào trong khoang chữa trị mà ngủ rồi.
Cái này làm cho Lãnh Khang Bình đang muốn nói chuyện với An Ninh có chút không biết làm sao.
Ngày hôm sau thời tiết vô cùng tốt, xung quanh toàn rừng cây màu xanh lục làm cho tâm tình của mỗi người cũng thoải mái hơn không ít.
An Ninh cùng Wood đi theo đội tác chiến, cô muốn nhìn hình dáng của gà chân dài như thế nào.
Sinier ở lại nghĩ ngơi, còn thuận tiện nghiên cứu cách làm hạnh nhân rang mà An Ninh vừa mới đưa ra công thức.
“Gà chân dài thật là lớn nha”, An Ninh đứng ở trên một đỉnh núi, nhìn thành viên trong đội tác chiến đang chiến đấu với gà chân dài.
Loại gà này có phần chân gấp ba lần thân thể của nó, còn cao hơn cuồng chiến sĩ.
Nhìn qua có chút giống đà điểu ở thế giới trước, nhưng chân của đà điểu không dài đến mức này.
Cuồng chiến sĩ muốn đánh chết gà chân dài, cách tốt nhất chính là thọc từ phía dưới bụng lên, bụng của gà chân gà là nơi có phòng ngự yếu nhất.
“Lông của gà chân gài có thể chế tác dụng cụ phòng ngự, lực chân của nó rất mạnh”, Wood giới thiệu sơ qua về gà chân gà cho An Ninh biết.
“Vậy không phải khi tấn công bụng của nó rất nguy hiểm sao”, lúc này cuộc chiến đấu đã càng lúc càng kịch liệt, An Ninh nhìn qua mà sợ hãi.
“Tầm mắt của nó không thể bao quát cả dưới chân, vậy nên khi tấn công dưới chân lại tương đối an toàn.”
“Con nhìn xem”, Wood chỉ cho An Ninh nhìn xem, “Giá trị vũ lực của Lãnh Khang Bình là rất cao, cậu ấy vẫn luôn khơi mào lửa giận của gà chân dài, giúp cho đội viên của mình tấn công dưới bụng nó.”
“Ở gần bọn họ là tiểu đội của gia tộc Dick, nhưng chiến lực tác chiến của bọn họ có vấn đề…”
Ánh mắt của An Ninh chẫm rãi có chút mơ màng, chiến lực mạnh yếu cô còn chưa rõ ràng, bây giờ còn muốn phải tìm hiểu chiến lực tác chiến của mỗi tiểu đội.
An Ninh nghe được một lát thật sự không theo kịp bài gảng của ba lớn, cô nhịn không được mà chen vào: “Ba lớn, gà này có thể ăn được không?”
“Nếu rút đi da lông cùng xương cốt thì chỉ còn dư lại một ít thịt, nghe nói sau khi tinh lọc cũng không thể ăn được.”
“Vậy chân gà thì sao?”
Tuy rằng cách ở rất xa, nhưng khi An Ninh tập trung chú ý một chút, cô nhìn thấy ở hai cái chân lớn của gà chân gà có năng lượng Cuồng Bạo rất ít.
Cô nghĩ cho dù không cần tinh lọc thì hai cái chân gà kia trực tiếp nấu ăn cũng không có vấn đề gì.
“Chân gà thì làm sao?”, mạch não của Wood không theo kịp An Ninh, không hiểu ý của cô đang muốn nói cái gì.
“Ba lớn, con muốn hỏi là chân gà có thể ăn được không?”
Wood giật mình, thịt gà còn không ăn được ai mà muốn ăn chân gà chứ?
An Ninh rất muốn xác nhận xem phán đoán của mình có đúng không, cho nên cũng không rời đi, vẫn luôn ở trên đỉnh núi chờ đến khi chiến đấu kết thúc, bên cạnh đó cũng hái đi những rau dại có năng lượng cấp ba trở lên.
Năng lực này có thể cho cô nhìn thấy sự phân bố nhiều ít của năng lượng Cuồng Bạo, thật sự dùng quá tốt rồi.