Không Thể Bán Đứng Mèo Con

Chương 15: Tìm hiểu những nghiên cứu liên quan đến chứng ngủ nhiều

Thật ra An Cửu Cửu rất rõ ràng. Cô có thể vì rớt hạng trong game, mãi không leo lên được mà năn nỉ Trì Thác giúp mình đẩy rank. Cô cũng có thể cằn nhằn chê trách khi bát hoành thánh thiếu vị cay. Nhưng vì thành tích của Trì Thác vượt xa mình, tiến độ học tập cũng nhanh hơn nhiều nên cô chưa bao giờ nhờ anh làm bài tập hộ dù chỉ một lần.

Cô rất rõ ràng những gì mình nên làm và không nên làm.

Có lẽ đây là căn bệnh chung của những đứa trẻ lớn lên trong gia đình không hạnh phúc: Trưởng thành sớm, ngay cả khi đùa giỡn với những người thân nhất cũng mặc định tuân theo ranh giới.

...

Ghi chú trên lớp của học bá Trì Thác rõ ràng và có hệ thống hơn ghi chép của An Cửu Cửu rất nhiều. Cô nhanh chóng hoàn thành bài tập bị trễ hai ngày. Chỉ mất nửa tiếng để làm xong bài kiểm tra tiếng Anh, cảm giác no nê từ bát hoành thánh cùng với thành tựu khi sắp làm xong bài tập khiến tâm trạng cô cải thiện đôi chút. Cắn đầu bút, cô dùng chân đẩy dép của Trì Thác.

Trì Thác đã làm xong bài tập từ lâu, đang chơi điện thoại. Thấy động tĩnh dưới bàn, anh duỗi chân giữ chặt dép, đọc hết trang trên màn hình điện thoại mới ngẩng đầu nhìn cô: "Làm gì đấy?"

Anh vẫn không dám nhìn thẳng vào mắt cô từ nãy đến giờ. Vì lúc cô như người mộng du bước ra khỏi phòng, chiếc áo dây rộng trên người đã xộc xệch. Cô hoàn toàn không nhận ra mình gần như sắp lộ hàng, còn loẹt quẹt đi quanh phòng khách.

Khiến anh suýt nữa nhúng cả tay vào nồi nước đang sôi.

Cô vừa ngủ dậy luôn không phòng bị trước anh.

"Cậu đang xem gì vậy?" Cô nhổm người qua nhìn điện thoại của anh: "Biểu cảm khó chịu thế kia."

Trang web trên màn hình toàn chữ. Mở đầu là một đoạn tiếng Anh, bên dưới chi chít chữ tiếng Trung, trông rất chuyên nghiệp.

"Nghiên cứu về chứng ngủ nhiều?" An Cửu Cửu cảm thấy thú vị, gần như đổ cả người lên bàn ăn: "Có nghiên cứu nào giống triệu chứng của tớ không?"

Thỉnh thoảng An Cửu Cửu bị chứng ngủ nhiều. Điều này khác với người bình thường chỉ đơn giản là buồn ngủ mỗi ngày. Cô có thể ở trạng thái ngủ cả ngày, dù bị gọi dậy vẫn có thể ngay lập tức ngủ tiếp. Ngắn thì hai, ba ngày, lâu nhất từng kéo dài nửa tháng.

Cơn phát bệnh không thường xuyên, mỗi năm chỉ xảy ra một hoặc hai lần.

Cô đã đi bệnh viện khám nhưng vì Vọng Thành chỉ là một thị trấn nhỏ ở Giang Nam nên dù đã gặp qua các bác sĩ giỏi nhất của bệnh viện tuyến đầu, kết quả kiểm tra đều bình thường. Do cơn bệnh không có quy luật rõ ràng, họ chỉ nói rằng có thể đây là chứng ngủ nhiều ở tuổi dậy thì, liên quan đến áp lực hoặc chu kỳ kinh nguyệt.

Điều kiện kinh tế gia đình An Cửu Cửu bình thường, khi các chỉ số cơ thể không có vấn đề gì, họ không tiếp tục theo dõi bệnh. Những lần cô phát bệnh, mẹ cô thường viện cớ sốt hoặc ốm để xin phép nghỉ học cho cô.

Vì chuyện này, Trì Thác cũng bắt đầu tìm hiểu những nghiên cứu liên quan đến giấc ngủ trên mạng.

Nhưng dù sao cả hai vẫn chỉ là những đứa trẻ dưới 18 tuổi, kiến thức hạn chế. Tìm được không ít tài liệu nghe có vẻ đúng nhưng phần lớn đều liên quan đến bất thường ở các chỉ số cơ thể. Trường hợp như của An Cửu Cửu, Trì Thác chưa từng gặp qua.