Rõ ràng, mèo Maine Coon không chỉ bị đổ oan một lần.
“Gừ!” Mèo Ragdoll định phản kháng nhưng trước khi nó giơ móng vuốt lên, Ôn Dữu Ninh đã rụt tay lại, móng vuốt của nó vồ hụt, nó tức giận cào vào chậu.
Lục Noãn đứng bên cạnh nghe mà ngẩn người.
Cảm thấy hơi kỳ lạ.
Nhưng hình như họ trò chuyện rất trôi chảy, Lục Noãn mấp máy môi không biết làm sao để tham gia vào cuộc trò chuyện sôi nổi này.
Lúc này cô ấy mới nhớ ra những gì Ôn Dữu Ninh đã nói trước đó, về việc nghe hiểu tiếng lòng của động vật.
“Cô, cô thật sự có thể nghe hiểu tiếng lòng của động vật sao?” Lục Noãn kinh ngạc, nếu như trước đó còn có thể giải thích bằng “tình cờ nhìn thấy”, vậy thì bây giờ ai mở vòi nước, còn có chuyện camera...
Ôn Dữu Ninh từ lúc vào cửa đến giờ vẫn luôn đứng ở cửa, cũng không vào bếp, cô không thể nào đoán được trong bếp có lắp camera.
Kinh ngạc xong, Lục Noãn đồng thời đi vào bếp, quả nhiên, ngẩng đầu lên nhìn thấy một chiếc khăn lông treo trên camera ở vị trí cao mà cô ấy vừa rồi không để ý.
Lục Noãn: “??”
Ôn Dữu Ninh nói đúng thật!
Khi tất cả những điều không thể trở thành có thể thì suy đoán không thể nhất lại là đáp án chính xác nhất.
Khóe miệng Ôn Dữu Ninh nhếch lên: “Đương nhiên rồi, lát nữa tôi sẽ chia sẻ phòng livestream cho cô, chuyên đọc tâm chữa bệnh cho động vật nhỏ đấy.”
Lục Noãn há hốc miệng, cảm thấy thế giới quan của mình bị chấn động mạnh.
Nghe hiểu tiếng lòng của động vật, vậy mà... Thật sự có thể nghe được.
Lục Noãn: “Tôi lập tức theo dõi!”
Quả nhiên, trên thế giới này vẫn còn rất nhiều chuyện mà bọn họ không biết, ví dụ như ma quỷ, huyền học, Đạo giáo, Phật giáo. Trong thế giới tâm linh, rất nhiều chuyện không thể giải thích bằng logic thông thường.
Lục Noãn không ngừng nghĩ Ôn Dữu Ninh thật sự quá lợi hại, đồng thời... vận may của mình cũng quá tốt, vậy mà có thể quen biết cô!
“Cô đợi một chút, tôi đi lấy thức ăn cho mèo cho cô.” Lúc Lục Noãn chạy vào phòng, khóe miệng không ngừng cười toe toét.
Một bức tường toàn kệ, nước chỉ làm ướt túi thức ăn cho mèo lớn ở dưới cùng, những túi bên trên đều không bị ướt.
Mặc dù túi thức ăn cho mèo đều là túi chống thấm nước, nếu chưa mở ra, chỉ bị ngâm chút nước như vậy thì hoàn toàn không có vấn đề gì nhưng Lục Noãn vẫn lấy những gói nhỏ bên trên không bị dính nước, còn có các loại đồ ăn vặt, pate đóng hộp.
Ôn Dữu Ninh nghe thấy tiếng động bên trong, đi vào xem thử, quả nhiên thấy Lục Noãn đang bỏ đồ vào một chiếc túi lớn: “Không cần lấy nhiều như vậy, hôm nay dùng tạm, ngày mai tôi đi mua nguyên liệu về làm cơm cho mèo.”
“Tự làm?”
“Ừ.” Bây giờ Ôn Dữu Ninh làm việc gì cũng phải suy nghĩ đến ví tiền của mình trước, hơn nữa so với thức ăn cho mèo bán sẵn, cơm mèo tự làm cũng có rất nhiều ưu điểm: “Tự làm sẽ tiện hơn, làm một lần rồi cấp đông có thể ăn được rất lâu.”
Lục Noãn nghe vậy cũng thấy hứng thú, trước kia cô ấy cũng từng thấy hướng dẫn trên mạng nhưng lúc đó không muốn tự mình làm, mà mua đồ làm sẵn.
Nhưng bây giờ những lời tương tự từ miệng Ôn Dữu Ninh nói ra, cô ây lại bỗng nhiên có một loại cảm giác muốn tự mình thử: “Có hướng dẫn không? Có thể dạy tôi không?”
Ôn Dữu Ninh nói: “Tạm thời chưa có hướng dẫn. Nhưng tôi định ngày mai sẽ livestream quá trình làm.”