Xuyên Nhanh: Tâm Cơ Mỹ Nhân Trà Xanh Chỉ Nam

Thế Giới 1 - Chương 24

Vậy cũng tốt, Quý Yến Lâm nghĩ.

Cô thích lão Giang, lão Giang đối với cô cũng là thiệt tình.

Nhưng sao anh thỉnh thoảng còn nghĩ rằng sao tháng này mẹ anh lại không thúc giục anh về nhà? Sao ngày hôm qua anh đi dạo mua quần áo cho mẹ mình... Còn ma xui quỷ khiến mà mua chiếc áo khoác vừa nhìn liền biết không hợp với bà kia?

Rõ ràng không thích hợp, rõ ràng chính anh cũng biết, chính là hôm nay anh vẫn về, mang theo điểm tâm của Lan Niệm chủ động xếp hàng mua.

******

Ánh mặt trời ấm áp như thường.

Quý gia.

Bên này Thẩm Chiêu Chiêu rất nhanh liền dạy xong, hiện tại cô đang kiểm tra bài thi lần trước cho Hoan Hoan.

Không tồi, điểm lần này cũng cao hơn, tuy rằng tiến bộ không nhiều lắm nhưng có tiến bộ là tốt rồi. Thẩm Chiêu Chiêu thực vừa lòng, “Hoan Hoan giỏi quá! Lần này cũng tiến bộ rất nhiều nha ~ Hoan Hoan thật thông minh!”

Hoan Hoan đang vẻ mặt thấp thỏm chờ Thẩm Chiêu Chiêu chấm bài nghe vậy, lúc này mới xua đi khẩn trương vui vẻ nở nụ cười. Chính mình nỗ lực nên được khen, cảm giác này thật sự rất tốt! Hơn nữa cô giáo Thẩm còn dịu dàng như vậy, Hoan Hoan rất thích cô giáo Thẩm nha!

Trẻ con thích hay ghét đều đặc biệt rõ ràng, cảm giác được sự vui vẻ của Hoan Hoan, Thẩm Chiêu Chiêu sờ sờ đầu bé, thanh âm mềm nhẹ, “Nhưng Hoan Hoan không thể kiêu ngạo, phải tiếp tục nỗ lực nha!”

“Dạ!” Thanh âm vang dội tràn ngập nhiệt tình.

Nhìn đến bộ dáng tràn đầy ý chí chiến đấu của Hoan Hoan, Thẩm Chiêu Chiêu lại là cười cười, “Được rồi, chương trình học hôm nay đã kết thúc, em có thể đi chơi rồi. Học thì học, nhưng cũng nên chú ý kết hợp nghỉ ngơi nha ~!”

“Dạ thưa cô!” Hoan Hoan vui vẻ mà đáp lời.

Nhìn cô giáo Thẩm đang cúi đầu dọn đồ, không biết như thế nào đột nhiên hỏi một câu, “Cô giáo Thẩm, cô cảm thấy anh họ của em như thế nào?”

Nghe câu nói này, Thẩm Chiêu Chiêu ngẩn người, sau đó cảm giác được chỗ cửa phòng đóng chặt truyền đến động tĩnh rất nhỏ, thực nhanh lại khôi phục bình thường.

Cô phối hợp làm trên mặt lộ ra chút thần sắc nghi hoặc, liền thanh âm đều lộ ra vài phần kinh ngạc, “A..? Anh họ của em đương nhiên rất tốt!”

Nói xong, Thẩm Chiêu Chiêu hơi cong cong thân mình, nhìn cô bé ngoan ngoãn trước mắt, thanh âm mềm nhẹ, “Sao Hoan Hoan lại đột nhiên hỏi như vậy?”

“Bởi vì em muốn cô làm chị dâu của em!”

Hoan Hoan nói thẳng không chút do dự, bé thích cô giáo Thẩm nên hy vọng cô giáo Thẩm có thể kết hôn với anh họ, vậy cô giáo Thẩm liền sẽ trở thành người thân của mình rồi!

Lời nói ngây ngô của Hoan Hoan làm Thẩm Chiêu Chiêu hơi cạn lời một chút, nhưng thực nhanh cô liền lộ ra một cái mỉm cười. Nhìn cô bé trước mắt, Thẩm Chiêu Chiêu cũng bắt đầu trêu ghẹo bé, “Em muốn cô làm chị dâu của em, vậy anh họ em có đồng ý hay không nha?”

“Chuyện này....”

Lời Thẩm Chiêu Chiêu nói làm Hoan Hoan ngơ ngác, chỉ thấy bé cau mày như là đang nghiêm túc tự hỏi xem anh họ có thích cô giáo Thẩm hay không. Khuôn mặt nhỏ tròn tròn cau lại, bộ dáng này thật sự là có chút đáng yêu.

“Phụt.”

“Được rồi, không đùa với em nữa, cô đã có bạn trai rồi, cô cũng rất thích anh ấy.”

Thấy cô bé nghe được cô có bạn trai liền chu cái miệng nhỏ, Thẩm Chiêu Chiêu vội cười an ủi vài câu, “Nhưng mà anh họ của Hoan Hoan ưu tú như vậy, sau này chị dâu của Hoan Hoan nhất định cũng sẽ rất ưu tú, nhất định còn ưu tú hơn cô nữa!”

Thẩm Chiêu Chiêu vốn tưởng rằng nói như vậy cô bé sẽ vui lên, không nghĩ tới cô bé lại là trực tiếp phủ nhận, “Không đâu! Em mới không tin có người vừa xinh đẹp lại tốt bụng như cô giáo Thẩm đâu!”

Không nghĩ đến hình tượng của chính mình ở trong lòng cô bé thế nhưng hoàn mỹ như vậy, Thẩm Chiêu Chiêu kinh ngạc mà bật cười, “Được rồi, chúng ta không nói chuyện này nữa, dù sao sau này em lớn lên sẽ hiểu.”

“Hừ.”

“Vậy bạn trai của cô giáo Thẩm là ai vậy? Anh ấy đẹp trai hơn anh họ của em sao?”

Nghe Hoan Hoan nói, Thẩm Chiêu Chiêu cười cười, biểu tình trên mặt cũng trở nên có chút dịu dàng, “Em cũng biết anh ấy đó, chính là anh Giang Viễn Phàm, bạn của anh họ em.”

Nghe đáp án này, Hoan Hoan rõ ràng có chút kinh ngạc, thanh âm đều cao lên, “Anh Giang?!!”

“Ừ, đúng rồi, sao vậy?”

“...Dạ, không có gì ạ.” Hoan Hoan giống như một con gà chọi bị thua, mất hết khí thế.

Tuy rằng Anh Giang không đẹp trai bằng anh họ của bé, nhưng là lại rất biết cách làm cho người ta thích. Ngay cả bé cũng rất thích anh, hơn nữa anh kỳ thật... Cũng rất tuấn tú, nhưng vẫn là thua anh họ bé một chút!

Nhưng mà nhà anh Giang cũng rất có tiền, sau này hẳn là có thể chăm sóc tốt cho cô giáo Thẩm. Hoan Hoan có chút không tình nguyện mà nghĩ.

Nếu là anh Giang, giống như cũng miễn cưỡng xứng với cô giáo Thẩm đi.

“Đang nghĩ cái gì đó, còn nhỏ mà nhăn mày cái gì.”

Thẩm Chiêu Chiêu thu dọn đồ đạc xong nhìn đến Hoan Hoan vẻ mặt trầm tư liền cười xoa xoa đầu bé, “Được rồi, cô phải chuẩn bị trở về rồi, lát nữa em nói với cô của em một tiếng giúp cô nha.”

Nói xong liền đi về phía cửa, mở cửa, như dự đoán không có một bóng người. Nhưng vị ngọt của điểm tâm chưa tan đi tại chỗ lại chứng thực cảm giác lúc trước của Thẩm Chiêu Chiêu không sai.

Khóe môi không dấu vết mà cong cong, nhẹ nhàng đóng cửa, xoay người lại là bộ dáng đơn thuần dịu dàng.

A, thật thú vị.

Mà Quý Yến Lâm trước khi Thẩm Chiêu Chiêu ra tới với tốc độ cực nhanh đã trở về phòng mình, lúc này tâm tình có chút phức tạp.

Anh nhớ tới cuộc đối thoại vừa rồi mới nghe được ở bên ngoài thư phòng, biểu tình có chút lãnh đạm chậm rãi trở nên đen tối khó lường.

Trong mắt cô anh rất ưu tú, một câu nói có khả năng chỉ là khách sáo thế nhưng làm trong lòng Quý Yến Lâm lại nổi lên gợn sóng nhè nhẹ.

Chính là... Nghĩ đến cái gì, nỗi lòng mới hơi có chút khoan khoái lại trở nên ủ dột lên, cô nói cô rất thích cậu ấy.

Không phải thích.. Là rất thích.

Nhận thấy được suy nghĩ của chính mình lại bắt đầu không chịu khống chế mà cuồn cuộn, Quý Yến Lâm không tự giác nắm chặt túi điểm tâm trong tay.

Không... Không thể nghĩ nữa.

Cô thích lão Giang là chuyện đương nhiên.

Cô không nói gì sai.

Không sai.

Ép buộc chính mình dời đi lực chú ý, bình phục vài phút, cảm giác được từ chóp mũi truyền đến mùi hương ngọt nị, Quý Yến Lâm dừng một chút sau đó kéo cửa ra, tiếp theo liền biến mất trong hành lang dài.

Lúc phiền lòng vẫn là đi nghe mẹ anh lải nhải một chút đi.

***

Lúc Quý Yến Lâm đi vào, Lâm Tú đang đùa nghịch trang sức của mình. Nhìn đến người tới trong tay còn mang theo điểm tâm, trong lòng Lâm Tú thầm than một tiếng ngạc nhiên, “Sao con lại về rồi?”

Quý Yến Lâm: “.......”

Anh cũng là người của cái nhà này mà.

Kỳ quái, có chút kỳ quái. Đột nhiên siêng trở về như vậy, khác thường như vậy nhất định là có chuyện! Lâm Tú nhìn chằm chằm con trai mình, biểu tình tràn ngập tìm tòi nghiên cứu, bỗng nhiên nghĩ đến cái gì, ngữ khí cũng đột nhiên trở nên thật cẩn thận, “Con... Con ở bên ngoài gây chuyện gì rồi à?”

Quý Yến Lâm: “......”

Bà thật đúng là mẹ ruột của anh.

Quý Yến Lâm ngó bà một cái, không nói chuyện, để điểm tâm lên trên bàn trà, bắt đầu mở ra.

Nhìn một màn này, Lâm Tú nhưng thật ra yên tâm rồi.

Hẳn là không có chuyện gì lớn, nhưng anh nhất định là có chuyện gạt bà!