Xuyên Nhanh: Tâm Cơ Mỹ Nhân Trà Xanh Chỉ Nam

Thế Giới 1 - Chương 22

Lời Vương Chấn nói làm thiếu nữ lộ ra một nụ cười ngượng ngùng, nhưng Thẩm Chiêu Chiêu cũng không trả lời lại nữa, nói thêm gì nữa liền sẽ có vẻ hơi giả, thẹn thùng mà cười một cái là được rồi.

Khoảng thời gian này cô đến Quý gia dạy thêm đều là xe đón xe đưa, tuy rằng cô có từ chối nhưng mẹ của Quý Yến Lâm vẫn là mặc kệ.

Như vậy cũng tốt, quyết đoán một chút cô mới có thể làm bộ miễn cưỡng chấp nhận, đỡ làm cô vì hình tượng mỗi ngày mệt chết mệt sống.

Thời gian cô dạy thêm cũng không giống như trước, hiện tại là mỗi ngày đều có tiết. Ngày cô rảnh có thể dạy hai tiết, nếu cô bận học vậy chỉ cần dạy một tiết là được.

Đây là sau khi mẹ Quý Yến Lâm biết được cô đã từ đi hai công việc làm thêm liền trực tiếp sắp xếp. Tiền lương giống như trước kia, nhưng cô cũng không cần mỗi ngày đều dạy học. Có thể là sợ Hoan Hoan tiếp thu không kịp, bởi vậy có đôi khi cô chỉ là qua nhìn Hoan Hoan vẽ tranh hoặc luyện chữ là được, rất nhẹ nhàng.

Thời gian ở trong lúc Thẩm Chiêu Chiêu suy nghĩ lung tung cứ như vậy chậm rãi trôi qua. Đến nơi, Thẩm Chiêu Chiêu hoàn hồn, nhìn tòa biệt thự phong cách châu Âu kia, cô bình tĩnh quay đầu, “Cảm ơn chú Vương.”

Xuống xe, đóng cửa, Thẩm Chiêu Chiêu ngựa quen đường cũ mà bước vào Quý gia, hơn một tháng cũng đã đủ để cô quen thuộc với nơi này.

Cô kiên nhẫn lại lễ phép mà chào hỏi với mỗi một người hầu mà cô gặp. Lấy được cảm tình của mỗi người trong Quý gia, đây cũng là tâm cơ của Thẩm Chiêu Chiêu.

Mặc kệ hữu dụng hay không, chỉ cần là người có liên quan đến Quý Yến Lâm đều không thể bỏ qua.

“Ai da, nghe được phía dưới náo nhiệt như vậy cô liền biết là con đã đến rồi, con không tới cái nhà này đều lạnh lẽo muốn chết ~! Mau lên đây, hôm qua cô có một cái áo khoác mới khá đẹp, con mau lên đây nhìn xem!”

Đứng ở chỗ cầu thang lầu hai, Lâm Tú cười mắt cong cong mà nhìn Thẩm Chiêu Chiêu bị mấy nữ hầu trẻ tuổi vây quanh không biết đang thảo luận gì đó, trên mặt thể hiện rõ sự yêu thích.

Tuy rằng bà rất hiền hòa, nhưng mấy cô gái này vẫn luôn sợ bà, cũng không biết là tại sao. Bà cũng đâu có mắng ai, trừ những người lớn tuổi đã làm lâu năm thì bà cũng không còn ai để trò chuyện nữa. Nhưng bà cũng rất muốn giao lưu với những người trẻ tuổi mà!

Bởi vậy, Thẩm Chiêu Chiêu không tự ti không kiêu ngạo, lại đặc biệt chân thành làm bà thật sự rất thích. Hơn nữa không chỉ có bà, theo quan sát của bà, trừ những thứ không phải vật thể sống, mọi người trong Quý gia hẳn là đều thực thích cô.

“Dạ vâng ạ.”

Thẩm Chiêu Chiêu cười đáp lại, sau đó lại nói với mấy cô gái xấp xỉ tuổi với mình xung mình, “Dầu gội của em cũng không đắt, đều là thành phần tự nhiên cả. Giờ em phải lên trước rồi, lát nữa em về nhà xem lại tên dầu gội rồi ngày mai sẽ nói cho mọi người.”

Nói xong liền vẫy vẫy tay với mọi người rồi xoay người đi về phía thang lầu, chỉ để lại mấy người phía sau nhìn cô với ánh mắt hâm mộ.

Số cô thật là tốt, lại có thể làm phu nhân thích cô như vậy.

Thấy thiếu nữ đi lên, Lâm Tú rất là vui vẻ, còn không đợi cô lại liền gấp không chờ nổi tiến lên kéo cô đi đến phòng ngủ của mình, “Mau, mau tới đây.”

“Cô nói nè, cái áo này rất đẹp, màu lông cũng đẹp, mặc vào cũng không bị mập, cô rất thích đó.” Lâm Tú vừa đi vừa bừng bừng hứng thú mà nói với cô có bao nhiêu vừa lòng đối với chiếc áo khoác mới này.

Đối với Lâm Tú, Thẩm Chiêu Chiêu thuận buồm xuôi gió mà ứng phó, hai người đi một đường tươi cười không ngừng, cứ như là mẹ con vậy.

“Tới tới tới, con lại đây, chính là cái này!” Vào phòng ngủ, Lâm Tú liền gấp không chờ nổi mà dẫn Thẩm Chiêu Chiêu vào phòng để quần áo, lấy ra một chiếc áo khoác ngắn màu nâu nhạt.

Vẻ mặt Lâm Tú vừa lòng, “Thế nào, đẹp không? Để cô mặc cho con xem, mặc lên người càng đẹp đó!”

Nói xong liền bắt đầu mặc thử.

Thẩm Chiêu Chiêu nhìn Lâm Tú, đúng như lời bà nói, cái áo này rất đẹp, dù là màu lông hay là thiết kế đều gần như hoàn mỹ. Nhưng Thẩm Chiêu Chiêu lại nghĩ giá của nó nhất định càng đẹp đi!

“Thật sự rất đẹp, rất hợp với cô!”

Nghe được Thẩm Chiêu Chiêu khích lệ, Lâm Tú càng thêm vừa lòng với cái áo này. Đặc biệt đây vẫn là lần đầu tiên từ nhỏ đến lớn mà tên nhóc thối nhà bà mua quần áo cho bà! Không nghĩ tới ánh mắt của anh cũng không tệ lắm!

Đi đến bên gương, Lâm Tú nhìn lại xem, càng xem càng thích. Bỗng nhiên từ trong gương nhìn đến bóng dáng yêu kiều kia, nghĩ đến cái gì, Lâm Tú hấp tấp mà lại tìm kiếm một phen, lại tìm ra một cái áo khoác có kiểu dáng cũng gần giống thế.

Nhưng khác biệt chính là chiếc áo khoác này có màu trắng, thiết kế cũng càng trẻ trung một chút, giống nhau chính là màu lông cùng chất liệu, vừa thấy liền biết giá cả xa xỉ.

Lâm Tú nhìn nhìn chiếc áo khoác trong tay, lại nhìn Thẩm Chiêu Chiêu một bên, lặp lại mấy lần. Càng xem càng cảm thấy cái áo trong tay này quả thực giống như là được đặt may cho Thẩm Chiêu Chiêu vậy!

Số đo hẳn là cũng không sai biệt lắm, phong cách cũng rất hợp với khí chất của cô!

Ý tưởng này vừa xuất hiện, Lâm Tú liền lập tức cầm cái áo này ướm thử lên người Thẩm Chiêu Chiêu, hình như thật sự rất thích hợp với Chiêu Chiêu!

“Tới đây, Chiêu Chiêu, con thử cái này xem! Khẳng định rất đẹp!”

Thẩm Chiêu Chiêu nhìn cái áo đột nhiên bị nhét vào trong lòng ngực, còn chưa có phản ứng lại liền bị Lâm Tú một bên giúp đỡ mà cởi ra áo khoác đang mặc.

“Thật sự rất đẹp, rất thích hợp với con, Chiêu Chiêu, con nhìn gương xem, thật sự rất đẹp đó!” Nhìn cô gái trước mắt, Lâm Tú cũng không khoa trương, bà thực sự có cảm giác trước mắt sáng ngời.

Từ lúc bị “hỗ trợ” đổi quần áo đến bây giờ còn không đến mười giây, Thẩm Chiêu Chiêu đã bị Lâm Tú đẩy tới trước gương to.

Cô ngây ngốc mà nhìn chính mình trong gương, Thẩm Chiêu Chiêu không biết đây là lông gì, nhưng màu lông cực kỳ mượt mà lại xinh đẹp. Mặc vào chỉ cảm thấy da trắng như ngọc, cứ như là búp bê sứ vậy.

Hơn nữa tóc đen tùy ý rơi rụng, xứng với ngũ quan tinh tế nhỏ xinh, đen trắng đối lập làm Thẩm Chiêu Chiêu tăng thêm mấy phần khí chất, giống như là một thiên kim đại tiểu thư từ nhỏ được sủng lớn lớn vậy.