Vậy Làm Tiểu Ngọt A Đi

Chương 21: Tiệc Sinh Nhật Ở Nhậm Gia

Nhiệm vụ chủ tuyến mà hệ thống giao cho cậu, ngoài việc kiếm tích phân, còn là vả mặt những kẻ đã làm tổn thương hoặc lợi dụng nguyên chủ.

Mặc dù hệ thống không nói rõ nếu cậu không làm nhiệm vụ chủ tuyến thì sẽ xảy ra chuyện gì, nhưng dù thế nào đi chăng nữa, cho dù là báo đáp hệ thống đã để cậu sống lại một cuộc sống khỏe mạnh hay là cảm ơn nguyên chủ đã cho cậu cái thân phận này, hoặc là vì bản thân không thể nuốt nổi khẩu khí này, nhiệm vụ này Thịnh Lan dự định thực hiện.

"Hai vị trưởng quan, có thể lái phi thuyền thẳng vào sân của tôi được không?" Đôi mắt đen như đá quý của Thịnh Lan sáng ngời lại sạch sẽ, tràn ngập trưng cầu cùng thỉnh cầu.

Cậu đã làm tổn thương Úc trưởng quan, bây giờ còn muốn "lợi dụng" đối phương một lần.

Thịnh Lan quyết định, chỉ cần cậu xuất hiện ở bữa tiệc sinh nhật này, liền sẽ hoàn thành tiến độ vả mặt.

Nhưng điều này còn xa xa chưa đủ.

Chiếc phi thuyền loại nhỏ mà cậu đang ngồi cũng là quân đội đặc biệt sử dụng, hiện tại Thịnh Lan còn không có cái gì để dựa vào, nhưng có lẽ, việc được hai vị trưởng quan quân đội đích thân đưa về, sẽ là tiền vốn đầu tiên của cậu trong lần “về nhà” này.

Thịnh Lan nắm chặt đầu gối chính mình, những ngón tay thon dài trắng nõn nổi lên những đường gân xanh, quần của Úc trưởng quan lập tức bị cậu làm nhăn lại.

Cậu vô thức cắn môi.

Hai vị trưởng quan ngồi ở hàng ghế phía trước liếc nhìn nhau rồi nói: "Đương nhiên có thể."

"Không có vấn đề."

Nhiệm vụ họ nhận được là “đưa thiếu niên đến địa phương mà cậu muốn đến”. Địa phương này cho dù phải đi đến tận cùng thế giới cũng phải đi, chứ đừng nói đến việc chỉ lái phi thuyền vào sân Nhậm gia.

Nhưng trong khi trung thành hoàn thành nhiệm vụ cấp trên giao phó, hai vị trưởng quan vẫn không nén nổi sự tò mò.

Thiếu niên vẫn còn mặc quần của thiếu soái, đeo thắt lưng của thiếu soái, nhìn logo trên đó cỡ nào giản dị lại vẫn bắt mắt!

Cho nên, mối quan hệ giữa thiếu niên và thiếu soái của bọn họ đến tột cùng là gì? ! !

Phi thuyền thỉnh cầu tiến vào sân Nhậm gia, tuy không có thiệp mời nhưng dù sao cũng là phi thuyền của quân đội, người quản gia ở cửa vẫn tích cực đi báo cáo.

"Quân đội?"

Nhậm gia không có nhiều bạn bè xuất thân từ quân đội, những người có thể mời cũng đã đến, cho nên khi mới nghe được báo cáo như vậy, cha mẹ Nhậm gia có chút nghi hoặc không biết là ai sẽ đến.

Quản gia: "Biểu tượng trông giống Ngân Dực Hộ Vệ Quân."

Nhậm Kiều Nam vốn đang chú ý tới khách nhân đã đến, đột nhiên có chút kích động: "Chẳng lẽ là Úc học trưởng tới sao? Anh ấy là người của Ngân Dực Quân!"

Úc Thành Yến đã trở về Thủ Đô Tinh an toàn vào ngày hôm qua. Mặc dù tai nạn và sự trở lại của anh ấy chưa xuất hiện trên các phương tiện truyền thông, nhưng với tư cách là sinh viên Học viện Quân sự và là thành viên của diễn đàn bí mật, Nhậm Kiều Nam so với nhiều người, càng có thể nắm giữ được động thái của vị Úc học trưởng kia.

...Hắn nhân danh cha mình gửi thiệp mời đến đối phương nhưng không nhận được hồi âm. Hắn còn tưởng rằng anh ấy sẽ không đến.

Đương nhiên, học trưởng không tới cũng không sao, anh ấy rốt cuộc là bí mật trở lại Thủ Đô Tinh.

Không ngờ anh ấy lại tới? !

Nhậm Kiều Nam lập tức mỉm cười rạng rỡ, liếc nhìn cha mẹ và những vị khách xung quanh không biết chuyện gì đang xảy ra, liền dẫn đầu chạy ra ngoài trước.

Nhậm Kiều Bang ở bên cạnh nhìn thấy trong mắt hắn tràn đầy vẻ kích động, trong mắt tràn đầy u ám.

Ngược lại, khi cha mẹ Nhậm gia nghe tin học trưởng của Tiểu Nam tới đây, lại vui mừng muốn đích thân ra ngoài chào hỏi.

“Mời người ta vào nhanh lên.” Cha Nhậm ra lệnh cho quản gia.

Sau khi phát hiện ra Tiểu Nam thực sự có hứng thú với vị Omega kia của trường quân sự, Nhậm La Gia dưới sự thúc giục của vợ mình là Liêu Phương Cầm đã cử người bí mật điều tra.

Thời gian ngắn ngủi, vẫn chưa tìm được thêm tin tức hữu dụng nào, nhưng cũng đủ khiến Nhậm La Gia chú ý - vị kia Omega họ Úc, còn đang học ở trường nhưng đã là trung úy, thuộc về Ngân Dực Hộ Vệ Quân.

Phải biết rằng Ngân Dực Quân là đội quân được tạo ra bởi cựu Nguyên soái đế quốc cách đây hai mươi năm. Nó từng là một đội quân anh hùng bất khả chiến bại, không gì cản nổi, là quân đoàn anh hùng.

Mặc dù Nguyên soái đã qua đời hơn mười năm trước, vị trí nguyên soái của Đế quốc hiện tại đã bị bỏ trống, Ngân Dực Quân đã được cải tổ lại nhiều lần, hiện tại được gọi là Ngân Dực Hộ Vệ Quân, nhiều năm như vậy đã thật lâu không ai nhắc tới tên của vị kia.

Nhưng một vị quý tộc ở độ tuổi và địa vị như Nhậm La Gia vẫn nhớ đến vị nguyên soái anh hùng với chiến công vĩ đại, ông ta họ Úc.

Và người mà ông ta kết hôn năm đó chính là thân vương Samuel, em ruột của Bệ hạ.

Bọn họ cũng có một đứa con.

Mặc dù sau đó thân vương Samuel vì lý do nào đó mà qua đời, nhưng đứa trẻ này lại được Bệ hạ và Hoàng hậu nhận nuôi và chăm sóc như con ruột, và được bí mật bảo vệ suốt nhiều năm nay.

Thậm chí trong hoàng gia còn có tin đồn rằng Bệ hạ và Hoàng hậu yêu đứa trẻ đó hơn cả chính con trai ruột của họ...

Đương nhiên, nếu chỉ vì hắn họ Úc, thuộc về Ngân Dực Hộ Vệ Quân, cũng không thể kết luận thần tượng của Tiểu Nam là hậu duệ của Úc nguyên soái, là thiếu soái trẻ tuổi của Ngân Dực Quân.

Nhưng ngoài hai thông tin này, Nhâm La Gia dựa vào thủ đoạn của mình lại không thể tra ra được tin tức gì khác, điều này đã nói lên nhiều điều!

Bất kể tình hình thực tế có giống như những gì hắn suy đoán hay không, Nhậm La Gia vẫn quyết định dẫn cả gia đình đến trực tiếp nghênh đón, thể hiện ra mười phần thành ý.

Sau khi đạt được đồng ý, phi thuyền quân đội đã hạ cánh xuống dinh thự khổng lồ của Nhậm gia.

Nhìn thấy một nhà Nhậm bá tước đích thân ra ngoài chào đón, rất nhiều khách khứa và bạn bè đều chạy đến để xem náo nhiệt.

Tất cả mọi người đều tò mò: "Là ai? Ai tới?"

"Rõ ràng là đã đến muộn đi? Ai lại có mặt mũi lớn như vậy, đến muốn còn được Nhậm bá tước đích thân chào đón?"

"Còn phải hỏi sao? Ngươi không nhận ra cái ấn ký đó à? Đó chính là Ngân Dực Hộ Vệ Quân!"

"... Ngân Dực Quân? Từ khi nào Nhậm gia còn có quan hệ này?" Giọng điệu của người đàn ông chua chát.

Mọi người đều đang nhỏ giọng nghị luận, giữa đám người, Nhậm Kiều Nam theo bản năng chỉnh lại quần áo của mình.

Kỷ Quế Trạch và Ngụy Trí đi theo phía sau đều ghen ghét, hai người bọn họ cùng đều là học viện quân sự, ít nhiều nghe nói qua truyền thuyết về vị kia, giọng điệu chua chát hỏi: "Nam Nam, em liền thích Úc học trưởng đến vậy sao?"

Nhậm Kiều Bang đi theo, ở bên cạnh bổ thêm một đao: “Nhìn thấy Omega của em, em liền khẩn trương như vậy sao?”

"Ôi đại ca! Còn có hai người nữa."

Nhậm Kiều Nam bĩu môi nhìn bọn họ, Kỷ Quế Trạch trong mắt hắn chính là bạn thân từ nhỏ, còn Ngụy Trí là bạn học Alpha cùng trường có thực lực không tồi, đều thuộc về quan hệ có thể nói giỡn, vì thế sẽ không nghĩ nhiều.

Nhưng Nhậm Kiều Nam vẫn luôn theo đuổi thể diện, lại có da mặt mỏng, vì vậy không nhịn được oán trách: “Mấy người cũng đừng trêu ghẹo em, em nói em chỉ là ngưỡng mộ Úc học trưởng… Mấu chốt là anh ấy thế nhưng chịu đến dự tiệc sinh nhật của em! Anh ấy thế mà thực sự để ý đến em..."

Có tiếng khí giảm áp từ phía phi thuyền, sau đó khoang cửa lặng lẽ mở ra.

Một đôi chân dài dẫn đầu bước ra.

Thứ mà mọi người có thể nhìn thấy là một chiếc quần quân đội tiêu chuẩn có cánh màu bạc.

Đôi môi Nhậm Kiều Nam run lên vì kích động.

Nhưng khoảnh khắc tiếp theo, chủ nhân của chiếc quần dài quân đội- cùng trong tưởng tượng của Nhậm Kiều Nam hoàn toàn không giống nhau, một thiếu niên tuấn mỹ với mái tóc đen và đôi mắt đen nhảy ra khỏi phi thuyền, xuất hiện ngay ngắn trước mặt mọi người.