Thượng Quan Thanh Ninh gật đầu.Yến Phong nắm lấy tay cậu, thì thầm, “Anh em đáng ghét lắm, nhưng anh yên tâm, ông nội em từng nói, ‘Ăn của người ta thì miệng ngắn, nhận của người ta thì tay yếu.’ Em ăn kẹo của anh rồi, nhất định sẽ bảo vệ anh!”
Thượng Quan Thanh Ninh: “…Không cần đâu.”
Yến Phong chớp đôi mắt long lanh của mình, “Vậy anh có thể cho em thêm vài viên kẹo nữa không? Em chưa ăn loại này bao giờ, em muốn ăn thêm.”
Thượng Quan Thanh Ninh cảm thấy Yến Phong chắc hẳn là ăn quá nhiều kẹo nhập khẩu cao cấp, nên bây giờ mới lần đầu nếm thử loại kẹo bình thường mà cậu mua, lại cho là ngon nhất trên đời! Ăn một lần rồi nhớ mãi không quên, còn hy vọng có thể ăn thêm!
Cậu lấy hết số kẹo trong túi đưa cho Yến Phong, dặn dò, “Em còn nhỏ, không được ăn nhiều quá. Chỗ này có thể để dành đến mai ăn tiếp.”
Yến Phong “vâng vâng” gật đầu, cẩn thận nhận lấy kẹo.
Ngay lúc cậu nhét kẹo vào túi, cửa phòng bỗng mở ra. Thượng Quan Thanh Ninh ngẩng đầu nhìn, sợ đến mức đứng bật dậy.
Chết tiệt!!! Sao Yến Tử Tu lại ở đây!! Ông nội, không phải ông ghét nhất là Yến Tử Tu sao?!!! Sao anh ta lại xuất hiện ở nhà ông chứ?!!!
Người ngạc nhiên không kém Thượng Quan Thanh Ninh chính là Yến Tử Tu.
Yến Tử Tu nhìn người đứng dậy trước mặt, chỉ cảm thấy cậu đúng là “âm hồn bất tán”, đến tận nhà anh luôn!
“Cậu ta sao lại ở nhà?” Yến Tử Tu nhìn sang Yến Tường, khó hiểu hỏi.
Ánh mắt Yến Tường đảo qua cả hai người họ, hỏi lại, “Hai người quen nhau à?”
“Không quen.”
“Quen.”
Người nói không quen là Thượng Quan Thanh Ninh, còn người nói quen là Yến Tử Tu.
Yến Tử Tu bật cười khẩy, chế giễu, “Không quen? Không quen mà sao cậu lại ở đây? Thượng Quan Thanh Ninh, cậu đến nhà chúng tôi có mục đích gì?”
Thượng Quan Thanh Ninh cạn lời, “Tôi chẳng muốn quen anh chút nào, được chưa?”
“Cậu đứng ngay trong nhà chúng tôi, nói không muốn quen tôi?” Yến Tử Tu cảm thấy thật buồn cười, “Cậu nghĩ như vậy hợp lý à?”
Thượng Quan Thanh Ninh suýt bị sự tự tin thái quá của anh làm cho sụp đổ, “Tôi đến đây không phải vì muốn quen anh, là ông nội mời tôi đến. Nếu biết anh ở đây, tôi đã không thèm đến rồi, được chưa?”
“Ông nội, gọi nghe thân thiết nhỉ.” Yến Tử Tu mỉa mai, vài ngày không gặp, cậu đã thâm nhập được vào nhà anh, còn làm quen cả ông nội anh nữa, đúng là trước đây anh đã đánh giá thấp cậu rồi!
Quả nhiên là đường vòng cứu quốc mà Thượng Quan Thanh Ninh!
Thượng Quan Thanh Ninh chỉ biết câm nín. Tuổi tác của Yến Tường đặt ở đó, cậu không gọi là ông nội thì gọi là gì? Gọi tên chắc?!! Đây là loại người tự luyến đến mức nào vậy trời!!
“Ông nội là cách gọi lễ phép đối với người lớn tuổi ngang hàng với ông tôi. Lễ phép, anh hiểu không?”
“Cậu cũng biết thế nào là lễ phép?” Yến Tử Tu mỉa mai.
Thượng Quan Thanh Ninh cảm thấy tâm trạng như bị hành hạ, tại sao cậu đi đâu cũng có thể gặp phải cái người ngớ ngẩn này? Cậu đã làm gì sai mà trời cao phải đối xử với cậu như vậy! Cậu sửa sai có được không?!
Yến Tử Tu thấy cậu không nói gì, bèn quay sang Yến Tường, hỏi, “Sao ông lại mời cậu ta đến nhà?”
Yến Tường nhìn sơ qua là biết Yến Tử Tu và Thượng Quan Thanh Ninh chắc chắn quen nhau, mà còn không có quan hệ tốt.
Ông không vui khi thấy cháu trai mình nói chuyện kiểu đó với khách, liền hừ lạnh, dạy dỗ, “Đây là nhà tôi, tôi muốn mời ai thì mời, liên quan gì đến anh!”
Liên quan rất nhiều! Tôi không muốn một ngày nào đó về nhà, lại thấy trên giường mình có một người lạ đâu!
Yến Tử Tu cố kìm nén nỗi bực bội trong lòng, nói với giọng ôn hòa, “Ông nội, ông muốn mời ai về nhà cũng không sao, nhưng ông cũng nên nhìn xem người đó là ai. Thượng Quan Thanh Ninh không thích hợp.”
Yến Tử Tu đổi giày, bước tới gần Yến Tường.
“Sao lại không thích hợp!” Yến Tường lập tức đứng dậy, trừng mắt nhìn cháu trai mình, “Tôi thấy Ninh Ninh rất thích hợp, còn anh, trước đó tôi nói sẽ có khách tới, anh cũng biết và nói không vấn đề gì, giờ lại nói thế này, anh thấy hợp lý không?”
“Ông nói là bạn học của Tiểu Phong mà?”
“Đương nhiên không phải.” Yến Phong xen vào, “Bạn học của em bận lắm, làm gì rảnh để tới nhà.”
Lúc này Yến Tử Tu mới hiểu là mình hiểu lầm, nhưng dù thế nào, Thượng Quan Thanh Ninh cũng không được ở đây!
“Ông nội…”
“Tôi không muốn nói chuyện với anh.” Yến Tường ngắt lời, “Đúng là đồ cháu trai bất hiếu, anh đúng là chọc tức chết tôi mà!”
Nói xong, ông quay sang Thượng Quan Thanh Ninh, nhẹ giọng, “Ninh Ninh, đi theo ông, ông có chuyện muốn nói với con.”
Thượng Quan Thanh Ninh gật đầu, đi theo ông xuống phòng khách ở tầng một.
**
Tác giả nói:
Yến lão gia tử: “Ta ghét Yến Tử Tu, nhưng điều đó thì liên quan gì đến bảo bối cháu trai ta – Yến Thần chứ?”
Ninh Ninh: “Ông nội!! Ông lừa con đau khổ quá mà!”
Yến Tử Tu: “Giỏi lắm Thượng Quan Thanh Ninh, quyến rũ tôi không thành còn học cách ve vãn ông nội tôi, đúng là ‘đường vòng cứu quốc’ đấy!”