Bữa cơm trưa hôm nay vô cùng thoả mãn, hai vị cuồng chiến sĩ đều đã bị thực vật năng lượng vuốt phẳng sự Cuồng Bảo trong cơ thể, thoải mái ngồi dựa ở trên sô pha.
Đương nhiên sẽ có người máy dọn dẹp chén bát dơ trên bàn cơm.
Còn An Ninh thì gửi tin nhắn cho hai người bạn tốt, khen ngợi sự ngon miệng của mầm cây hương xuân, làm cho Caily cùng Đào Tử thèm đến mức muốn lập tức bay đến nhà của An Ninh, ăn uống cho thoả thích.
Điều duy nhất mà An Ninh cảm thấy không hoàn mỹ đó chính là không có món chính, nếu như muốn ăn cơm hoặc mì như ở thế giới trước kia thì vô cùng khó khăn.
Ở tinh tế này không có nữ giới nào muốn gieo rồng thực vật năng lượng để nấu ăn cả, vậy món chính vô cùng khó mà có được.
Ngày tiếp theo, vào rất sớm Đào Tử và Caily đã có mặt ở nhà An Ninh, hai người đều được vị hôn phu của mình hộ tống đến, hai vị cuồng chiến sĩ cũng mang theo thịt của cuồng thú cấp ba đến.
Bọn họ lễ phép chào hỏi với Wood cùng với An Ninh sau đó liền trực tiếp đi vào phòng bếp với Sinier, bọn họ đây là muốn học hỏi tài nấu nướng của Sinier.
Đã có cơ hội học tập, nhất định phải quý trọng thời gian.
“An Ninh, mầm cây hương xuân là tên mà câu đặt cho thực vật năng lượng mấy được phát hiện này, cái cây kia cũng tên là hương xuân sao? Cậu có chụp ảnh lại không?” Điền Đào Tử mở máy truyền tin của mình, tìm được một phần tài liệu được đánh dấu, chuẩn bị viết thêm vào.
An Ninh ngồi ở trên ghế trong phòng mình, vô cùng ngoan ngoãn để cho Caily duỗi tóc cho mình, nhún nhún vai: “Đào Tử, tớ quên chụp rồi.”
Thấy trên khuôn mặt của Đào Tử có chút thất vọng, An Ninh vội vàng nói thêm: “Nhưng mà tớ nhớ được hình dáng của cái cây kia, lần sau đi tớ nhất định sẽ chụp lại.”
Đột nhiên tóc ở phía sau bị kéo đau một chút, sau đó âm thanh bất mãn của Caily cũng tuyền tới: “An Ninh, không phải cậu đã đồng ý với tớ là không đi ra ngoài nữa sao?”
“Không phải tớ sẽ tự mình ra ngoài mà, cây hương xuân còn có thể nảy mầm lại, đến lúc đó tớ với ba lớn sẽ đi nhìn xem thử, những mầm mới mọc ra có phải là thực vật năng lượng hay không?”
“Vậy mà còn có thể lớn lên sao?” Đào Tử cảm thấy vô cùng hứng thú, “An Ninh, đến lúc đó cậu phải nói với tớ một tiếng nha.”
“Điền Đào Tử.” Trong giọng nói của Caily rõ ràng có chút bất mãn, “Sao cậu lại muốn đi ngoài ngoài khi an toàn với cậu ấy chứ, chúng ta là nữ giới, không thể đi ra ngoài khi an toàn, rất nguy hiểm.”
“Bên ngoài khu an toàn đều là cuồng thú, cậu có biết cuồng thú hung tàn như thế nào không? Há miệng một cái là có thể nuốt các cậu rồi…”
An Ninh cùng Điều Đào Tử liếc nhìn nhau một cái, sau đó cả hai đều ngậm chặt miệng lại, hoàn cảnh gia đình của Caily khác hoàn toàn với An Ninh và Đào Tử, trong nhà Caily có đến ba nữ giới đạt điểm giá trị.
Càng không nói trong gia tộc lại có nhiều nữ giới khác, Caily từ nhỏ đã được giáo dục rằng nữ giới chỉ cần phụ trách ăn nhậu chơi bời, được nhiều cuồng chiến sĩ cưng chiều, đây cũng chính là suy nghĩ của nhiều nữ giới đạt điểm giá trị trong tinh tế này.
An Nình bởi vì xuyên qua nên khác nhau, còn Đào Tử chỉ vì muốn ăn ngon.
Chỉ cần có thực vật năng lượng mới cô nàng này đều muốn nghiên cứu một chút, dốc lòng muốn biến chúng nó thành những món ăn ngon.
Đương nhiên, Caily có thể trở thành bạn thân của An Ninh cùng Đào Tử, thì trong xương cốt của Caily cũng có tinh thần mạo hiểm, chỉ là do cô nàng này chưa phát hiện ra mà thôi.