Sau khi châm cứu cho Quan Viễn Phong một lần nữa, lại cho hắn uống thuốc, Quan Viễn Phong liền tạm biệt trở về nhà của mình.
Chu Vân lên sân thượng, trước tiên đi xem cá chình điện.
Mấy ngày nay nóng bức hiển nhiên làm cho cá chình điện cũng không thoải mái, đến đêm khuya mới đi ra chậm rãi bơi, Chu Vân nhìn nó rõ ràng béo lên không ít, đã vượt qua một mét năm, hoa văn trên thân hình tròn vo cũng so trước đó rõ ràng lộng lẫy hơn rất nhiều.
Anh suy nghĩ một chút, bắt mấy con lươn sống trong bể cá bên cạnh ném vào trong ao nước của cá chình điện.
Chỉ thấy trong nháy mắt con lươn kia mới rơi vào trong ao nước đã bơi điên cuồng, con cá chình điện phảng phất cảm giác được, chậm rãi bơi tới. Trong đêm tối đen, Chu Vân thấy rõ ràng một tia chớp màu lam nhạt bổ ra trên mặt nước.
Mấy con lươn nhanh chóng bị điện giật ngất xỉu ngửa bụng trên mặt nước.
Lúc trước tia chớp của cá chình điện không nhìn thấy, bây giờ uy lực rõ ràng tăng cường rất nhiều. Quả nhiên, trong cơ thể nó cũng đã có được tinh hạch dị năng hệ Lôi, là cá chình điện biến dị.
Chu Vân yên tâm, lại rắc chút tôm cho cá chình ăn, nhìn kỹ trong bể cá bên kia, động vật biến dị cũng không dễ phân biệt, nhưng phần lớn động vật biến dị đều sẽ tăng lớn trong thời gian ngắn, trở nên hung mãnh dị thường, còn phải quan sát thêm mấy ngày.
Anh đi vào trong nhà chăn nuôi, điều hòa ở đây vô cùng mát mẻ, Sao Chổi đã xoay người đi tới nhìn anh, Chu Vân sờ sờ đầu nó: "Sao mày không đi cùng chủ của mày." Sao Chổi liếʍ liếʍ lòng bàn tay anh, Chu Vân thấp giọng nói: "Mày cũng là kẻ xui xẻo, giống như chủ của mày."
Sao Chổi kiếp trước chết từ rất sớm, hẳn là cũng không có thức tỉnh dị năng trong sương đỏ, thật sự là vận khí không tốt lắm.
Anh còn nhớ rõ khi Quan Viễn Phong chém đầu của nó, hai con mắt cực kỳ đỏ.
Chu Vân đi vào xem gà vịt dê thỏ heo đã ngủ, quả nhiên tạm thời còn nhìn không ra con nào biến dị, chỉ có thể tiếp tục theo dõi sát sao, nhưng lấy kinh nghiệm trước kia để nhìn, tỷ lệ biến dị của gia cầm gia súc rất thấp, chỉ có động vật hoang dã mạnh mẽ mới có xác suất biến dị cao hơn.
Anh sờ đầu Sao Chổi nói: "Nhìn vận may của mày, nếu như con vật nào biến dị có tinh hạch, tao sẽ thử cấy ghép cho mày ——lúc nào đó tìm cơ hội đo lường độ phù hợp dị năng cho mày."
Sao Chổi hiển nhiên nghe không hiểu anh nói cái gì, nhưng có thể cảm nhận được thiện ý của anh, chỉ ẻng ẻng đáp lại hai tiếng.
Anh đi ra, nhìn vườn rau của mình.
Quan Viễn Phong quả nhiên có chăm sóc vườn rau và vật nuôi trên sân thượng rất tỉ mỉ. Thời tiết nóng bức như vậy, lá rau tuy rằng có chút héo úa, nhưng cũng không chết, buổi tối mát mẻ lại chậm rãi giãn ra cành lá, xanh mơn mởn.
Anh không nhìn kỹ rau, hoa quả và hoa cỏ mình trồng, mà đi thẳng đến sân thượng đối diện xem xét dược liệu quý của mình. Trong số dược liệu, quả nhiên trên phiến lá của những cây non vốn có tuổi đời tương đối tốt, thấy được mạch màu bạc nhàn nhạt, đây là đã biến dị!
Rễ của thực vật biến dị cũng sẽ sinh ra tinh hạch hệ Mộc, sau đó trên gân lá sẽ lộ ra mạch màu bạc, tinh hạch càng mạnh, màu sắc mạch lại càng rõ ràng.
Trong lòng anh vui sướиɠ, quả nhiên trước khi sương đỏ phủ xuống anh đã tận dụng hết khả năng trồng rất nhiều loại dược liệu khác nhau, chiếm được lợi thế này!
Đặc biệt là một mảng lớn rau sam, lá cây xanh biếc mang theo hoa văn màu bạc, thân đỏ tươi, hoa vàng rực rỡ, xanh um tươi tốt, rau sam này ngũ hành đều đủ, là nguyên liệu quan trọng để làm công cụ kiểm tra dị năng trong tương lai, bây giờ đã biến dị, vậy thì càng nhạy bén và chính xác hơn!
Chu Vân nhìn những báu vật này, trong lòng hưng phấn đến mức tim đập thình thịch, cẩn thận kiểm tra, đếm một hồi, tổng cộng có hai mươi ba gốc dược liệu biến dị!
Hơn nữa phần lớn là loại dược liệu có củ lâu năm như nhân sâm, linh chi, điền thất, hà thủ ô.
Theo mẫu phân loại trước đó, cây non mới trồng gần như đều chưa chuyển hóa.
Mà cây già, cùng mầm thuốc được gieo trồng từ hạt giống già, rõ ràng trở nên khỏe mạnh hơn, trên rễ cây có mạch nhỏ nhắn sáng bóng, nhất là mấy gốc nhân sâm già kia, màu sắc mạch vô cùng rõ ràng.
Chỉ là lúc này tinh hạch còn nhỏ, cần dị năng từ từ nuôi dưỡng, anh có thể có được dược liệu quý giá có tinh hạch. Sau này muốn có được dược liệu biến dị quý giá như vậy, phải trả giá bao nhiêu!
Những loại dược liệu dị năng này, dược tính của chúng cao hơn rất nhiều so với dược liệu bình thường.
Lấy nhân sâm dị năng mà nói, vốn dĩ nhân sâm có hiệu quả hồi sinh, bồi bổ nguyên khí, sau khi có được dị năng, cấp cứu cho bệnh nhân nguy kịch sẽ có tác dụng rất lớn ở thời tận thế.
Mà thực vật dị năng có một chỗ tốt chính là, thực vật đồng loại bên cạnh một cây thực vật dị năng, dần dần cũng sẽ hấp thu được tinh hạch dị năng, chậm rãi cũng chuyển hóa thành thực vật dị năng.
Chu Vân vươn ngón tay nhẹ nhàng điểm vào mỗi một gốc dược liệu, dị năng đã sớm thành thạo vô cùng ở kiếp trước nhanh chóng từ đan điền truyền đến đầu ngón tay, lần lượt truyền dị năng vào bên trong, chỉ là nhỏ một chút năng lượng hệ Mộc vào, cả cây dược liệu liền rung động, cả cây dược liệu giống như được đánh sáp sáng bóng, xanh mướt, tựa như lập tức hấp thụ đủ năng lượng.
Anh xoay người lại đi phòng kính xem xương rồng, nơi này thu hoạch càng nhiều!
May mắn từ sau khi mưa tạnh, anh đã mở hệ thống thông gió mới trong nhà kính ra để thông gió, quả nhiên sương đỏ phủ xuống cũng ảnh hưởng đến chúng.
Xương rồng vốn là thực vật cực kỳ dễ trồng, phần lớn là trồng bằng cách giâm cành, lúc anh mua đã đặc biệt yêu cầu muốn giâm cành từ cây xương rồng già, càng già càng to càng tốt, quả nhiên biến dị rất nhiều!
Nhất là các loại cậy thuộc họ xương rồng như cây thanh long, xương rồng trụ, lưỡi hổ, xương rồi tai thỏ, nha đam... mà anh mong đợi nhất, trên thân cây mọng nước màu xanh đậm, đường vân màu bạc rất rõ ràng, quả nhiên cũng biến dị!
Chu Vân vui mừng khôn xiết, đứng ở đó cẩn thận đếm, tổng cộng hơn năm mươi cây mọng nước biến dị! Kết quả nghiên cứu giống như kiếp trước, thực vật có tuổi thọ càng cao, sức sống càng mạnh, càng dễ dàng biến dị, sinh ra tinh hạch.
Mà xương rồng biến dị, giâm cành của chúng cắt ra rồi chăm sóc cẩn thận, đó chính là vô số thực vật biến dị!
Còn có chuyện vui nào vui hơn chuyện này sao? Phải biết rằng sa mạc trong nước không mọc ra xương rồng.
Kiếp trước bọn họ phải bỏ ra cái giá cực lớn mới có thể thu thập được một ít mẫu vật của xương rồng biến dị, hơn nữa khi đó xương rồng biến dị ở ngoài tự nhiên trải qua quá trình thăng cấp không ngừng, đã không còn dễ thu thập như vậy.
Chu Vân kiên nhẫn vận dụng từng chút dị năng của mình, chạm một cái lên tất cả thực vật biến dị, truyền dị năng của mình vào.
Năng lượng trong cơ thể dần dần cạn kiệt, nhưng anh không có dừng lại, vẫn đang nghỉ ngơi điều tiết, tiếp tục ép năng lượng ra.
Xem xong dược liệu và xương rồng, anh đi trở về sân thượng của mình, nhìn tình hình rau quả, không nằm ngoài dự đoán biến dị không nhiều lắm, chỉ có cây bí ngô khổng lồ kia biến dị.
Đây cũng là chuyện tốt, phải biết rằng cây bí ngô này vốn là giống bí ngô khổng lồ, nếu biến dị, quả bí ngô sẽ càng lớn, thời tận thế muốn tìm được thực phẩm to lớn như vậy cũng không dễ dàng, hạt giống loại bí ngô này sẽ vô cùng quý giá.
Mà cây bí ngô này đã tự trồng rất nhiều năm, đến lúc đó tinh hạch khẳng định không nhỏ. Chờ tình hình ổn định, anh vẫn là nghĩ biện pháp dời cây bí ngô đến nơi trống trải trong khu dân cư, để cho nó ra càng nhiều quả bí ngô biến dị mới được.
Anh lại nhìn mấy chậu dâu tây, việt quất trên giá, chúng đều đã kết trái, nhưng còn chưa hoàn toàn chín.
Anh duỗi ngón tay ra khẽ chạm vào những quả mọng nước căng mọng kia, truyền vào một chút dị năng, những quả mọng kia lập tức phát sáng, nhanh chóng chín, tỏa ra mùi thơm mê người.
Ngày mai bữa sáng có quả mọng biến dị để ăn, đây quả là một điều tốt.
Dị năng gần như cạn kiệt, anh đi tới cạnh cửa, đưa tay nắm lấy cây hoa thiên lý, dồn hết tất cả năng lượng còn lại vào.
Cây hoa thiên lý không kịp chờ đợi hấp thu năng lượng của anh, tất cả những bông hoa màu đỏ rực trên giá đều vui vẻ nở rộ rực rỡ, dây leo mới mọc bỗng nhiên vươn ra bốn phương tám hướng, từng chùm nụ hoa mới nhú lên, lá cây càng thêm rậm rạp, đường gân màu bạc trên phiến lá màu xanh đậm rõ ràng giống như ánh trăng chiếu rọi lên trên, giống như sinh vật sống đang run rẩy.
Cổ tay Chu Vân bị dây leo của cây hoa thiên lý rủ xuống quấn lấy, tầng tầng lớp lớp tham lam mà dịu dàng bao lấy anh, dường như muốn có thêm nữa.
Chu Vân hơi kinh ngạc, dùng tay kia chậm rãi vuốt ve dây leo của cây hoa thiên lý: "Quả nhiên, mày cũng đã biến dị, thảo nào kiếp trước có thể sống đến cuối cùng..."
Nếu như là kiếp trước, phần lớn mọi người phát hiện ra thực vật dị năng, đa số là lập tức móc lấy tinh hạch năng lượng hệ Mộc, kiếp trước những người tu luyện hệ Mộc đều hấp thu để nâng cao năng lực của bản thân.
Nhưng lại không chú ý đến, tu luyện dị năng, quan trọng hơn là phải sử dụng nhiều lần, khống chế lực lượng một cách chính xác, dùng hết sức mạnh tinh hạch trong cơ thể mới có thể không ngừng nâng cao năng lượng của tinh hạch, nhanh chóng nâng cao năng lực.
Mà điểm đặc biệt của người tu luyện hệ Mộc, chính là có thể thúc đẩy thực vật sinh trưởng, liên tục sử dụng dị năng cho các loại thực vật khác nhau, mới có thể nâng cao cấp bậc dị năng nhanh hơn.
Đương nhiên, cuối cùng anh có thể lên tới hệ Mộc cấp 5 duy nhất, anh đoán là do lợi thế của dị năng hệ Thủy - Mộc, anh có thể điều khiển thực vật, nhưng anh lại không nhìn thấy người tu luyện hệ Mộc nào khác có kỹ năng này.
Chu Vân lại chạm vào những chùm hoa kia: "Hôm nào chuyển chỗ trồng cho mày, gia cố tòa nhà này... Đến lúc đó nhờ cả vào mày. Ngày mai lại đến truyền năng lượng cho mày nhé."
Cây hoa thiên lý xào xạc rung động, dường như đang đáp lại anh, dây leo chậm rãi buông ra, lưu luyến leo lên nóc nhà.
Cảm giác cạn kiệt năng lượng không dễ chịu chút nào, nhất là lúc này vừa mới thức tỉnh dị năng.
Chu Vân chậm rãi xuống lầu trở về phòng mình, khoanh chân tiếp tục điều tiết nghỉ ngơi, một lần nữa rút ra năng lượng mỏng manh, vận hành một vòng chu thiên, cảm giác được đã khôi phục một chút.
Anh cúi đầu nhìn cây hoa sen bên cửa sổ, trước đó đã bị anh hái đài sen ăn mất rồi, bây giờ chỉ còn lại vài phiến lá và một nụ hoa hé nở.
Trên phiến lá tròn trịa của nó, cũng mơ hồ có mạch màu bạc, rất nhạt.
Chu Vân lại truyền một ít dị năng vừa mới khôi phục lên lá sen, lá sen chậm rãi mở ra, dường như cũng sáng lên một chút, nhưng không rõ ràng.
Chu Vân biết rõ cây hoa sen này cần rất nhiều năng lượng, bởi vậy cũng không rõ ràng. Không giống hoa thiên lý, dây leo rất nhỏ, một chút dị năng có thể khiến nó leo khắp nơi, vô cùng sống động sum suê.
Có một số thực vật biến dị cần rất nhiều năng lượng tinh hạch, sinh trưởng rất chậm, nhưng một khi tinh hạch trưởng thành, sẽ vô cùng mạnh mẽ.
Giống như những loại dược liệu như nhân sâm biến dị kia, đều cần rất nhiều dị năng để thúc đẩy sinh trưởng.
Chu Vân lại một lần nữa cạn kiệt năng lượng, nằm xuống ngủ, trong lòng lại vô cùng vui mừng và hài lòng.
Tuy rằng cảm giác cơ thể bị rút kiệt sức lực rất khó chịu, nhưng kiếp trước anh đã tôi luyện nhiều nên rất giỏi chịu đựng, trong đầu đã nhanh chóng sắp xếp đâu vào đấy cách sắp xếp những thực vật biến dị này.